Lưu Manh Lão Sư
Chương 505 : Diệp Đại Vĩ vs Chung Hướng Lượng
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
Lôi Ma đi đến bên mấy người chỗ Ma Vương, vẻ mặt thê thảm nói: "Ma Vương, em lạnh quá, em muốn có cái chăn, lạnh chết mất, ôi mẹ ơi!" Lôi Ma vừa nói vừa run cầm cập, xem ra hắn đã bị nội thương rồi.
Thấy Lôi Ma nói vậy, Ma Vương đặt tay lên mạch môn của Lôi Ma rồi nói: "Cậu chỉ là trúng phải Hàn Băng Chưởng, đối phương không muốn giết cậu, chỉ là làm cậu bị thương mà thôi. Cậu bây giờ vận công điều thương một chút là ổn thôi. "Nói xong, Ma Vương móc từ trong người ra một viên dược hoàn đưa cho Lôi Ma uống.
Vào thời khắc mấu chốt như thế này, Ma Vương sẽ không lãng phí công lực của mình để vận công trị thương cho Lôi Ma làm gì, cho dù Lôi Ma bây giờ có sắp chết đi chăng nữa, hắn sẽ không vì Lôi Ma mà từ bỏ việc trở thành người cầm đầu võ lâm của mình.
Bạch Mi đạo trưởng lại đứng ra nói lớn: "Trận thứ hai, Đạo Môn thắng. Trận thứ ba, mời cao thủ của hai phái Ma Môn và Huyền Môn xuất trận tỷ thí."
Người của các môn phái bây giờ đều phải nhìn Đạo Môn bằng một con mắt khác, hai trận liên tiếp đều thắng người của Ma Môn và Huyền Môn, nếu mà họ cũng đến để tranh xem ai cầm đầu võ lâm, thì nhất định sẽ có kịch hay để xem, ài, thật là đáng tiếc.
Kỳ thực là người của các phái đều không biết, đó là vì Đạo Môn không tranh giành ngôi vị đầu tiên, nên Ma Môn và Huyền Môn mới phái bốn người võ công yếu nhất ra, nếu mà là những cao thủ khác xuất trận thìĐạo Môn chưa chắc đã thắng.
"Được rồi, đến lượt ta xuất trận rồi." Chung Hướng Lượng đứng dậy nói, sau đó bước tới hướng bên kia. Hắn không biết người của Ma Môn lần này là ai, nếu là Vân Ma thì hắn cũng có tự tin để đối phó.
Nhưng mấy người Chung Hướng Lượng không ngờ Ma Vương lại để cho Diệp Đại Vĩ xuất trận. Ma Vương là một tên tiểu nhân gian trá, võ công của Diệp Đại Vĩ còn cao hơn cả Vân Ma, nên hắn ta sắp xếp cho Diệp Đại Vĩ ở trận thứ ba, nếu hắn và Diệp Đại Vĩ thắng liền hai trận, thì cho dù Vân Ma có thua một trận đi chăng nữa, thì vẫn là hai thắng một thua, Ma Môn vẫn coi là thắng lợi, lại còn lấy được vị trí ngôi vị cầm đầu nữa.
Hắn làm vậy cũng không ai dám nói hắn đây là Điền Kỵ Tái Mã (Đây là một điển cố của Trung Quốc thời xưa, chuyện là thế này: Thời chiến quốc, vua nước Tề rất thích đua ngựa với danh tướng Điền Kỵ của mình, và luôn giành được thắng lợi. Điền Kỵ sau khi suy ngẫm bèn nghĩ ra một phương pháp đua ngựa mới của mình, ông cho con ngựa chạy yếu nhất ra so với con ngựa mạnh nhất của vua Tề, sau đó cho con ngựa mạnh nhất của mình ra đua với con ngựa chạy nhanh thứ hai của vua Tề, rồi con ngựa thứ hai của ông thì đua với con ngựa kém nhất của vua. Như vậy Điền Kỵ đã thua trận đầu tiên, nhưng lại thắng hai trận về sau, tính tổng điểm thì ông lại là người thắng cuộc.) Bởi vì theo cấp bậc cao thấp mà nói, thì vị thế của Vân Ma cao hơn Diệp Đại Vĩ, thế nên có thể để Diệp Đại Vĩ ra đánh trận thứ ba trước, như thế thì, võ công cao đối phó với võ công thấp, phần thắng chắc chắn sẽ lớn hơn. Hắn đã tính kỹ rồi, lần đấu võ của Tam Môn này, Ma Môn phải giành được ngôi vị đầu tiên.
