[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc

Chương 60 : Anh tưởng anh là mối tình đầu!

Ngày đăng: 22:58 21/04/20


Đại chiến giành thắng lợi, Lâm Cảnh tâm tình rất tốt, hơn nữa nghĩ tâm tình mọi người đều tốt giống mình.



Nhật báo Ma giới dùng mười mấy trang báo ghi lại trận chiến tranh này, trong đó 80% nội dung, đều là miêu tả chuyện tình buồn triền miên giữa vài vị cấp cao.



Lâm Cảnh xem như đọc tiểu thuyết, còn đọc rất cao hứng.



"Morris và Nặc Lôi muốn kết hôn?" Lâm Cảnh kinh ngạc, "Sao tôi không biết?"



Tây Mặc bưng một ly hồng trà tựa trên xích đu, cười nhìn cậu.



“Gì gì, Lê Tư Đặc với Freddy cũng kết hôn chung với họ?" Lâm Cảnh tiếp tục xem báo.



...



"Còn có Đường Đường cùng Dật Phong?" Lâm Cảnh trong lòng dâng lên dự cảm bất tường, nói như vậy...



Khẽ lật tờ báo qua, quả nhiên xuất hiện ảnh chụp bản thân và Tây Mặc đang ôm hôn, hóa ra chính mình cũng sắp kết hôn sao?!



“Bọn họ chụp ảnh lúc nào!” Lâm Cảnh giận.



“Ai quan tâm họ chụp lúc nào.” Tây Mặc đi tới nhìn tờ báo, thật tình tán thưởng, "Cũng không tệ lắm."



“Không tệ em gái anh!” Lâm Cảnh cầm tờ báo run rẩy, “Họ nói tôi sắp phải mặc áo cưới!"



"Ý kiến hay." Tây Mặc sờ cằm, “Anh đi đặt một bộ cho em.”



Lâm Cảnh bị chọc tức có chút muốn cười.



“Lại nói, anh cũng không muốn kết hôn chung với họ." Tây Mặc niết niết quai hàm Lâm Cảnh, “Anh muốn cho em một hôn lễ long trọng nhất Ma giới."



Gia có nói sẽ kết hôn với ngươi sao? Lâm Tiểu Cảnh ngạo kiều ngưỡng đầu.



Tây Mặc chủ động đem động tác này lý giải thành muốn được hôn, vì vậy ôm rồi liền hôn xuống.



"A......" Lâm Cảnh bi phẫn, đồ cuồng tình dục!



Lâu đài ban đêm thực yên tĩnh, chỉ có thể nghe tiếng rên rỉ và thở dốc trầm thấp.



Vào sau nửa đêm, hai người ôm nhau ngủ, tựa vào nhau không thể gần hơn.



Mọi người thoạt nhìn đều rất hạnh phúc, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ.



Ngay lúc đại quân Ma giới chuẩn bị lên đường hồi doanh, Morris lại không từ mà biệt, chỉ để lại một phong thư từ chức.



Mọi phóng viên đều đang điên cuồng tìm hiểu chuyện này, nhưng đều không có kết quả.
Ngô Đồng trong lòng cười khổ, từ túi quần lấy ra cái chìa khóa đặt lên bàn: "Cảm ơn cậu, bất quá có lẽ tôi không dùng đến nữa.”



Mà dưới lầu, Lâm Cảnh đang bị Tây Mặc níu kéo hỏi cung.



"Hắn là ai, tên gọi là gì??"



"Ngô Đồng, một học trò của ba ba tôi.”



"Tại sao có chìa khóa nhà em?"



"Là Dật Phong cho anh ta.”



“Anh còn không có chìa khóa nhà em!”



"... Anh lại không cần chìa khóa, toàn đi cửa sổ.”



“Tại sao Hàn Dật Phong lại đem chìa khóa nhà em cho hắn?"



“Tôi làm sao biết!"



"Nói hay không?"



"Không biết."



“Anh tự đi hỏi.”



"Này!" Lâm Cảnh giữ chặt Tây Mặc, bất đắc dĩ.



“Bạn trai cũ của em?” Tây Mặc hí mắt, làm thịt hắn!



"Không phải." Lâm Cảnh lắc đầu, "... Là người tôi thích trước kia, nhưng anh ta một mực cự tuyệt tôi."



Rầm một tiếng, Huyết tộc thân vương rơi vào thùng giấm.



Tiểu ngốc trước khi gặp mình từng thích người khác, còn bị cự tuyệt!



“Anh cũng từng có rất nhiều…“ Lâm Cảnh nói thầm, mình còn không ngại anh ta không phải xử xử xử xử nam! Anh ta cư nhiên dám để ý mình từng thích người khác?



"Dù nhiều hơn nữa cũng chỉ là qua đường, đến mức này, em là người đầu tiên!” Tây Mặc chỉ vào lồng ngực của mình gào thét.



"..."



Lâm Cảnh im lặng.