Lưu Manh Lão Sư

Chương 6 : Giúp em xoa bụng

Ngày đăng: 21:05 20/04/20


"Thật ngại quá, đã để cô phải đợi lâu, vừa rồi mới có một sinh viên tới nhờ tôi giúp tí việc ấy mà", Trần Thiên Minh đi vào liền phát hiện một bàn thức ăn, Hà Đào đã ngồi sẵn ở đó đợi hắn.



Vừa thấy Trần Thiên Minh đến, Hà Đào liền nói: " Nếu lần sau ngươi mà còn về muộn, ta sẽ ăn cơm trước, lúc đó ngươi chuẩn bị tinh thần mà đợi rửa bát nhá. " nàng bỉu môi, rồi đưa một chén canh cho hắn.



Cũng bởi vì đang đói, hắn chẳng cần khách khí với Hà Đào, cầm chén canh nàng đưa, một phát húp sạch, "Ồ, canh này thiệt ngon", Trần Thiên Minh ở trường đều là dùng đồ ăn nhanh, nào có bao giờ được ăn món canh đầy mùi vị như thế này.



"Uống ngon là được, mau ăn đi, cơm canh nguội hết rồi" Chiều nay nàng cũng có giờ lên lớp, nên không dông dài với hắn, cũng bắt đầu ăn.



"Thật là ngon" Trần Thiên Minh vỗ vào chiếc bụng đã no cứng của mình, rồi cầm lấy chén bát, chuẩn bị đem đi rửa.



"Không cần, anh cứ để đấy, tí nữa tôi rửa cũng được, anh về nghỉ ngơi đi", thấy Trần Thiên Minh muốn đứng lên rửa bát, Hà Đào đã ngăn hắn lại.



Thấy nàng nói như vậy hắn cũng hạ chén xuống, xấu hổ nói: "Cô Hà, vừa rồi khi tôi thay cầu chì, cái đó, cái… cái đó, không phải…" Trần Thiên Minh càng nói càng hồ đồ, hắn không biết phải giải thích sự việc này sao cho tốt.



"Anh…" Hà Đào thiệt không ngờ hắn lại nhắc đến chuyện đó vào lúc này, thật sự làm cho nàng vừa xấu hổ, vừa không biết nên nói gì cho phải.



Thấy Hà Đào gương mặt nhỏ nhắn vì thẹn thùng mà ửng hồng lên, lại còn bộ ngực có phập phồng liên tục làm cho trong lòng hắn lại nổi lửa, ánh mắt trở nên ngây dại.



Hà Đào thấy Trần Thiên Minh ngây ngốc nhìn mình, tức giận nói: "Anh ăn xong rồi sao không đi đi, còn đứng đây làm gì? Tôi phải dọn dẹp nữa".



Phát hiện mình lại thất thố, hắn vội vàng đáp: "Được rồi, tôi đi ngay đây", hắn quay người bỏ đi, hôm nay thật là bị ông trời chơi khăm mà, đặc biệt là vừa rồi, lại thất thố trước mặt nàng như vậy, sau này làm sao có thể đối mặt với nàng nữa đây.



Trở về phòng, tự tát mình một cái tát, thầm mắng chính mình, Hà Đào người ta tuổi trẻ xinh đẹp như thế, làm sao mà coi trọng một giáo viên trẻ như ngươi được, không nên si tâm vọng tưởng. Nhưng mà, nàng ta lại mê người như thế, thân hình cứ bày trước mắt mình như vậy, thì sao mà đành lòng nhắm mắt bỏ qua được chứ.



Bước vào toilet, hắn phát hiện ngay là quần áo bẩn hôm qua đều đã giặt, đang phơi ở trong. Kỳ quái, ta chính mình cũng chưa giặt, ai đã giặt quần áo giúp mình nhỉ. Mới vừa rồi cũng chỉ có Tiểu Hồng tới, hay là cô bé này giúp mình, tiểu nha đầu này… thiệt là.



