Ly Hôn - Thần Vụ Quang

Chương 1 :

Ngày đăng: 17:48 19/04/20


Edit: ToToRo



Beta: Quảng Hằng



“Soạt! Soạt!” tiếng chơi bài mạt chược lại vang lên khiến cho Lâm An Nhàn ngủ không yên.



Trở mình nhắm mắt cố gắng tiếp tục ngủ nhưng tiếng cười nói, tranh cãi ầm ĩ vẫn cứ vang lên, lần này thì cô đã không thể ngủ được nữa, từ trên giường ngồi dậy cô ngẩn người nhìn ra cửa sổ.



Ngồi một lúc, cô lại chớp chớp đôi mắt để tỉnh táo thì bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tiếng ngáy rõto.Lâm An Nhàn dùng sức đẩy chồng cô- Phó Minh Hạo dậy.



“Làm sao vậy? Em không ngủ mà lay anh dậy có việc gì?” Phó Minh Hạo dụi dụi mắt, có chút không kiên nhẫn hỏi.



“Em cũng muốn ngủ chứ, nhưng làm thế nào vẫn không thể ngủ được, anh đi hỏi mọi người xem khi nào thì mới chơi xong.”



“Bọn họ cũng không thường xuyên chơi đến khuya như vậy, thôi em ráng nhịn một chút đi,bây giờ anhcũng không thức dậy nổi đâu!” nói xong Phó Minh Hạo lại nhắm mắt ngủ tiếp.



Lâm An Nhàn đành thở dài nằm xuống, bình thường ‘một chút’ là chơi đến ba bốn ngày vậy mà gọi là ‘không thường xuyên’ ư? Mỗi ngày đều chơi đến đêm hôm khuya khoắc, chắc giờ này cũng đã gần 1 giờ rồi còn gì, ngày mai mình còn phải đi làm, thôi đành cố mà ngủ vậy.




nói xong lại ngừng trong chốc lát, rốt cuộc đối với Lâm An Nhàn không nhịn nổi mà nói: “Để mẹ nói cho con nghe, hôm nay dì con đến nhà chúng ta, mẹ tưởng bà ta tới chơi mạt chược, không nghĩ tới bà ấy đến chọc tức mẹ!”



Lâm An Nhàn nghe xong cũng không nói tiếp, chỉ là chờ mẹ chồng tiếp tục nói, quả nhiên Vương Thu Dung cảm thấy đã hoàn toàn thu được sự chú ý của Lâm An Nhàn, lập tức nói tiếp: "Dương Quân đó, cón biết mà, chính là đứa con gái của dì con đó, tuổi cũng đã hơn hai mươi bảy rồi mà vẫn chưa có đối tượng. Cũng không biết dượng con dựa vào quan hệ thế nào mà giới thiệu đối tượng cho dù con, hôm nay đén đây cứ mãi khoe rằng người đó có tiền, dáng vẻ xuất sắc, còn mở bao nhiêu công ty, có bao nhiêu căn nhà và bao nhiêu chiếc xe, tuy rằng mẹ đã già nhưng cũng đâu phải người ngu dốt, khôngphải chỉ thuộc lại người có dáng vẻ, có tiền có quyền chút thôi sao? nói gì đi nữa người ta cũng đâu có đưa sổ tiết kiệm cho họ xem, có tiền thật hay không thì làm sao biết được, khen không ngừng như vậy rủi bị người ta lừa đến lúc đó thì mất mặt biết bao nhiêu!”



thì ra là chuyện này, cô đã gặp được Dương Quân vài lần, Lâm An Nhàn có ấn tượng, cô gái đó có dáng vẻ khá xinh đẹp, tính cách hơi cao ngạo một chút, làm việc có quy tắc, công việc cũng tốt, là giáo viên tiểu học. không phải tìm không ra đối tượng, mà là quá mức soi mói, đối tượng lần này có thể làm cho Vương Thu Tĩnh vừa lòng như thế, phỏng chừng điều kiện khẳng định là không thể kém, bởi vì mẹ chồng cô luôn cảm thấy mình so với người em này thì khá hơn, hơn nữa ba người con của bà đều có công ăn việc làm, bình thường hay châm chọc Dương Quân mơ mộng xa vời.



Nếu lần này Dương Quân thật sự tìm được một người bạn trai xuất sắc, thì mẹ chồng cô cũng khôngcòn mặt mũi mà khoe khoang như thế.



“ Kệ người ta, chuyện người ta bà quan tâm đến làm gì!” cha chồng ngoài miệng thì nói vậy nhưng An Nhàn vẫn thấy trong mắt ông tràn ngập vẻ không vui.



Ăn cơm xong, Lâm An Nhàn không muốn ở nhà, liền nói cha mẹ mình đi bộ một vòng sẵn tiện chờ chồng trở về luôn, Vương Thu Dung cũng không để ý, gật đầu đồng ý với cô một cách qua loa.



Lâm An Nhàn ra khỏi tiểu khu chuẩn bị đến siêu thị gần đó để đi dạo, tiện thể mua đồ ăn lặt vặt, vừa rồi cô vốn chưa ăn no.



Qua đường lớn Lâm An Nhàn đang muốn đi về hướng cửa siêu thị, chợt nghe có người ở phía sau có người đang gọi tên mình.