[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc
Chương 39 : Thiên sứ tóc bạc
Ngày đăng: 22:58 21/04/20
Lên trước một chút, ven đường xuất hiện một nhóm tiểu thiên sứ, cánh thuần trắng, tóc bạc, béo ục ịch lại mũm mĩm.
“A!” Lâm Cảnh kinh hỉ, vui vẻ chạy tới.
Có điều không đợi cậu tới gần, nhóm tiểu thiên sứ liền cảnh giác quay đầu lại, sau đó mở cánh xoạt một tiếng bay đi khắp nơi.
"Làm gì!" Lâm Cảnh rất thất bại, chẳng lẽ mình trông rất giống người xấu?
“Tụi nó đều là tiểu thiên sứ mới sinh, không hiểu chuyện." Tây Mặc xoa xoa tóc cậu, “Còn nữa, lát nữa lúc nhìn thấy Tát La, nhớ đừng nói lung tung, hắn là tổng lĩnh Thiên Sứ quân đoàn, rất bảo thủ rất vô vị.”
Lâm Cảnh gật đầu đáp ứng, trong lòng có chút hối hận đã đến Thần giới, có lẽ vì nơi này bầu trời quá cao rộng, quá trắng thuần, hoặc là quá yên tĩnh, cảm thấy có chút không được tự nhiên là lạ.
“Sao vậy?" Tây Mặc quay đầu nhìn Lâm Cảnh, "Sao sắc mặt khó coi như vậy?"
“Trong lòng buồn bực." Lòng bàn tay Lâm Cảnh có chút đổ mồ hôi lạnh, không xa phía trước chính là cửa vào Thần giới nguy nga lộng lẫy, nhưng không biết vì cái gì, càng đến gần chỗ đó, càng cảm thấy ngực khó chịu.
“Vậy nghỉ ngơi một chút." Tây Mặc nhíu mày, cùng Freddy liếc nhau một cái.
"Các ngươi ở lại đây đi." Freddy vỗ vỗ vai Tây Mặc, “Ta đi gặp Tát La một mình."
“Tôi không sao." Lâm Cảnh cự tuyệt, Tây Mặc là tới đàm phán cùng Thần giới, sao có thể để hắn ở bên ngoài.
“Không sao, Freddy là kẻ thống trị Ma giới đại lục, hắn biết rõ nên làm thế nào." Tây Mặc chỉnh chỉnh cổ áo cậu, “Anh cũng không muốn đi gặp cái tên bảo thủ chết tiệt đó, mang em đi chỗ khác ngắm cảnh, hửm?”
"Thật sự không sao?" Lâm Cảnh xác nhận lại một lần.
"Đương nhiên." Tây Mặc kéo vai Lâm Cảnh, mang cậu thuấn di rời đi, đáp xuống một mảnh đồng cỏ có rất nhiều loại hoa nở giống như gấm.
Rời khỏi chỗ kim quang chói mắt kia, Lâm Cảnh cảm thấy thoải mái rất nhiều, vì vậy rất buồn bực hỏi Tây Mặc, chẳng lẽ mình thật sự cùng Thần giới Bát tự không hợp?
"Không thoải mái thì khỏi đi, dù sao cũng rất nhàm chán." Tây Mặc nhéo nhéo mũi cậu, “Ngoan ngoãn cùng anh ở Ma giới là tốt rồi."
“Còn chưa thấy thống lĩnh Thiên Sứ quân đoàn kia bộ dạng ra sao." Lâm Cảnh có chút tiếc nuối, cái loại người vừa nghe đã thấy rất trâu bò này, hiển nhiên không phải lúc nào cũng gặp được.
“Em muốn biết hắn bộ dạng ra sao?" Tây Mặc tiện tay cầm một nhánh cây, ở trên đất vẽ ra hai con mắt, sau đó vẽ cái mũi to, lại thêm vào cái miệng há to một loạt răng, cuối cùng vẽ một cái vòng lớn đem những thứ kia khoanh lại, rất nghiêm túc nói, “Đại khái như vầy.”
Lâm Cảnh nhìn cái bản mặt bánh nướng kia, cười đau bụng.
Tây Mặc ném đi nhánh cây, gõ gõ đầu cậu.
"Đây là đâu a?” Lâm Cảnh tâm tình tốt hơn một chút, hiếu kỳ nhìn bốn phía.
"Tiểu Cảnh?" Tây Mặc thần tình chờ mong nhìn cậu.
Lâm Cảnh mím mím môi, sát lại trên gương mặt hắn chạm nhẹ một cái.
Tây Mặc khóe miệng không thể ức chế giương lên, vươn tay đem cậu ôn nhu ôm vào lòng, đôi mắt hữu ý vô ý nhìn ra xa, mang theo một tia khiêu khích.
Trong khu rừng rậm Ánh sáng, lẳng lặng đứng đấy một người, áo bào trắng không tỳ vết, cánh chim tinh thuần.
Thần giới ánh mặt trời sáng lạn ấm áp, Lâm Cảnh gối lên chân Tây Mặc, ngủ thật an ổn say nồng.
Tây Mặc tay trái che trên mắt cậu, giúp cậu ngăn trở ánh sáng chói mắt, trong tay phải cầm một viên kim cương, màu sắc lóng lánh trong suốt nhất, phản xạ ánh sáng vàng nhạt.
Ngón tay xinh đẹp nắm chặt rồi buông ra, trong lòng bàn tay chỉ còn lại một đống bột phấn, gió nhẹ thổi qua, bột phấn tán lạc vào bùn đất, một tia dấu vết cũng không để lại.
“Tiểu ngốc, sao em dễ bị lừa như vậy?” Tây Mặc gảy gảy mũi Lâm Cảnh.
Lâm Cảnh bất mãn nhăn nhíu mày, trở mình đem mặt giấu đi.
Lúc Freddy tìm tới, Lâm Cảnh còn chưa tỉnh ngủ.
“Sao đàm phán lâu như vậy?" Tây Mặc hỏi Freddy.
"Bởi vì Tát La tên khốn đó đến muộn cả nửa giờ!" Freddy cáu kỉnh, “Ta đã nói mà! Hắn vừa ngạo mạn lại biến thái!"
"Trở về rồi hãy nói." Tây Mặc ôm Lâm Cảnh đứng lên.
“Cậu ta không sao chứ?" Freddy lo lắng nhìn Lâm Cảnh, "Cũng đã ly khai đệ tứ thiên xa như vậy rồi, sao vẫn có thể hôn mê?"
“Có lẽ linh hồn vừa mới bị nhuộm màu, cho nên có chút không thích ứng." Tây Mặc mắt nhìn Lâm Cảnh, "Không phải chuyện lớn gì.”
"Ngươi có biết là ngươi đang mạo hiểm không." Freddy nhíu mày, "Chỉ tới gần đệ tứ thiên là đã hôn mê, nói rõ thể chất của cậu ta quá kém, căn bản là không thích hợp nhuộm màu linh hồn, càng không thích hợp chuyển hóa thành Ác ma cấp cao.”
"Ta có chừng mực!" Tây Mặc không kiên nhẫn ngắt lời hắn.
“Tình yêu của ngươi quả thực ích kỷ tới cực điểm." Freddy khinh bỉ.
"Không cần ngươi quan tâm!" Tây Mặc sắc mặt tái nhợt, ôm Lâm Cảnh thuấn di về tới Ma giới.
Freddy thở dài.