Lưu Manh Lão Sư
Chương 539 : Chuyện trọng yếu phi thường
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Trần Thiên Minh nghe Chung Hướng Lượng nói như vậy, hơn nữa lại nhìn thần sắc nghiêm túc của hắn, bản thân cũng cảm thấy khẩn trương, hôm nay sư huynh tìm mình rốt cuộc là có chuyện gì đây? Vì vậy hắn bèn hỏi Chung Hướng Lượng: "Sư huynh, anh có chuyện trọng yếu muốn nói với em sao?" Nói xong, hắn chăm chú nhìn Chung Hướng Lượng.
Chung Hướng Lượng chậm rãi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhỏ giọng nói: "Thiên Minh, còn nhớ lúc cậu đang ở Huyền Môn đại sơn, cùng Lang Vương của Hồng Lạt ma giáo đánh nhau không?"
"Có ạ." Trần Thiên Minh gật đầu nói. Lang Vương lúc trước bện tóc, mặt đầy râu, bộ dạng y như sắc lang nhìn Ngả Tiểu Ny, hơn nữa còn còn đánh Ngả Tiểu Ny bị thương, cho nên hắn mới đả thương Lang Vương.
"Chuyện hôm nay anh muốn nói chính là liên quan tới Lạt Ma giáo. Lạt Ma giáo tại tây bộ nước ta, là một trong những tam đại hệ thống Phật giáo của nước ta, giáo phái này không hề nhỏ, chia ra hai đại phe phái là Hồng Lạt ma giáo cùng Hoàng Lạt ma giáo. Lần trước cậu đả thương tên Lang Vương kia chính là Lạp Đạt Hoạt Phật một trong những tứ đại đệ tử của Hồng Lạt ma giáo đó." Chung Hướng Lượng nói.
"Úc." Trần Thiên Minh ở một bên im lặng lắng nghe.
"Bởi vì nhân dân tây bộ đại bộ phận là tín phật, cho nên Phật giáo trong lòng bọn họ chiếm một vị trí rất lớn. Mà Lạt Ma giáo ở trong lòng nhân dân tây bộ chính là thần, phật sống. Nguyên bản tây bộ từ khi giải phóng tới giờ, vẫn luôn bình an yên ổn. Thế nhưng..." Chung Hướng Lượng dừng lại một chút, sau đó cầm lấy chén nước uống một ngụm.
Hắn tiếp tục nói: "Thế nhưng vấn đề lại ở trên người đám Phật sống này, căn cứ theo tin tức mới nhất của anh, Hoạt Phật Lạp Đạt của Hồng Lạt ma giáo không an phận, hắn muốn nhất thống Lạt Ma giáo, trở thành Phật sống chính thức của Lạt Ma giáo."
"Phật sống của Lạt Ma giáo này không phải tương đương với Hoàng Đế của Lạt Ma sao?" Trần Thiên Minh hỏi.
Chung Hướng Lượng gật đầu nói: "Có thể nói như vậy, thật ra bọn anh cũng hi vọng Lạt Ma giáo có thể thống nhất, không cần phải phân ra làm các hệ, đối với chúng ta như vậy quản lý cũng rất thuận lợi."
"Hiện tại xảy ra vấn đề gì vậy?" Trần Thiên Minh hỏi.
"Vấn đề chính là Lạp Đạt lại không dựa theo nguyên tắc công bình đi tranh cử, mà là dùng thủ đoạn ám muội. Bọn anh nhận được điện báo của Hoàng Lạt Ma Ngật Tang Đạt Kiệt Hoạt Phật, hắn nói, hiện tại trong Hoàng Lạt ma giáo có một số chúng giáo vô duyên vô cớ bị chết, hơn nữa người chết đều là thủ hạ đắc lực của hắn.
"Thật sự rất cảm ơn sư huynh, em hiểu rồi!" Trần Thiên Minh cũng nghiêm túc hồi đáp.
Chung Hướng Lượng nhìn sắc mặt liên tục thay đổi của Trần Thiên Minh, cuối cùng biến thành hòa hoãn lại, hắn biết Trần Thiên Minh đã được đả thông tư tưởng. Cho nên hắn ha ha cười nói: "Thiên Minh, cậu có thể nghĩ thông suốt như vậy là tốt rồi, vì quốc gia, có khi chúng ta nên hy sinh mình hoặc là gia đình, nhưng mà như vậy cũng đáng giá, xá gì mình ta, bảo vệ một phương tổ quốc!"
"Đúng, xá gì mình ta, bảo vệ một phương tổ quốc!" Trần Thiên Minh gật đầu kiên định nói.
"Được, Thiên Minh, xem ra anh không nhìn lầm cậu. Hiện tại tạm thời chúng ta nên ở trong bóng tối, cậu phải nhớ kỹ, bóng tối không phải là vĩnh viễn, ánh sáng sớm muộn cũng sẽ xuất hiện." Chung Hướng Lượng đứng lên vỗ vai Trần Thiên Minh, nói.
"Sư huynh, anh yên tâm, chúng ta sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ." Trần Thiên Minh nói.
"Thiên Minh, hai ngày này cậu đi thông tri cho bọn A Quốc để chuẩn bị đi, đến lúc đó dẫn các cậu tới sân bay, mà ở phi trường, các cậu cũng phải bí mật đi vào, đừng để cho người khác biết các cậu đi tây bộ. Từ tình báo mà xem, Ma Môn cùng Hồng Lạt ma giáo cấu kết, nếu như bọn họ biết chính phủ phái người đi hỗ trợ mà nói, thực sự tình thế sẽ càng thêm loạn." Chung Hướng Lượng nói.
"Khi em tới đó, bọn Lôi Ma nhất định sẽ nhận ra em thôi." Trần Thiên Minh lo lắng.
"Các cậu tận lực tránh gặp mặt bọn Lôi Ma là được, nếu như bọn họ Hồng Lạt Ma biết các cậu trợ giúp Hoàng Lạt Ma, nhất định sẽ có rất nhiều phiền toái. Cho nên khi các cậu tới đó, nên tận lực che dấu thân phận của mình. Hơn nữa các cậu nên giảm bớt việc xuất hiện ở chỗ đông, để bớt phiền toái không cần thiết." Chung Hướng Lượng dặn dò.
"Bọn em sẽ chú ý, đến Hoàng Lạt ma giáo, em sẽ cùng thương lượng với Ngật Tang Đạt Kiệt Hoạt Phật." Trần Thiên Minh gật đầu nói.
Chung Hướng Lượng đột nhiên biến sắc, hung hăng nói: "Thiên Minh, lúc cần thiết, có thể giết người, thế nhưng phải làm thật sạch sẽ, đừng để cho người Hồng Lạt ma giáo biết. Đặc biệt là bốn đệ tử dưới trướng Lạp Đạt Hoạt Phật, nếu có cơ hội xử lý bọn chúng, tương đương với việc Lạp Đạt sẽ mất một cánh tay. Nhưng mà bọn chúng đều là nhân vật quan trọng, muốn âm thầm xử lý bọn chúng, nói dễ như vậy sao, ài!" Chung Hướng Lượng lại lắc đầu nói.