Lưu Manh Lão Sư
Chương 554 : Thân phận Diệu Tây
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
"Sư phụ, người làm sao vậy?" Diệu Tây kỳ quái hỏi thăm. Trước kia cô cùng với Lang vương vẫn làm những chuyện như thế này mà, cô vẫn ấn vào mông Lang vương, nhưng sao hôm nay không hiểu sao hắn lại kêu la thảm thiết vậy?
Lang vương phẫn nộ nói: "Mẹ kiếp, con nói mà không biết xấu hổ à, hôm nay ta bị người dùng ám khí đánh bị thương mông, vết thương rất sâu, vừa rồi con đụng vào đúng vết thương của ta đấy".
"Con không biết thật mà, sư phụ, người đừng nên tức giận quá". Diệu Tây thấy Lang vương tức giận vội vàng nói. Cô biết Lang vương vui buồn rất bất thường, nếu như cô mà đắc tội với hắn thì chắc chắn sẽ phải chịu khổ sở.
Lang vương nghe thấy Diệu Tây nói vậy cũng biết rằng cô ta vô tình nên không còn tỏ ra tức giận như vừa rồi nữa. Nhưng hắn nhìn thấy cái đó của mình mất hứng rồi cũng có chút tức giận. Vì vậy, hắn bắt đầu dùng tay sờ soạng tô phong đầy đặn của Diệu Tây.
"Sư phụ, con muốn… sư phụ nhanh lên một chút đi…" Vừa rồi chính cô đang rất hưng phấn bị Lang vương rút ra, điều này làm cho Diệu Tây cảm thấy vô cùng ngứa ngáy bên trong.
"Muốn mẹ con ý, con không thấy ta không còn cứng nữa hay sao?" Sói vương tức giận mà nói. Cái thứ này thật là kỳ quái, lúc không muốn cho nó cứng thì nó lại cứng, lúc muốn nó cứng thì nó lại không cứng cho. Nghĩ tới đây, Lang vương liều mạng mà lấy tay tự kích thích cậu nhỏ của mình.
Lúc này Diệu Tây mới phát hiện phía dưới của Lang vương vừa rồi không còn sung mãn nữa, bây giờ nó giống như một chú nhóc đang cúi đầu ủ rũ.
Lang vương thấy mình kích thích cậu nhỏ không có hiệu quả, vì vậy hắn quay sang phía Diệu Tây nói: "Bảo bối, con lại đây ngậm nó một chút đi".
"Không, sư phụ vừa đi đâu về bẩn lắm!" Diệu Tây nhìn Lang vương vừa đi liều mạng từ nơi nào về liền phe phẩy đầu nói. Cậu nhỏ của Lang vương chính là vẫn còn mang theo u thủy của cô, nên cô mới không giúp hắn ngậm nó.
"Con sao lại như vậy? Sư phụ như nào mà bảo là bẩn? Đều là nước của con mà, nhanh lên nào, ai da, con không muốn sao được? Con giúp sư phụ làm nó ngẩng đầu lên đi". Lang vương tức giận nói.
"Ha ha", Lang vương cười cười, dâm tục nói: "Diệu Tây, con cứ gấp gì vậy, còn nhiều thời gian mà, bây giờ ta đã thỏa mãn, hơn nữa bây giờ anh đang bị thương nào có đủ tinh lực để làm chuyện đó nhiều lần được. Nếu không để mai ta với con lại tiếp tục nhé, bây giờ sư phụ sẽ dạy cho con ba tuyệt chiêu". Lang vương bây giờ không biết làm gì bồi thường cho phần dưới của Diệu Tây, nên đành đem võ công ra dạy.
Diệu Tây nhìn phía dưới của Lang vương một chút, biết rằng bây giờ hắn không thể làm được gì nữa, hơn nữa bây giờ hắn sẽ dạy cô ba tuyệt chiêu nên cô cũng đành quên đi. Diệu Tây gật đầu nói: " Được rồi, con nghe lời sư phụ, nhưng sư phụ muốn dạy con một chút lợi hại, chờ đến sau này khi con đã thuần thục, sư phụ nên chia sẻ cùng con công việc".
Lang vương nghe Diệu Tây nói vậy liền nói: "Đương nhiên là vậy rồi, ta sẽ không bao giờ làm tổn thương bảo bối của ta đâu, năm ngoái không phải võ công của con còn rất kém sao, nhưng chỉ cần làm ta vui vẻ thì ta sẽ giao cả tính mạng của ta cho con". Nói xong, Lang vương cùng Diệu Tây mặc quần áo vào, sau đó hắn chỉ giáo cho cô ba tuyệt chiêu võ công.
Sau lúc Diệu Tây học ba chiêu võ công, cao hứng quay sang Lang vương nói: "Sư phụ, cám ơn người nhé, hôm nay người làm sao không cẩn thận lại để bị thương vậy, con rất đau lòng".
"Ôi, lần này cũng không thể trách Tiểu Ngọc được, hắn cũng là người bị lừa gạt, lần này đối thủ của chúng ra quá mạnh". Lang vương nhẹ nhàng thở một hơi dài.
Diệu Tây nghe thấy Lang vương nói đến Tiểu Ngọc mắt chợt sáng bừng lên, cô ta cố tình nói chuyện không đâu: "Sư phụ, Tiểu Ngọc mà người đang nói đến có phải chính là đệ tử của Hoạt phật Phương Minh Ngọc không?"
"Đúng vậy", Lang vương gật đầu.
"Hắn làm sao vậy, hắn đã hại người sao?" Diệu Tây vồn vã hỏi.
"Không phải, Tiểu Ngọc cũng là người bị lừa. Diệu Tây, con không thích Tiểu Ngọc sao?" Lang vương tò mò hỏi.