[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc

Chương 15 : Thật có lỗi, quấy rầy rồi

Ngày đăng: 22:57 21/04/20


Lâm Cảnh ôm cún con rơi không biết bao lâu, mới rơi xuống một mảnh đất cát mềm mại, hơn nữa rất kỳ tích không hề bị thương.



“Ngao ô… Ngao ô…!!” Tiểu cẩu rất phấn khởi, từ trong túi áo Lâm Cảnh chạy ra, căng họng bắt chước sói tru lên.



Lâm Cảnh ngồi trên bờ cát, khiếp sợ nhìn cảnh tượng chung quanh.



Trước mắt là một mảnh hải dương vô biên, ửng lên màu máu, thực vật hình dạng kỳ quái sinh trưởng trên đá ngầm đen, nhìn ra xa, mặt trời chiều ngã về tây, nửa bầu trời mây trôi như một lò thiêu.



"Gâu Gâu!" Tiểu cẩu bỏ lại Lâm Cảnh, bộ dạng xun xoe chạy như điên ra xa.



"Lê Tư Đặc!" Lâm Cảnh chấn động, vội đuổi theo.



Cách đó không xa là một phiến rừng rậm héo rũ, tiểu cẩu chạy vào, đã không thấy bóng dáng.



"Lê Tư Đặc." Lâm Cảnh vừa sợ vừa lo lắng, lớn tiếng gọi tên cún con.



Trong rừng rậm vắng vẻ, yên tĩnh đến có chút quỷ dị.



Một con rắn hai đầu bò qua trước mặt Lâm Cảnh, miệng ngậm một con chuột nhỏ.



"Lê Tư Đặc!!" Lâm Cảnh gấp đến độ sắp điên, cún con chỉ lớn cỡ bàn tay, lỡ như bị ăn mất thì làm sao bây giờ?



"Oh! Shit!" Xa xa truyền đến một hồi gầm rống.



Lâm Cảnh bị dọa hết hồn, xoay người liền thấy một đoàn bóng đen đang từ đằng xa cấp tốc bay tới, chỉ chớp mắt sau đó, một người tuổi còn trẻ dừng trước mắt mình, tóc vàng rực rỡ, mắt như ngọc lục bảo, trông rất anh tuấn.



Phù thủy? Lâm Cảnh dụi dụi mắt, muốn nhìn một chút hắn có cưỡi chổi không.



"Ngươi chính là tên nhân loại ngu ngốc đó?” Freddy tức giận nhìn cậu.



"..." Lâm Cảnh không nói chuyện, nghĩ thầm ta là nhân loại, ngươi là đồ ngốc!



"Ngươi vừa mới gọi Lê Tư Đặc?!" Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Freddy giận.



“Phải.” Lâm Cảnh gật đầu, "Ta tìm không thấy nó."



"Hắn đang ở trên giường của ta, ngươi đương nhiên tìm không thấy!" Freddy kiêu ngạo khoe khoang.



“Trên giường ngươi?” Lâm Cảnh không hiểu.



"Đương nhiên, chúng ta cơ hồ mỗi ngày đều ân ái!" Freddy đắc ý dào dạt.



Cái gì! Lâm Cảnh bị kích thích quá lớn, đứng nguyên tại chỗ nuốt nước miếng.



Thú! X!




“Quần áo cứ dùng máy giặt giặt là được.” Hàn Dật Phong đứng ở cửa rất bất đắc dĩ.



“Những thứ này không thể dùng máy giặt, sẽ hư mất!” Đường Đường đầu cũng không thèm ngẩng.



Chuông cửa leng keng reo, Hàn Dật Phong buông ly trà trong tay ra mở cửa, ba bốn nhân công bên cửa hàng nội thất tiến vào.



"Làm sao vậy?" Đường Đường hiếu kỳ chạy đến xem.



“Anh đem giường nhỏ bán đi rồi." Hàn Dật Phong nói cứ như đúng rồi.



"A......" Đường Đường mặt đỏ lên, chạy về toilet tiếp tục giặt quần áo.



Giường nhỏ vướng bận bị mang đi, Hàn Dật Phong sờ sờ cằm, bên trên giường lớn bỏ thêm cái gối đầu.



Về phần chăn… một cái là đủ rồi.



Ban đêm, Đường Đường ngồi ở thư phòng chơi game, lề mà lề mề rất lâu cũng không chịu đi ngủ.



Chủ nhân là thích nằm dưới đó! Nhưng mà, bản thân mình lại không nằm trên…



Đầu óc khẩn trương hỗn loạn, vì vậy tiểu sủng vật ngốc nghếch mở quần mình, cúi đầu nhìn vào trong.



Cái đó… Đợi lát nữa phải hăng hái vào nha!



Cửa phòng truyền đến một trận động tĩnh khác thường, Đường Đường ngẩng đầu, chỉ thấy Hàn Dật Phong đang đứng tại cửa nhìn mình, đường nét gãy gọn phân minh trên thân thể xích lõa, màu sắc con ngươi cũng bị dục vọng nhuộm thành đen như mực.



"Chủ nhân..." Đường Đường đại não trống rỗng, khẩn trương nói năng lộn xộn, còn chưa suy nghĩ cẩn thận rốt cuộc muốn nói cái gì, đã bị ôm lấy ném lên giường trong phòng ngủ, sau đó, đã bị hôn tới choáng luôn! Lại sau đó, quần áo hai người lập tức bị cởi hết rồi!



Mắt hướng hạ thân Hàn Dật Phong quét quét, Đường Đường tự ti sắp ngất rồi, cái kia của mình nhỏ như vậy, căn bản là không thể so… Chủ nhân nhất định sẽ thất vọng!



Hàn Dật Phong hoàn toàn không biết tiểu gia hỏa nhà mình đang xoắn xuýt cái gì, chỉ thấy em ấy nhìn mình chằm chằm ngẩn người, vì vậy còn rất tự hào hướng trước mặt đụng đụng.



Đường Đường rất mất mặt hét lên một tiếng, kéo chăn trùm lên đầu.



Đêm dần sâu, không khí trong phòng tốt đến không thể tốt hơn, Đường Đường bị Hàn Dật Phong hôn như lọt vào trong sương mù, hai chân không tự chủ được quấn lên hông anh, vặn vẹo thân thể càng muốn nhiều thêm…



Nhìn bộ dạng tiểu đông tây động tình, trong bụng Hàn Dật Phong phảng phất dấy lên ngọn lửa, chỉ là còn chưa kịp làm gì, bên cửa sổ lại đột nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó Huyết tộc thân vương mặc áo choàng hoa lệ từ trên trời giáng xuống, nho nhã lễ độ cúi người nói xin lỗi.



“Thật xin lỗi nhị vị, quấy rầy rồi.”



----oOo----



Lời tác giả: Tây Mặc rất đáng ghét a! Rất đáng ghét a! A!