[Ma Huyễn Đại Lục Hệ Liệt - Bộ 1] - Huyết Tộc Dụ Hoặc
Chương 72 : Phiên ngoại [Nặc Lôi và Morris] 1
Ngày đăng: 22:58 21/04/20
Nặc Lôi lần đầu tiên gặp được Morris, là trong một tiệc rượu ở Ma giới.
Lúc đó, quân đoàn Ma giới biên cảnh vừa mới chinh phục Thú nhân tộc, cho nên Freddy cố ý cử hành một buổi tiệc long trọng để mừng công họ.
Khi đó Nặc Lôi đã là thống lĩnh cao nhất Ma tộc quân đoàn, xuất thân cao quý, thanh danh hiển hách, thích chiến tranh, thích giết chóc, cũng thích mỹ nhân và rượu ngon. Mà Morris chỉ là một đội trưởng vệ đội nho nhỏ, từ nhỏ lớn lên trong thôn xóm tại biên cảnh, nhiều nhất chỉ là lên quán bar trên thị trấn uống một ly Whiskey giá rẻ, không hiểu lễ nghi xã giao, lại càng không biết cách ăn mặc.
Dạ tiệc đêm đó cực kỳ long trọng, giữa một đám quý tộc gọn gàng xinh đẹp, Morris mặc quân trang cũ cảm giác mình như một người ngoài cuộc.
“Xin chào.” Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ.
"Ách... Chào ngài.” Morris tuyệt đối không nghĩ tới Nặc Lôi lại có thể chủ động chào hỏi mình, nhất thời thụ sủng nhược kinh, tay cũng không biết nên để vào đâu.
“Đừng khẩn trương." Nặc Lôi đưa cho y một ly rượu, "Ngươi hình như không thích chỗ này?"
"Không có, chỉ là không quen.” Morris có chút xấu hổ.
"Chúng ta đi ra ngoài đi." Nặc Lôi vỗ vỗ vai y.
"Ngài đi cùng ta?” Morris có chút kinh ngạc.
"Không muốn?" Nặc Lôi khiêu mi.
"Không dám!" Morris nhanh chóng đứng tư thế nghiêm.
Nặc Lôi bật cười, Morris ý thức được mình hình như có chút khẩn trương quá độ, hơi xấu hổ.
"Ngươi tên là gì?" Hai người đi dọc theo hoa viên, vừa đi vừa trò chuyện.
"Morris." Ra khỏi nơi huyên náo kia, Morris đã buông lỏng một chút.
"Trước kia ta đi qua biên cảnh, nhưng không có gặp ngươi." Nặc Lôi quay đầu đánh giá y, "Vừa mới tòng quân?"
"Không phải, đã rất lâu rồi, lần trước ngài đến ta đã ở đó, bất quá ta chỉ là đội trưởng vệ đội, không có tư cách xuất hiện." Morris hơi ngượng ngùng, "Lần này là vận khí ta tốt, mới có cơ hội nhìn thấy ngài."
“Có muốn ở lại chỗ này không?" Nặc Lôi đột nhiên mở miệng.
“A?” Morris sửng sốt.
“Ta là nói, ngươi có nguyện ý lưu lại bên cạnh ta không?" Nặc Lôi lặp lại một lần.
"Đương nhiên nguyện ý!" Morris mừng rỡ, chỉ cần có thể ở lại bên người Nặc Lôi, cho dù chỉ làm một cảnh vệ nho nhỏ cũng được a.
"... Không có hứng thú." Freddy im lặng, phất tay đem hắn hất khỏi phòng.
Thực là đồ cặn bã!
Mà trong lâu đài bên kia, Morris đang úp sấp trong chăn ngây người.
Tối hôm qua mình sao vậy, chỉ là uống chút rượu mà thôi, sao lại…
“Thân ái.” Nặc Lôi bưng một mâm lớn bữa sáng, nhấc chân ầm ầm đá văng cửa.
Morris nhắm mắt lại, giả bộ mình vẫn còn ngủ.
“Dậy đi.” Nặc Lôi nhào lên người y, “Ta mang đến bữa sáng ngươi thích."
Dưới động tĩnh thế này, giả bộ ngủ thì quá giả, Morris bất đắc dĩ, mở mắt nhìn hắn.
Theo thói quen y vẫn diện vô biểu tình, nhưng Nặc Lôi một chút cũng không bị lạnh lùng của y ảnh hưởng cảm xúc, kích động đưa cho y một miếng bánh xốp phết đường lớn.
Morris có chút giật mình.
"Không thích?" Thấy y cả buổi không tiếp nhận, Nặc Lôi nổi giận, "Mấy tên khốn đó cư nhiên gạt ta, bọn hắn nói đây là đồ ăn truyền thống nhất ở quê ngươi!”
“Phải.” Morris hoàn hồn, "Là bữa sáng ở quê ta."
“Vậy sao ngươi không ăn?" Nặc Lôi tự cắn một cái, "Cũng không tệ lắm."
Morris gật gật đầu, vươn tay cầm lấy ly sữa.
“Ăn xong bữa sáng, ta mang ngươi ra ngoài.” Nặc Lôi cùng y chia nhau một ly sữa.
"Ra ngoài?" Morris sửng sốt.
Bị nhốt một năm, mình rốt cục có thể có cơ hội ra khỏi cửa rồi sao?
"Nếu ngươi nghe lời một chút, ta cũng không đến mức phải xích ngươi.” Nặc Lôi nói lẽ thẳng khí hùng.
Morris giật giật môi, rốt cục vẫn không nói gì.
Địa vị của hắn chí cao vô thượng, nói cái gì, thì chính là cái đó.
Phản bác hắn, sẽ chỉ làm tình cảnh chính mình càng thêm gian nan mà thôi.