[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc

Chương 49 : Quỷ hút máu Khế ước

Ngày đăng: 22:58 21/04/20


Đợi cho Lê Tư Đặc ngủ, Freddy mới vô cùng cẩn thận từ bên cạnh y đứng lên, vừa ra phòng ngủ chỉ thấy Tây Mặc đang hướng về phía này.



"Hắn ra sao rồi?" Tây Mặc hỏi.



"Không có việc gì, ngủ rồi." Freddy mắt nhìn cửa phòng ngủ, "Để hắn nghỉ ngơi một lát đi, chúng ta ra phòng khách, trận chiến đã xong?"



“Phải.” Tây Mặc gật đầu.



"Chúc mừng." Freddy vỗ vỗ vai hắn.



"Chúng ta thua." Tây Mặc cười khổ.



"Cái gì?!" Freddy nghe vậy cả kinh, trước khi mình rời khỏi chiến trường, Thần Ma đại quân rõ ràng đang chiếm ưu thế lớn, sao có thể chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi đã thua trận?”



"Vốn chúng ta sắp thắng lợi rồi.” Tây Mặc thở dài, "Nhưng quang ma pháp của Phổ Thụy Khắc quá lợi hại, ngay lúc khẩn yếu nhất của cuộc chiến, hắn dùng Thánh Quang Thuật chữa khỏi tất cả khôi lỗi thú bị thương, làm cho cục diện nghịch chuyển."



“Cái tên đáng chết đó!” Freddy nghiến răng nghiến lợi.



"Hiện tại Thiên Sứ quân đoàn và Ma tộc đại quân đã rút về nơi trú quân nghỉ ngơi và hồi phục, sáng mai họp." Tây Mặc đứng lên, "Ta đi trước, chăm sóc tốt Lê Tư Đặc."



"Ngươi đêm nay không ở đây?” Freddy hỏi.



“Ta về lâu đài, thăm tiểu ngốc kia.” Tây Mặc cười cười, xoay người thuấn di biến mất.



Trong lâu đài, Lâm Cảnh đang ngồi bên bàn ăn ăn, đột nhiên thấy Tây Mặc từ trên trời giáng xuống, vì vậy giật cả mình.



“Sao lại ăn thứ này?” Tây Mặc nhìn chocolate và bánh mì nướng nhíu mày.



"Ách, trận chiến đã xong?" Lâm Cảnh thả xuống bánh mì trong tay hỏi hắn.



“Chưa, về trước thăm em một chút." Tây Mặc lau chocolate trên mặt cậu, "Chưa ăn tối sao?”



"Chưa ăn no." Lâm Cảnh lau lau miệng, "Vậy anh đêm nay còn đi sao?"



"Không đi, ở lại với em.” Tây Mặc vẻ mặt cười xấu xa hôn hôn cậu, “Bảo bối vừa bị anh ăn tươi, sao có thể vứt bỏ mặc kệ.”



“Ăn em gái anh!” Lâm Cảnh bên tai "Xoát" cái đỏ bừng.



"Buổi tối đừng ăn quá nhiều, chúng ta đi nghỉ ngơi đi." Tây Mặc lôi kéo cậu đứng lên.



"Ách..." Lâm Cảnh chớp chớp mắt nhìn hắn.



"Làm sao vậy?" Tây Mặc gẩy gẩy mũi cậu.



“Chúng ta cái đó a… Đừng đến phòng ngủ!” Lâm Cảnh ấp úng.




Phía sau cửa là một thềm đá, xem ra đã rất lâu không có người đi qua, bên trên mọc đầy rong rêu xanh rì, ẩm ướt trơn trượt, nếu không có Tây Mặc dắt, mấy lần Lâm Cảnh thiếu chút là trực tiếp ngồi xuống.



Cuối bậc thang là một gian phòng, bên trong bày biện rất đơn giản, chỉ có một cái bàn vẽ đồ hình kỳ quái, mấy cái ghế, còn có một cái rương lớn.



"Ngồi đi bảo bối." Tây Mặc giúp Lâm Cảnh lau sạch một cái ghế.



"Đây là cái gì?" Lâm Cảnh nhìn đồ án vẽ trên bàn, có chút tò mò hỏi.



" Huy hiệu Gia tộc." Tây Mặc từ trong rương lấy ra vài món đồ đặt lên bàn.



"Chúng ta sắp làm gì?" Lâm Cảnh hỏi.



"Ký kết khế ước." Tây Mặc đốt lên một ngọn nến.



"... Đem linh hồn của tôi giao cho ma quỷ, sau đó đổi lấy sinh mệnh vĩnh hằng?” Lâm Cảnh sức tưởng tượng rất phong phú.



"Có sợ không?" Tây Mặc câu lên khóe miệng nhìn cậu.



“…Sẽ bất tử chứ?” Lâm Cảnh do dự hỏi.



“Sẽ.” Tây Mặc trả lời vô cùng kiên định.



"... Vậy được rồi." Lâm Cảnh cắn răng.



“Tiểu ngốc, gạt em thôi.” Tây Mặc nhịn không được cười, "Linh hồn của em chỉ có thể cho mình anh, người khác nghĩ cũng đừng nghĩ."



"Đó là khế ước gì?" Lâm Cảnh nhẹ nhàng thở ra, lại hiếu kỳ hỏi.



"Huyết tộc khế ước." Tây Mặc trải một tấm da dê lên bàn, sau đó dùng răng nanh cắn rách ngón tay mình, nhỏ một giọt máu lên.



"Huyết tộc khế ước là cái gì?" Lâm Cảnh vẫn còn hỏi.



"Bảo bối, dùng cái này chấm máu làm mực, viết tên em.” Tây Mặc đưa cho cậu một cây bút lông ngỗng.



"Nga." Lâm Cảnh gật gật đầu, theo lời mà làm.



Nét cuối vừa xong, Lâm Cảnh đột nhiên cảm thấy, trong thân thể tựa hồ lập tức tràn vào thứ gì đó vốn không thuộc về mình.



“Sao lại…Này, anh làm sao vậy?" Lâm Cảnh vốn còn muốn hỏi Tây Mặc là chuyện gì xảy ra, nhưng vừa xoay người qua liền thấy hắn thần sắc tựa hồ rất thống khổ, vì vậy bị dọa sợ.



"Không có việc gì." Tây Mặc lau máu tươi bên môi, nhìn Lâm Cảnh khóe miệng giương lên, tay phải đặt ở ngực khẽ khom người.



"Xin chào, tiểu chủ nhân tôn kính của ta."