Trời ơi!! Nó còn giặt sạch cả quần lót của mình nữa chứ, tối hôm qua, mình hưng phấn quá độ, trên quần vẫn để lại dấu tích bây giờ cũng đã sạch sẽ rồi, mặt hắn bất chợt đỏ lên.



"Thầy, thầy ơi", tiết một buổi chiều, Trần Thiên Minh đang ngủ thì nghe tiếng Tiểu Hồng gọi ngoài cửa.



Hắn liền bật dậy, mặc quần áo vào, chạy ra mở cửa: "Em làm sao vậy hả Tiểu Hồng?" Thấy sắc mặt của Tỉeu Hồng xám xịt, hắn liền hỏi.




"Vậy là cái gì, nói mau, không thấy tôi đang vội sao?" Nữ nhân viên bán hàng đã bắt đầu hết kiên nhẫn.



"Là, là băng vệ sinh" Trần Thiên Minh cúi đầu, lí nhí.



"Cái sao? Anh muốn mua băng vệ sinh?" Nàng ta nghe vậy liền lớn tiếng kêu lên.



Mọi người trong cửa hàng, đều trợn mắt nhìn hắn như thể là đi sở thú nhìn một con khỉ vậy.



"Anh muốn hiệu gì? Hình dáng ra sao? Có loại khô thoáng, có cánh, mặt cotton, có lưới, có loại thơm mát, dùng cả ngày lẫn đêm" Nhìn vẻ mặt sung huyết của hắn, híp mắt cười nói, nàng dường như sợ mọi người không biết hắn tới là để mua băng vệ sinh.



"Lấy, lấy cho tôi loại tốt nhất" Trần Thiêm Minh, mắt hóa thành viên đạn, vừa nói vừa móc túi lấy tiền. Hắn tuy không hiểu hiệu gì, loại gì, nhưng đắt nhất thì hắn hiểu.



"Tại sao cái này lại có giá hơn 20 đồng lận, nếu bán hàng dễ kiếm tiền như vậy, thì thôi ta chẳng làm thầy giáo nữa, bán thứ này kiếm sống cho xong". Trên đường về, vừa đi hắn vừa lẩm bẩm. Không biết rằng chính mình vừa bị nhân viên bán hàng cứa cổ.



"Tiểu Hồng, thầy đã về" Hiện tại Trần Thiên Minh cảm giác như mình vừa đi chống Nhật quang vinh trở về.



"Thầy, thầy đã về" Tiểu Hồng đi ra từ nhà vệ sinh, trong tay vẫn còn cầm một chiếc nội y vừa giặt.



Trần Thiên Minh cảm thần tình chao đảo. Có chút hoa văn phía trên đích thị là của nàng, hơn nữa nhất định vừa rồi nàng tự làm bẩn, sau đó đi vào trong giặt. Hắn cảm thấy "thằng bé" giữa hai chân lại bắt đầu không nghe lời.



"Thầy, thầy có mua được không?" Tiểu Hồng cúi đầu, lí nhí hỏi.



"Có đây".



Tiểu Hồng vậy tiếp nhận từ tay hắn, quay mặt, chạy vào toilet.



"Ái da " Trần Thiên Minh cảm giác từ ngày tiểu trùng kỳ quái cắn vào chỗ đó, bây giờ tự nhiên lại đau một chút, sau đó toàn thân máu như nước sôi trào mấy chục giây sau mới trở lại bình thường.



Mấy ngày này dường như cũng bị như vậy, một buổi thì bất chợp xuất hiện một, hai lần, sau khi phát tác thì cũng không có chuyện gì xảy ra. Cuối cùng thì tiểu trùng cắn vào chỗ ấy có sao không? Hôm bữa tại bệnh viện kiểm tra không phải đã nói là không có vấn đề gì sao. Sau khi lĩnh lương, phải tới bệnh viện kiểm tra một lần nữa mới được. Trần Thiên Minh thầm nghĩ.