[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc
Chương 20 : Trò chơi hầu gái? Cút!
Ngày đăng: 22:57 21/04/20
Bởi vì bán thú nhân không biết nói chuyện, cho nên Hàn Dật Phong chỉ có thể cùng nó khoa tay múa chân, hai người có qua có lại, nhìn qua cực kỳ thân thiện.
Đường Đường càng nhìn càng phiền muộn, vì vậy giẫm lên tảng đá trèo lên một nhành cây thấp, chống cằm rầu rĩ ghen.
Xa xa một mảnh rừng rậm hắc ám, sương mù dày đặc quanh năm không tán, như âm hồn quấn quanh.
"Xin chào, tiểu gia hỏa." Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng cười nhàn nhạt.
Đường Đường bị dọa sợ, quay đầu nhìn lại, bên người không biết từ lúc nào cư nhiên có thêm một người, hắc y tóc đen, đôi mắt như mã não huyết sắc tinh thuần nhất.
“Nha!” Đường Đường sợ đến mức quên mất mình đang ở trên cây, hét lên một tiếng liền thẳng tắp rớt xuống.
“Đường Đường!” Hàn Dật Phong hết hồn, vội chạy đến ôm lấy cậu, “Sao rồi?”
Tiểu gia hỏa không nói gì, ngất rồi.
“Không liên quan đến tôi!” Tây Mặc ngay trước khi Hàn Dật Phong nổi giận giải thích, "Tôi chưa có làm gì, cậu ta đã bị dọa tới hôn mê!"
“Anh tốt nhất cầu nguyện Tiểu Cảnh cùng Đường Đường đều không có việc gì." Hàn Dật Phong nghiến răng nghiến lợi.
"Đây chỉ là một trò chơi nhỏ." Tây Mặc buông tay, "Đừng quên lần đầu gặp mặt cậu còn thiếu tôi một phần nhân tình, lần này coi như huề, đi thôi, tôi mang cậu ra ngoài.”
Hàn Dật Phong lạnh lùng nhìn hắn một cái, ôm ngang Đường Đường, nhìn lại, đội quân bán thú nhân sớm đã vô tung vô ảnh.
Kết giới bị triệt phá, ra khỏi Vong Linh cốc trở nên dễ dàng, tại biên giới rừng rậm có một cỗ xe ngựa, lái xe chính là mấy con tuấn mã có cánh.
"Anh đến cùng có mục đích gì?" Trong xe ngựa, Hàn Dật Phong nhìn chằm chằm vào Tây Mặc hỏi.
Tây Mặc không trả lời, chỉ là cẩn thận đánh giá anh, thật lâu sau không thể không thừa nhận, dù cho toàn thân là vết thương khuôn mặt mỏi mệt, người này cũng tuyệt đối không có khả năng để người khác khinh thị.
Xe ngựa chạy nhanh vào thành trấn, cuối cùng dừng trước một tòa cung điện huy hoàng, cách đó không xa, chính là tòa Vong linh thánh điện cao vút trong mây.
"Nghỉ ngơi cho tốt." Tây Mặc vỗ vỗ bả vai Hàn Dật Phong, sau đó trước khi anh kịp nói chuyện dùng thuấn di biến mất.
“Chào ngài.” Quản gia mặc áo bành tô đi đến, cung kính cúi đầu, "Tôi đã chuẩn bị xong phòng nghỉ và thức ăn cho ngài."
"Tiểu Cảnh đâu?" Hàn Dật Phong hỏi.
"Thân vương buổi tối sẽ trở lại, ngài ấy phân phó tôi nói với các hạ, người ngài quan tâm rất an toàn." Quản gia khẽ khom người, "Mời đi bên này."
"Cái gì?" Freddy sững sờ.
“Ngươi để ta cùng đi với ngươi, ta sẽ tha thứ cho ngươi." Lê Tư Đặc lập lại một lần.
"Không được!" Freddy lắc đầu, "Trên chiến trường rất bẩn, sẽ có rất nhiều thi thể, rất nhiều chó ăn xác chết, rất ầm ĩ rất buồn nôn, không có hoa hồng đỏ cũng không có đèn thủy tinh, ngươi không nên xuất hiện tại đó."
"Tùy ngươi." Lê Tư Đặc đẩy ra hắn.
"Ta thắng trận sẽ trở lại cùng ngươi." Freddy vươn tay muốn sờ gương mặt y, lại bị một phen đẩy ra.
"Nói không chừng chờ ngươi trở về, ta cũng đã cùng người khác sống chung rồi.” Lê Tư Đặc lạnh lùng nhìn hắn.
"Ngươi dám!" Freddy tạc mao.
"Ngươi có quyền gì ràng buộc ta?” Lê Tư Đặc cười lạnh, "Dựa vào việc ngươi lừa ta đính hôn? Hay dựa vào ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể chết trên chiến trường?"
"Ngươi —— "
"Cút." Lê Tư Đặc ngắt lời hắn, chính mình chui vào chăn.
Freddy bất đắc dĩ nhìn y một cái, quay người ra khỏi phòng.
Không còn Freddy căn phòng yên tĩnh có chút dọa người, Lê Tư Đặc cuộn người, ôm gối đầu xuất thần.
Trên báo toàn là các loại bát quái hương diễm, còn lại phần tin tức chỉ có thể bị đẩy vào một góc.
Trên một mục rao vặt tìm bạn trăm năm, cực kỳ không bắt mắt đăng một câu.
“Được biết, nước sông Acheron* gần đây đang dâng lên.”
*Acheron: Tên một con sông ở vùng Epirus phía Tây bắc Hy Lạp. Trong thần thoại Hy Lạp, đây là một con sông của bất hạnh và đau khổ, là một trong năm con sông chảy qua địa phủ. Trên đường đến địa phủ, người chết phải dùng một đồng tiền (mà thân nhân đặt vào miệng họ) để nhờ người lái đò Charon giúp vượt sông Acheron.
Ma giới sẽ không ai chú ý tới tin tức này, dù cho có người chú ý tới, có lẽ cũng chỉ vui sướng khi người gặp họa – Sông Acheron nằm ở vùng thượng du của Quang Minh chi vực, nếu nước sông dâng lên, nơi đầu tiên hứng chịu rủi ro chính là Quang Minh chi vực.
Nhưng Lê Tư Đặc tinh tường, có thể làm cho nước sông Acheron dâng lên, lý do chỉ có một, chính là phong ấn ở đáy sông bắt đầu xuất hiện khe hở, mới có thể khiến một lượng lớn nước ngầm dũng mãnh tràn vào trong sông.
Vết thương trên lưng ẩn ẩn đau, thì ra trốn chạy đã hơn một ngàn năm, chuyện nên đến, cuối cùng vẫn sẽ đến.