Ma Đầu Lai Cật Đường - Ma Đầu Đến Đây Ăn Kẹo
Chương 12 :
Ngày đăng: 23:47 21/04/20
Hạ Văn Hi nhắm mắt lại, lúc rót Linh khí vào trong cái dù, thần thức (*** thần + ý thức cũng vào theo, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện không ít cánh cửa, y chọn cánh cửa gần mình nhất, đẩy cửa vào.
Trong đó, bốn phía vách tường đều là bản đồ, trái phải trên thạch bích có khắc không ít hình ảnh.
Hạ Văn Hi đi thẳng vào trong, tìm đến bích họa có khắc hình chữ “Hôm qua”, nâng tay sờ soạng, tay giống như là chạm vào mặt nước, bích họa bắt đầu gợn sóng, y cũng từng chút từng chút xuyên vào.
Sau đó, hình ảnh trước mắt thay đổi.
Y thấy được mình và Cố Trầm Uyên.
Lấy góc nhìn từ người đứng xem.
“Y” tự đưa kẹo cho Cố Trầm Uyên.
Cố Trầm Uyên đút kẹo cho “Y”.
Cố Trầm Uyên nói: “Đạo trưởng, ngài tâm duyệt với ta đi.”
Cố Trầm Uyên ôm y vào trong phòng, còn đắp chăn.
Cố Trầm Uyên ra ngoài viện, xuống núi.
Cố Trầm Uyên từ trong túi Càn Khôn của mình lấy ra một người – một cái mặt nạ thoạt nhìn rất hàm hậu, đó rõ ràng là khuôn mặt của Hạ Văn Hi.
Mặt Hạ Văn Hi không chút thay đổi trừng mắt nhìn theo Cố Trầm Uyên.
Đương nhiên, không dùng được rồi, dù sao đây chỉ là hình ảnh được ghi chép lại.
—-
“Aiz, tiểu đạo trưởng, ngươi xem giúp ta đó là thứ gì đi.” Khuôn mặt hàm hậu đó cười rộ lên càng trở nên hàm hậu hơn.
“Ngươi cũng biết, loại người giống như bọn ta, sao có thể nghĩ ra được chuyện gì tốt chứ……”
Cố Trầm Uyên nói ào ào một tràng.
Hạ Văn Hi nhìn vị tiểu đạo trưởng từ sự khó xử lúc ban đầu trở thành cười mỉa mai, dáng vẻ tự hào, thì đã biết vị tiểu đạo trưởng này đã hiểu rồi.
Quả nhiên, ngay sau đó, vị tiểu đạo sĩ kia gật gật đầu, tùy Cố Trầm Uyên nhìn cái gọi là “Này nọ”, sau đó bị Cố Trầm Uyên ném vào nơi nào đó, dù sao cũng không ai thấy.
Hạ Văn Hi:……
Cố Tiêu: Nghĩa phụ, rõ ràng là con không làm chi hết, rõ ràng là tên tiểu tử xấu xa đó làm, nhưng tên tiểu tử xấu xa đó lại nói là do con làm, con giải thích, hắn còn nói nếu con không ‘Thừa nhận’ thì sẽ đánh con – hu hu hu hu……
Cố Trầm Uyên: Ha ha.
Cố Tiêu:# kế hoạch thành công #
Chờ sau khi Cố Trầm Uyên thu thập người trở về:
Cố Tiêu: Hu hu hu… nghĩa phụ, con sai rồi hu hu hu …sự thật là…sự thật là [sớm biết người đã biết con nói dối từ lâu] con [ đã không] gạt người đó …… oa hu hu hu —
# mỗi ngày đều lừa gạt lão già #
# rốt cuộc là tại sao lão già lại biết được, ngay cả chứng cứ mình cũng có rồi mà #
# có một người nghĩa phụ sáng suốt như thế thì làm sao đập nồi bây giờ? Đang chờ, nhanh lên #
Tiểu kịch trường 2:
Minh Cô cảm giác tâm mình thật mệt.
Tuy nói nàng không phải Tu ma giả vô cùng lợi hại nhưng cũng không kém, thoải mái ở lãnh địa của mình, mất hứng thì đùa dai một chút, cao hứng thì thu nhận vài ác nhân.
Nhưng chỉ đến khi gặp được phụ tử Cố Trầm Uyên, thì nàng lại xui xẻo.
Ngay từ đầu là mất địa bàn.
Sau này thật vất vả Cố Trầm Uyên “Chết”, nàng trở về lấy lại địa bàn của mình thì lại bị Cố Tiêu nhìn chằm chằm.
Thật vất vả Cố Tiêu mới bỏ trốn.
Nhưng mà Cố Trầm Uyên lại trở lại.
# ha ha, thật muốn chỉnh chết hai cha con ma đầu nhà này mà#
# ta chỉ muốn trở về địa bàn của mình mà khó vậy sao?#
# bảo bảo ủy khuất #
Hết chương 12