[Dịch]Ma Ngân

Chương 956 : Rời cảng

Ngày đăng: 03:40 07/09/19

- Vô cùng tốt, nhớ kỹ, không đến khi nhiệm vụ hoàn thành, thì không được tiết lộ nửa chữ nào. Tiêu Hoằng lại một lần nữa nhẹ giọng dặn dò, sau đó mới dẫn theo đội quân tù nhân tiến vào con đường nối với Bá Vương Long Hào. Lúc này Bá Vương Long Hào ngoài việc giữ vai trò làm điểm hỏa lực ra, thì còn làm trung tâm chỉ huy cho kỳ hạm tàu ngầm. Khi Tiêu Hoằng dẫn dắt đội quân tù nhân tiến vào trong Bá Vương Long Hào, các bố trí trong này đều rất hoàn thiện, có thể nói, so với việc nửa năm trước, thì hiện tại công nghệ chế tạo tàu ngầm đã tiên tiến hơn rất nhiều rồi. Mỗi một chi tiết đều là rất hoàn mỹ, toàn bộ chiếc tàu ngầm khổng lồ này được bố trí gần như không có bất kỳ góc chết nào, không lãng phí một chút nào cả, trang bị chứa đạn dược thì cũng rất an toàn. Toàn bộ Bá Vương Long Hào khổng lồ này làm cho người ta có cảm giác nó giống như một thế giới khổng lồ chìm trong lòng nước vậy. - Vương tử Điện hạ, Hạm trưởng Liệt Cách Nông của Bá Vương Long Hào báo cáo với ngài! Ngay khi Tiêu Hoằng vừa mới bước vào trong Bá Vương Long Hào thì một nam nhân hơn bốn mươi tuổi, mặc quân phục Tướng quân của Lạc Đan Luân báo cáo với Tiêu Hoằng. - Trước kia đã nghe nói tới ngươi, tư tưởng chiến lược của ngươi phi thường đặc biệt, ta rất coi trọng ngươi, hãy cẩn thận mà làm đi. Tiêu Hoằng đứng trước mặt Liệt Cách Nông, nghiêm túc nói. - Đa tạ Vương tử Điện hạ coi trọng, ta sẽ dùng hết khả năng, không phụ sự ủy thác của gia tộc. Liệt Cách Nông nói rát rõ ràng, trên thực tế, từ 1000 năm trước, tổ tông của hắn chính là Hạm trưởng của Ma Văn Đại Mẫu Hạm của Lạc Đan Luân đế quốc, một gia tộc có bảy người truyền đời làm nghề này, mãi cho tới khi Lạc Đan Luân đế quốc sụp đổ, đã không còn Ma Văn tàu chiến nữa, thì Liệt Cách gia tộc cũng bắt đầu xuống dốc, trước đó thì Liệt Cách Nông chính là một gã Đội trưởng Du kỵ binh. Tuy nhiên, gia tộc lưu lại rất nhiều truyền thừa, vẫn được giữ lại mãi cho đến thế hệ này của Liệt Cách Nông. Tiêu Hoằng nghe vậy, cũng không có nói cái gì nữa. Hắn chỉ hơi gật gật đầu, sau đó đưa nhiệm vụ “thử nghiệm” lần này cho Liệt Cách Nông. Mở ra bảng nhiệm vụ, vẻ mặt Liệt Cách Nông không kiềm được biến đổi, nhìn toàn bộ bảng nhiệm vụ thì thì có thể thấy nó vô cùng quỷ dị, không có chút hương vị thử nghiệm nào, mà trực tiếp tiến vào bờ biển của Kính Hiến Châu. - Vương tử Điện hạ, chúng ta rốt cuộc là muốn làm gì? Liệt Cách Nông ngẩng đầu, dường như cảm nhận được cái gì đó, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc, hắn dường như đã dự cảm được cái “thử nghiệm” lần này rất có thể chính là tiến hành một kế hoạch nào đó mà không thể để cho ai khác biết. - Nhiệm vụ thử nghiệm đã xem xong chưa? Tiêu Hoằng hỏi ngược lại. - Đã xong rồi, chỉ là không biết... Liệt Cách Nông hơi có chút kinh ngạc đáp. Tiêu Hoằng từ từ cầm lại bảng nhiệm vụ từ trong tay Liệt Cách Nông, vo thành mẩu giấy vụn, sau đó trong lòng bàn tay Tiêu Hoằng đột nhiên hình thành một luồng Ngự lực quang màu đỏ, ngay sau đó, tờ giấy trong tay Tiêu Hoằng từ từ bốc cháy lên, cuối cùng hóa thành tro tàn. - Nhiệm vụ lần này rất đơn giản! Ám sát Cao Triết Cơ! Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói từng chữ một cho Liệt Cách Nông. - Hả... Sau khi Tiêu Hoằng thốt ra câu này, Liệt Cách Nông và đội quân tù nhân phía sau Tiêu Hoằng đều biến sắc, hai mắt gần như đã mở ra thành hình tròn, cực kỳ khó tin. Khi trước bọn họ dự cảm được rằng lần này sẽ có một đại nhiệm vụ nào đó mà không thể cho ai biết, nhưng lại tuyệt đối không nghĩ tới, nhiệm vụ này là trực tiếp lấy cái đầu của kẻ thống trị cao nhất Cao Tương Chân Nghĩa Quốc làm mục tiêu. Ngay lập tức, khắp hành lang trở nên lặng ngắt như tờ, trở thành một mảnh tĩnh mịch. - Không cần mang áp lực tâm lý gì cả, nói đi nói lại thì Cao Triết Cơ cũng chỉ đơn giản là một Đại Ngự Sư cấp năm mà thôi, hơn nữa đã mấy chục năm rồi hắn gần như chưa bao giờ xuất thủ qua, sức chiến đấu hẳn là dưới Đại Ngự Sư cấp năm, chỉ cần không có gì sai lầm, thì chúng ta vẫn rất có nắm chắc hoàn thành, mà nhiệm vụ của Liệt Cách Nông ngươi chính là phụ trách hỏa lực yểm hộ. Tiêu Hoằng bình thản nói. - Có Quận trưởng ở đây, ta tin tưởng chúng ta sẽ đạt được mục đích. Liệt Cách Nông gật gật đầu nói. - Không phải tin tưởng ta, ngươi phải tin tưởng chính ngươi, có thể một lần nữa chấn hưng Liệt Cách gia tộc, ta còn nhớ rất rõ vinh quang của Liệt Cách gia tộc, chỉ cần ngươi cố gắng, hôm nay ngươi là Hạm trưởng của Bá Vương Long Hào, nhưng không được bao lâu sau, nhiều nhất là mười năm, ta sẽ cho ngươi trở thành Hạm trưởng của Đại Mẫu Hạm, đi tiếp con đường của tổ tông ngươi! Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói với Liệt Cách Nông. - Mong Quận trưởng yên tâm, thuộc hạ sẽ ra sức cúc cung tận tụy. Liệt Cách Nông đáp, lời này của Tiêu Hoằng không thể phủ nhận đã làm cho cảm xúc của Liệt Cách Nông trở nên sôi sục. Sau đó Tiêu Hoằng không nói thêm gì nữa, trực tiếp tiến vào trong phòng chỉ huy của Bá Vương Long Hào khổng lồ này, toàn bộ phòng chỉ huy và phòng điều khiển chính của Ma Văn chiến hạm đều tương tự nhau, kể cả về bài trí và kích cỡ. Tiêu Hoằng hơi đánh giá bố trí của nơi này một chút, sau đó liền cùng vài người Thiết Nam ngồi trên ghế quan sát, Liệt Cách Nông hơi cúi người trước Tiêu Hoằng, sau đó liền ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tọa, rồi phát tin tức cho Phất Minh Qua, tất cả đã chuẩn bị xong. Sau khi Liệt Cách Nông phát một loạt tin tức ra, các cánh tay Ma Văn cơ giới đủ kích thước tại Bến tàu số 7 đều thu hồi lại, tất cả nhân viên công tác cũng rút ra khỏi khu giàn giáo chế tạo kia. Mười mấy phút sau, miệng cống vô cùng to lớn đã chậm rãi mở ra, đại