[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc

Chương 41 : Đến biên cảnh

Ngày đăng: 22:58 21/04/20


Sáng ngày Ma giới xuất binh, Tây Mặc rất sớm đã đem Lâm Cảnh từ trên giường kéo dậy.



"Làm gì vậy?” Lâm Cảnh rúc vào chăn, dùng nửa con mắt nhìn hắn.



"Cùng anh đến Vạn ma quảng trường." Tây Mặc đem cậu ta từ trong chăn lôi ra, “Nhớ là lát nữa phải biểu hiện ngoan một chút.”



"Có ý gì?” Lâm Cảnh cảnh giác.



“Mỗi lần trước khi xuất chiến, binh sĩ Ma giới đều đến Vạn ma quảng trường tuyên thệ, đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều phóng viên tới." Tây Mặc cầm chặt hai tay Lâm Cảnh, “Cho nên em phải nghe lời một chút.”



"Cái đó và tôi có quan hệ gì?" Lâm Cảnh chẳng hiểu gì hết.



"Toàn bộ Ma giới đều biết, em là bảo bối của anh.” Tây Mặc gẩy gẩy mũi cậu, “Cho nên em phải đi.”



"Bảo bối em gái anh!” Lâm Cảnh mắt trợn trắng, bò lại vào chăn tiếp tục ngủ, lỗ tai đỏ bừng.



“Nếu em không đi…, Ma tộc sẽ mất đi tin tưởng vào lần xuất chiến này.” Tây Mặc tiếp tục dụ.



“Lừa quỷ á!” Lâm Cảnh trùm chăn lên đầu, làm sao có thể!



"Nếu nhìn không thấy em, phóng viên tiểu báo nhất định lại sẽ trắng trợn thổi phồng, đại khái sẽ suy đoán em không có lòng tin với chiến tranh, hoặc là rất sợ chết, hoặc căn bản chính là gian tế Quang Minh chi vực phái tới, hay là—— "



“Nói bậy!” Lâm Cảnh phẫn nộ ngồi dậy.



"Cho nên, đi với anh đi được không?” Tây Mặc giúp cậu sửa sang lại đầu tóc lộn xộn, “Em cái gì cũng không cần làm, chỉ cần đứng ở bên cạnh anh… Lần này nghe anh, sau này chuyện gì anh cũng nghe theo em.”



"Thật?” Lâm Cảnh sờ cằm, đề nghị này có vẻ rất có lực hấp dẫn.



"Ừ." Tây Mặc gật đầu.



"Thành giao." Lâm Cảnh vui thích.



Không phải chỉ là đứng một chút thôi sao? Đứng chút xíu ai mà chẳng làm được!



Tây Mặc khóe miệng câu lên, ôn nhu hôn cậu.



Lâm Cảnh ôm mơ màng với tương lai tốt đẹp, bị hôn đến thất điên bát đảo chóng mặt hoa mắt.




Đương nhiên, chuyện này là tuyệt đối không được ghi vào sử sách, đám sử quan Ma tộc bọn họ còn chưa có ngu xuẩn đến nước này, cho nên hậu nhân cũng không thể nào biết được.



Đại quân Ma tộc trải qua hai tháng lặn lội đường xa, rốt cục đã tới thành thị lớn nhất biên cảnh —— Tỉnh Tạp La Mạch Cơ.



Lâm Cảnh đi theo Tây Mặc vào một tòa lâu đài cổ huyết sắc, vào cửa liền cảm giác được một cỗ khí tức âm lãnh.



"Chúng ta phải ở đây?” Lâm Cảnh không tự giác nhích lại gần bên người Tây Mặc.



"Không thích?" Tây Mặc hỏi cậu.



“U ám quá.” Lâm Cảnh ăn ngay nói thật, "Còn rất lạnh."



“Tòa lâu đài này là do cha mẹ để lại cho anh.” Tây Mặc nhìn Lâm Cảnh, "Ở đây âm lãnh, là vì đã bị niêm phong hơn một ngàn năm, anh chưa bao giờ cho phép bất luận kẻ nào đi vào, trừ em.”



Lâm Cảnh còn chưa có cách hoàn toàn thích ứng với các loại thổ lộ xuất kỳ bất ý* của Tây Mặc, vì thế lại biệt nữu.



*Xuất kỳ bất ý: Hành động bất ngờ, khi người khác không kịp đề phòng



“Em muốn ở chỗ khác cũng được, nhưng anh hy vọng em có thể ở nơi này.” Tây Mặc lôi kéo tay cậu, "Được không?"



Anh đều nói như vậy rồi, tôi chẳng lẽ còn có thể nói không được? Lâm Cảnh trợn trắng mắt trong lòng, đầu lại rất không chịu thua kém gật rồi lại gật.



Nghỉ ngơi một hồi, Lâm Cảnh kéo lấy Tây Mặc dạo dạo bộ trên đường.



“Kêu Lê Tư Đặc đi chung không?” Tây Mặc đề nghị, "Chúng ta đi uống bia, Tạp La Mạch Cơ có các loại bia lúa mạch ngon nhất Ma giới, còn có lạp xưởng rất nổi danh.”



Có lạp xưởng ngon? Lâm Cảnh vui phát điên.



Đến chỗ ở của Lê Tư Đặc, quản gia lại nói bá tước một giờ trước đã ra ngoài, ăn mặc rất chính thức, hình như là đi gặp người nào rất quan trọng.



“Có khi nào là ngoại tình sau lưng Freddy không?” Mắt Lâm Cảnh lòe lòe sáng.



Trong phim truyền hình rất thường gặp, đây là định luật cẩu huyết!



Tây Mặc bất đắc dĩ gõ đầu cậu ta, quả dưa ngốc này.