Lưu Manh Lão Sư
Chương 589 : Đại bá và Hắc thần bà
Ngày đăng: 21:11 20/04/20
Trần Thiên Minh nhìn y phục không ra sao của đại bá nói: "Đại bá, người mặc y phục gì thế? Y phục trước kia đâu? Phật châu của người đâu? Người lúc nào mới nói tục?"
Đại bá liếc nhìn Trần Thiên Minh, nói: "Con nói không biết xấu hổ, ta không phải vì giúp con sao, nếu không giả là khách du lịch đám Hồng giáo kia có cho ta vào không? Con biết chứ? Ta vất vả lắm mới kiếm được bộ quần áo này, con mau trả tiền cho ta."
"Được, lát nữa con bảo A Quốc đưa cho người. Đại bá, thời gian này không thấy người, chúng ta quay về khách sạn tâm sự." Trần Thiên Minh lôi Đại bá nói. Lại nói chuyện ở đây đã xong, nếu không còn việc gì, ngày mai hắn về thành phố M, hiện tại sắp khai giảng rồi.
"Không Vô, là ông?" Lúc này Hắc thần bà đi tới, chỉ vào mũi đại bá nói.
"Hì, Hắc bà!" Đại bá như khỉ ăn ớt, khuôn mặt già đỏ lên.
Trần Thiên Minh kì quái nhìn đại bá, hình như từ khi quen đại bá, chưa tưng thấy lão đỏ mặt, sao vừa gặp Hắc thần bà lại đỏ mặt? Chả lẽ bọn họ trước đây có quen biết, còn có chút quan hệ? Nghĩ đến đây Trần Thiên Minh thầm cười đểu.
"Được lắm, tôi tìm ông vài chục năm nay, rút cuộc cũng tìm ra." Hắc thần bà tức giận nói.
Vài chục năm? Chẳng lẽ là đại bá ngủ với người ta, sau đó bỏ chạy, để hắc thần bà một mực tìm lão? Hiện tại Trần Thiên Minh nhìn đại bá có chút coi khinh.
"Ồ, tìm tôi làm gì?" Đại bá như có chút sợ hãi, nấp sau Trần Thiên Minh, nhìn Hắc thần bà như chuột thấy mèo vậy.
"Tôi, tôi với ông luận võ." Hắc thần bà mặt có chút đỏ, bà xoa tay nhìn đại bá.
Luận võ? Trần Thiên Minh buồn bực, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, bọn họ đỏ mặt như vậy, sao chỉ có thể là luận võ, nhất định là chuyện đen tối gì đó. Nghĩ đến đây Trần Thiên Minh quay đầu, nói nhỏ với đại bá: "Đại bá, người có phải làm sai chuyện gì?" Nói xong, nháy mắt với đại bá, cái nháy mắt này chỉ cần là đàn ông là sẽ biết ý tứ gì.
"Đi chết đi." Đại bá lập tức tức giận mắng.
Trần Thiên Minh cảm thán, nếu địa bá dùng thái độ này đối với Hắc thần bà, hắn chắc chắn tin không có chuyện gì, nhưng mà đại bá vốn luôn da mặt dày đạn bắn không thủng, lai co rúm trước mặt Hắc thần bà, có vẻ rất sợ bà, có chuyện, nhất định là có chuyện.
"Tiểu tử, mau dẫn ta về khách sạn." Đại bá nhỏ giọng nói.
"Một ngày nữa, ngày mai chúng tôi ở tây bộ tham quan một chút."
Ngật Tang Đạt Kiệt nói: Được, mai tôi sẽ làm hướng dẫn viên mang mọi người đi thăm thú."
"Lạt Ma, hiện tại còn chưa bắt được Lạp Đạt, ông phải cẩn thận, hắn sẽ trả thù." Trần Thiên Minh lo lắng nói.
"Cái này anh không cần lo lắng, Lạp Đạt khi đi chỉ còn một mình, võ công của hắn không cao hơn tôi bao nhiêu, còn vài người của A Tái giúp tôi, bình thường tôi cũng đi cùng đệ tử, Lạp Đạt hiện tại không có sự uy hiếp với tôi. A tái cũng đã nói nhà nước cho treo lệnh truy nã hắn toàn quốc." Ngật Tang Đạt Kiệt nói.
"Vậy là tốt rồi, Lạt Ma, ông không cần khách khí, tôi biết ông hiện tại rất bận, ông mau về đi." Trần Thiên Minh nói.
Được, tôi đi. "Ngật Tang Đạt Kiệt làm động tác chữ thập, thi lễ với Trần Thiên Minh.
"Cái gì? Không Vô của huyền môn xuất hiện?" Tiên sinh tức giận đứng vụt đậy từ trên ghế.
"Đúng thế, tình báo của chúng ta báo lại như vậy, đệ tử thân tín của Lạp Đạt đều bị giết, Lạp Đạt chạy thoát, người của chúng ta đang tiếp tế hắn, mấy Ma môn cao thủ cũng trốn thoát." Đại hán đứng cạnh tiên sinh nhỏ giọng nói.
"ai, người tính không bằng trời tính, không ngờ lúc quan trọng Không Vô lại xuất hiện, ngươi mau báo tin cho người của chúng ta, tìm cách đưa Lạp Đạt ra nước ngoài. Lạp Đạt hiện tại ở nước Z không ổn, nước Z hẳn sẽ truy nã hắn." Tiên sinh nói.
"Đưa hắn đi đâu?" Đại hán hỏi.
Tiên sinh nghĩ một chút nói: "Cứ chọn mấy quốc gia gần đây, nơi nào quan hệ chúng ta tốt, nhưng lại không quan hệ tốt với Z quốc."
"Tôi biết rồi." Đại hán nói.
"Bảo Lạp Đạt ở nước ngoài tiếp tục huấn luyện mộc thi sát thủ, nhất định phải để người chúng ta học được phương pháp huấn luyện này, có phương pháp huấn luyện mộc thi sát thủ, chúng ta chẳng khắc nào vớ được một đội quân cưỡng hãn." Tiên sinh hưng phấn nói.