Lưu Manh Lão Sư
Chương 713 : Hoa đa nhất cá nhân
Ngày đăng: 21:12 20/04/20
Trinh Tử vốn sợ Trần Thiên Minh khi dễ tiểu thư của mình. Hơn nữa nàng có một việc muốn nói cùng Liễu Sanh Lương Tử. Cho nên liền kéo cửa đi vào. Nhưng không nghĩ tới, nàng lại thấy được chuyện tình này. Tiểu thư không mặc gì hết còn Trần Thiên Minh thì đang gục xuống hôn ở chỗ kia của tiểu thư. Mà tiểu thư thật giống như vừa thống khổ vừa thoải mái mà rên rỉ.
"Trinh Tử, ngươi đi ra ngoài." Liễu Sanh Lương Tử đỏ mặt nói.
Thật ra thì không cần Liễu Sanh Lương Tử nói. Trinh Tử đã lập tức xoay người xông ra cửa cũng không lên tiếng trả lời.
"Sao em không khóa cửa lại?" Trần Thiên Minh vẻ mặt đau khổ nói. Vừa rồi mình trong tư thế kia, thật sự là khó coi a. Hôn nơi đó cũng bị người ta thấy rồi. Đặc biệt là bị người như Trinh Tử thấy.
"Không cần, ngoài Trinh Tử ra thì người khác không dám trực tiếp vào đây. Thiên Minh, anh đưa quần áo cho em. Em muốn đứng lên." Liễu Sanh Lương Tử đứng thẳng người dậy nói rõ với Trần Thiên.
Trần Thiên Minh vừa nghe Liễu Sanh Lương Tử muốn đứng lên, vội vàng nói với nàng:"Lương Tử em đứng lên làm gì? Chúng ta hàn huyên một chút đi." Nói xong hắn dùng tay từ từ sờ da thịt trên người Liễu Sanh Lương Tử. Làm cho vật dưới cơ thể hắn nhiệt liệt từ từ thẳng lên.
"Thiên Minh, anh đừng như vậy. Trinh Tử thấy chúng ta rồi. Anh mà còn như vậy thì sau này sẽ làm cho nàng cười chết em đó." Liễu Sanh Lương Tử đỏ mặt nói.
"Sợ cái gì chúng ta cũng không phải là lén lén lút lút. Lương Tử, da của em sao mềm mại giống như nước vậy?" Trần Thiên Minh càng sờ càng thích.
"Em luyện nhu công cho nên thân thể mới mềm mại như vậy" Liễu Sanh Lương Tử nói.
Trần Thiên Minh nói "Tốt lắm, anh phải thử một chút mới được." Nói xong Trần Thiên Minh cởi y phục của mình rồi tiếp tục vuốt Liễu Sanh Lương Tử.
"Thiên Minh, đừng làm vậy được không? Nếu như anh muốn thì buổi tối đi." Hiện tại mặt Liễu Sanh Lương Tử như một khối vải đỏ vậy.
"Trời ạ, có phải không vậy? Nhịn chết anh a. Như vậy đi, anh làm một hồi là được" Trần Thiên Minh từ từ tiến vào phía dưới mềm mại của Liễu Sanh Lương Tử. Liễu Sanh Lương Tử cảm giác được ôn nhu, Trần Thiên Minh tiến vào xong, cũng chưa có cử động. Hắn chỉ từ từ hôn Liễu Sanh Lương Tử.
Trần Thiên Minh nói "Lương Tử, em không nên nói lung tung. Trinh Tử muốn giết chết anh thì có. Hơn nữa anh ở nước Z chỉ có em là được."
"Thiên Minh, lấy trực giác của nữ nhân em cảm giác được Trinh Tử rất thích anh. Bằng không nàng cũng sẽ không thất thố như vậy. Anh phải biết rằng trừ em ra Trinh Tử là một Ninja xuất sắc nhất trong Liễu Sanh gia tộc. Võ công của nàng không thua kém Điền Cát, mà nàng còn có thân phận là ca kỹ. Dễ dàng hành động ám sát." Liễu Sanh Lương Tử ôm Trần Thiên Minh nằm ở trên giường ôn nhu nói. Giống như chuyện trước kia nàng một mực nằm mơ có nam nhân xuất hiện rốt cục đã thành sự thật.
"Võ công của nàng anh đã thử qua, đúng là không tệ." Trần Thiên Minh gật đầu nói."Mà tâm tư của nàng cũng vô cùng không tệ. Giống như tối ngày hôm qua, phương pháp cứu em mặc dù là anh nghĩ nhưng nàng cũng nghĩ đến. Có thể thấy được nàng không phải là người bình thường."
Liễu Sanh Lương Tử nói "Đúng vậy a. Trinh Tử đúng là rất ưu tú, nàng còn ưu tú trên phương diện cạnh tranh buôn bán. Có thể nói nàng là một người văn võ toàn tài. Mặc dù em xem nàng như muội muội, nhưng em còn muốn đem nàng ở lại trong Liễu Sanh gia tộc, Mà phương pháp hữu hiệu nhất chính là làm cho nàng cùng em giống nhau đồng thời yêu một người đàn ông. Như vậy Trinh Tử vĩnh viễn không phản bội em."
Trần Thiên Minh vừa nghe có chút không quen. Chuyện này có thể là chuyện đấu tranh trong gia tộc, mặc dù Liễu Sanh Lương Tử xem Trinh Tử giống như muội muội, nhưng điều kiện tiên quyết vẫn là vì lợi ích của gia tộc mình. Nhưng mà mình rốt cuộc sao lại có may mắn như vậy thậm chí chuyện tốt này tự nhiên bám vào mình
"Trinh Tử sẽ đồng ý sao?" Trần Thiên Minh ngây ngốc hỏi.
"Cũng không phải nàng ta mà là lời của Liễu Sanh gia tộc tông chủ đó cũng chính là lệnh. Hơn nữa nàng thì thích anh, em có thể thấy được." Liễu Sanh Lương Tử dừng một chút nói.
"Lương Tử, như vậy không tốt, ở Nhật anh chỉ cần mình em là được. Em đem tài liệu có liên quan cho anh là được, anh sẽ giúp em đối phó Tỉnh Điền Đại Lang." Trần Thiên Minh nhẹ nhàng sờ Liễu Sanh Lương Tử một chút nói.
Liễu Sanh Lương Tử nhìn Trần Thiên Minh một cái. Nàng không có nói gì nữa. Nàng nghe Trần Thiên Minh nói như vậy thì trong lòng cũng vô cùng thoải mái. Trần Thiên Minh quả nhiên không giống nam nhân khác, nghe có một nữ nhân khác mà cao hứng. Ai, mình mệt mỏi quá, tốt nhất nên nghỉ ngơi một chút. Thiên Minh, anh cực khổ giúp
em một chút đi! Nghĩ tới đây Liễu Sanh Lương Tử từ từ nhắm mắt lại.
Trần Thiên Minh từ gian phòng Liễu Sanh Lương Tử đi ra ngoài. Cũng không biết là mấy giờ rồi. Dù sao nghe Liễu Sanh Lương Tử một đêm không ngủ hắn cũng rất đau lòng. Hắn chờ Liễu Sanh Lương Tử ngủ say xong, cũng ở trên giường để ý kế hoạch một chút. Rồi mới len lén chạy ra ngoài. Nhưng khi hắn đi ra ngoài, phía sau hắn là một bụng oán khí của Trinh Tử.