Khi Diệp Đại Vĩ từ trong đám đệ tử của Ma Môn bước ra, thì kính mắt của mấy người Trần Thiên Minh xém chút nữa rớt xuống đất, nhưng cũng may là họ không đeo kính. "Lão đại, người đó không phải là Diệp Đại Vĩ sao?" Lâm Quốc chỉ và Diệp Đại Vĩ đang bước ra sân, rồi nói với Trần Thiên Minh.
Do đó, Diệp Đại Vĩ liên tục phát chiêu về phía Chung Hướng Lượng. Hắn bắt đầu thi triển thân pháp nhanh mà lẹ của mình, chuyển động xung quanh Chung Hướng Lượng, chốc chốc lại tấn công vào những điểm yếu của Chung Hướng Lượng.
Chung Hướng Lượng cũng biết là mình đã gặp phải kình địch rồi, hơn nữa tên địch trước mắt lợi hại hơn mình tưởng rất nhiều, thân pháp quỷ dị, nhìn thì nhẹ nhàng nhưng mỗi chiêu lại ẩn chứa đầy sát khí, chiêu nào cũng như muốn cướp đi tính mạng mình vậy. Hơn nữa, nội lực của đối thủ mạnh hơn mình, điều này làm hắn cảm thấy kinh ngạc, một người trẻ tuổi như vậy mà nội lực đã mạnh thế rồi, xem ra, trận đấu võ này mình thắng không nổi rồi.
Hiện giờ, Chung Hướng Lượng không dám đôi công nữa, mà chỉ dám phòng thủ giữ mạng thôi, hắn cố gắng sử dụng Đà Tự Quyết để đối phó với Diệp Đại Vĩ để cầu hòa.
Nhưng Diệp Đại Vĩ đời nào bỏ qua cơ hội này, hắn đưa tay phải lên rồi dịu dàng xuất ra một chiêu Hữu Xuyên Hoa, sau đó thân hình hắn nhẹ nhàng lướt tới bên Chung Hướng Lượng, tai phải vận nội lực phất thẳng ra, nội lực của hắn như một trận cuồng phong tát thẳng vào địch thủ.
Chung Hướng Lượng cắn chặt răng vận hết mười thành công lực, tay phải phát chưởng đẩy lên lên một chiêu Hỗn Tảo Thiên Quân chưởng phong đem theo toàn bộ chân khí của hắn, Chung Hướng Lượng lúc này đã muốn liều chết sống mái một phen với Diệp Đại Vĩ rồi, do vậy hắn ta không còn bảo thủ như trước nữa, Chung Hướng Lượng toàn thân xuất kích dùng hết sức bình sinh ra để xuất chiêu.
Nhưng làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ đó là thân pháp của Diệp Đại Vĩ quá ư là quỷ quái, sau khi hắn ta đánh một chưởng làm cho Chung Hướng Lượng phải lùi lại vài bước, tiếp sau đó hắn lại như một cái bóng vậy, nhẹ nhàng lướt qua mặt của Chung Hướng Lượng rồi tiếp tục đánh cho một chưởng nữa. Chưởng này nhanh như một tia sét vậy, cho dù ngày thường Chung Hướng Lượng cũng chưa chắc đã né được, huống hồ là bây giờ đây?
Lúc này, Chung Hướng Lượng cho dù là có là thần tiên cũng không có cách gì tránh né được cả. Hắn vừa mới đánh nội lực ra, vẫn còn chưa kịp đứng vững lại thì chiêu thứ hai của Diệp Đại Vĩ đã lại công đến rồi.
"Bộp", chưởng này của Diệp Đại Vĩ đánh thẳng vào vai của Chung Hướng Lượng, làm cho Chung Hướng Lượng bay lùi về phía sau, nhưng Diệp Đại Vĩ thì vẫn không dừng tay, hắn tiếp tục bay bay theo hướng bay của Chung Hướng Lượng, sau đó tay trái hơi vung lên, chuẩn bị cho Chung Hướng Lượng đang bay trên không thêm một chưởng nữa nhằm kết thúc tính mạng của Chung Hướng Lượng.
Nếu thế thì Huyền Môn lại mất đi một cao thủ, đến lúc đó Ma Môn muốn diệt trừ Huyền Môn cũng dễ dàng hơn một chút. Dù gì thì hiện giờ trọng tài cũng không bảo dừng, nên hắn có thể tiếp tục ra tay.