Lưu Manh Lão Sư

Chương 704 : Cố ý bị bắt

Ngày đăng: 21:12 20/04/20


Tỉnh Điền Đại Lang nhìn tô phong đầy đặn của Liễu Sinh Lương Tử, hưng phấn mà nuốt nước miếng, nói: "Liễu Sinh Lương Tử, mếu như cố không nói cho tôi biết, hiện tại tôi sẽ tìm trên người cô. Cô biết không? Mỹ nhân như vậy, tôi vẫn luôn nghĩ tới, bây giờ có cơ hội tốt như vậy, tại sao lại buông tha đây!"



"Tỉnh Điền Đại Lang, nếu như ngươi dám động đến ta, ta tuyệt đối sẽ không hợp tác với ngươi." Liễu Sinh Lương Tử hung dữ nói: "Đến lúc đó ngươi cũng chỉ có cách chờ muội muội của ta tới trả thù mà thôi."



Nghe Liễu Sinh Lương Tử nói như vậy Tỉnh Điền Đại Lang liền thu hồi ý dâm của mình lại, hắn liền lên tiếng hỏi: "Chừng nào thì cô mới hợp tác với tôi?"



Liễu Sinh Lương Tử nói: "Ta sẽ cân nhắc, ước định của các ngươi chẳng phải là còn bảy ngày nữa sao?" Tỉnh Điền Đại Lang cho Liễu Sinh Lương Tử hai con đường để lựa chọn, một là hợp tác, Liễu Sinh Lương Tử gả cho Tỉnh Điền Đại Lang dùng tất cả sản nghiệp của Liễu Sinh gia tộc làm của hồi môn. Hai là Liễu Sinh Lương Tử đem tất cả sản nghiệp của Liễu Sinh gia tộc cho Tỉnh Điền Đại Lang, Tỉnh Điền Đại Lang sẽ buông tha cho Liễu Sinh Lương Tử. Hiện tại Liễu Sinh Lương Tử nghe Tỉnh Điền Đại Lang nói có người tới cứu mình, trong lòng của nàng có một tia hi vọng, cho nên nàng mới cố ý nói muốn hợp tác với Tỉnh Điền Đại Lang để có thể kéo dài thời gian.



"Tốt lắm, tôi chờ cô." Tỉnh Điền Đại Lang gật đầu nói, không phải là chỉ bảy ngày thôi sao, mật thất này cho dù có người tới cũng không tìm thấy.



"Tỉnh Điền Đại Lang, ta hỏi ngươi phụ thân của ta có phải là do ngươi hạ độc hay không?" Liễu Sinh Lương Tử đột nhiên hỏi.



"Gì?" Tỉnh Điền Đại Lang không khỏi kinh hãi, hắn vội lắc đầu nói: "Sao cô lại hỏi như vậy, tôi sao có thể hạ độc cha vợ chứ?"



Liễu Sinh Lương Tử tuy hoài nghi trong lòng, thế nhưng không có chứng cớ nàng đành phải chôn dấu hoài nghi trong lòng. Nhưng mà vừa rồi nhìn sắc mặt khẽ biến của Tỉnh Điền Đại Lang, có thể là hắn không thoát được có quan hệ.



Trần Thiên Minh ở trong trang viên của Tỉnh Điền Đại Lang, khi đám người phân tán, hắn đã bắt đầu theo dõi Tỉnh Điền Đại Lang. Nhưng chỉ theo một lát, cảnh vệ chợt xuất hiện rất nhiều, căn bản hắn đành từ bỏ ý định. Xem ra chỉ có thể bắt một hai tên để hỏi.



Lúc này có hai tên hắc y đang đứng cạnh một cây đại thụ, trông bộ dáng của bọn chúng dường như là đang trực ca. Thế cho nên Trần Thiên Minh từ từ hướng tới gần bọn chúng.



"Anh là ai?" Hai người vội vàng lên tiếng hỏi.



Trần Thiên Minh há lại lên tiếng trả lời? Người phiên dịch bên kia còn chưa có nói cho hắn biết trả lời thế nào a, mà cho dù có nói cho hắn biết hiện tại với trình độ ngoại ngữ của hắn cũng phi thường khó nghe được. Cho nên Trần Thiên Minh học trên TV dáng đi đứng của đám người Mộc Nhật quốc, hắn lạnh lùng lung lay đi tới.
Trần Thiên Minh cố ý hét to: "Tao liều mạng với mày!" Nói xong hắn vận khởi một thành nội lực đánh tới Thạch Căn.



"Người của Z quốc?" Nghe Trần Thiên Minh nói tiếng Z quốc, Thạch Căn thoáng sửng sốt. May mà Trần Thiên Minh không muốn giết hắn, chẳng qua chỉ dùng có một thành nội lực mà công kích. Thạch Căn lập tức đưa song chưởng ra, vận dụng nội lực đánh tới chưởng của Trần Thiên Minh, chưởng lực như cuồng phong bạo vũ ngăn trở công kích của Trần Thiên Minh, khiến cho hắn té trên mặt đất.



Mấy tên mấy tên nhẫn giả khác lập tức vọt lên phong bế huyệt đạo của Trần Thiên Minh.



"Không nên giết hắn, lưu hắn lại." Thạch Căn sốt ruột nói. Thật vất vả mới bắt được một người, nếu để cho thủ hạ giết ngươi này, thực không còn cách nào hỏi khẩu cung để tới nói chuyện với tông chủ.



Trần Thiên Minh bị đám người bắt, Thạch Căn tiến tới trước mặt hắn hỏi: "Mày là ai? Tới đây làm gì?" May mà Thạch Căn nói được tiếng Z quốc, Trần Thiên Minh cũng nghe ra được, lúc đó hắn vì diễn trò này cho nên đã bóp nát micro ném đi, bây giờ vẫn còn một cái tai nghe bằng cúc áo nữa, bọn chúng không thể phát hiện được. Cho nên tình huống hiện tại của Trần Thiên Minh lúc này, người bên ngoài vẫn có thể biết.



"Tôi không biết." Trần Thiên Minh cắn răng nói. Không quản như thế nào trước tiên hắn cứng rắn nói, sau đó mới chậm rãi cung khai.



"Phải không? Nếu như không nói tao sẽ giết mày." Thạch Căn dùng tay đặt lên cổ Trần Thiên Minh, hăn khẽ dùng lực một chút, Trần Thiên Minh liền cảm giác hô hấp của mình càng lúc càng khó khăn.



"Tôi nói." Trần Thiên Minh giả bộ như sợ hãi nói.



Thạch Căn cười to nói: "Ha ha, chỉ là một con chó thôi, dọa một chút đã phải mở miệng. Mày nói cho tao biết, nếu như tin tức của mày khiến tao thỏa mãn tao sẽ suy nghĩ tha cho mày một mạng." Dù sao hắn nghĩ võ công của Trần Thiên Minh cũng không có cao lại bị thủ hạ của mình phong bế, hắn có muốn trốn cũng không thoát.



"Anh thực sự sẽ tha cho tôi sao?" Nhãn tình của Trần Thiên Minh không khỏi sáng lên, khi nghe được Thạch Căn nói sẽ buông tha, hắn làm ra một bộ dạng cái gì cũng nói để được tha vậy.



"Đương nhiên, bất quá tao muốn xem lời nói của mày có giá trị hay không, có phải là thật hay không mới được?" Thạch Căn nhìn Trần Thiên Minh nói. Bởi vì người của Z quốc xuất hiện ở đây khiến hắn phi thường nghi hoặc.