lượng nước biển lập tức ập vào trong, biến khu vực này thành một cái hồ nước sâu thẳm. Ngay sau đó Bá Vương Long Hào khổng lồ cũng lần lượt mở ra hai mươi tám Ma Văn động cơ tại phần đuôi, đây thân thể khổng lồ của nó xuyên qua miệng cống ngầm kia, chìm vào trong đáy biển của Lý Tư Giai Nội Hải. Cùng lúc đó, ngay khi Bá Vương Long Hào khổng lồ này tiến vào trong Lý Tư Giai Nội Hải, 1 chiếc Thủy Trung Bá Vương Hào, 12 chiếc Trường Tích Hào cũng đã tụ tập tới đây, cuối cùng hình thành đội hình tàu ngầm dưới nước, yên lặng tiến tới Kính Hiến Châu tại bờ biển bên kia. Đội hình tàu ngầm tuy rằng khổng lồ, nhưng ven đường lại rất yên lặng, khiến cho người ta có cảm giác chúng giống như một đám âm hồn khổng lồ dưới nước vậy. Ven đường gặp phải các linh thú thủy hệ khổng lồ, nếu có thể sử dụng Ma Văn ngư lôi để đuổi đi thì sẽ trực tiếp đuổi đi, còn không thể đuổi đi thì sẽ dùng tốc độ nhanh nhất bắn chết ngay tại chỗ, về phần thi thể linh thú, vì tiết kiệm thời gian nến sẽ không thu thập nữa. So với Cao Triết Cơ, những linh thú này đâu có đáng là gì! Ai cũng đều có thể hiểu được, nếu Cao Triết Cơ mà chết, thì Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cũng tương đương với việc sụp đổ một nửa, Cao Long Văn và Cao Long Đình chắc chắn sẽ tranh đoạt nhau túi bụi. Thậm chí nếu mà không thu xếp được tốt, thì sự thống trị của Cao gia cũng sẽ sụp đổ, kết cục của Ma Duệ Tinh sẽ được thay đổi về bản chất. Tiêu Hoằng ngồi trên một chiếc ghế kim loại, lúc này vẫn rất bình tĩnh, cứ như vậy mà hơi dựa đầu vào cửa sổ, quan sát cảnh tượng đáy biển, chỉ có điều một bàn tay của hắn thì vẫn đang nắm chặt thanh Băng Tín Ngưỡng kia. Ước chừng trải qua bốn, năm tiếng đồng hồ, Tiêu Hoằng mới chậm lấy từ bên hông ra một tấm bản đồ, lại một lần nữa đối chiếu, lần này ánh mắt của hắn đã trở nên nghiêm nghị, khoảng cách tới Phấn Tiến Thị của Kính Hiến Châu cũng chỉ có 500 km nữa thôi. Khi trước đã thu được tin tức chính xác, Cao Triết Cơ sẽ ở tại Phấn Tiến Thị khoảng ba ngày, cũng đủ thời gian cho Tiêu Hoằng động thủ, chỉ cần kế hoạch được thuận lợi tiến hành là được. Mà ở bên kia, tại ranh giới giữa Kính Hiến Châu và Hồng Tâm Châu, đoàn xe khổng lồ của Cao Triết Cơ đã đi ra khỏi lãnh thổ Hồng Tâm Châu, lập tức tiến vào trong Kính Hiến Châu. Còn phía sau đoàn xe của Cao Triết Cơ thì vẫn có một số bình dân Cao Tương đang khóc lóc, bàn tay khô héo vung lên, có vẻ cực kỳ không nỡ rời khỏi Cao Triết Cơ, thậm chí một số bình dân Cao Tương còn trực tiếp quỳ rạp xuống đất. Về phần Cao Triết Cơ thì vẫn đứng ngoài cửa sổ xe, bày ra bộ dáng phất tay cáo biệt, sau đó liền trực tiếp đóng kính cửa xe lại, vẻ mặt cũng dần dần trở nên nghiêm túc, hai tay đặt trên cái bụng béo phì, lưng tựa trên chiếc ghế mềm mại, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Bên cạnh hắn, ngoài một ly Hồng tửu quý báu ra, vẫn còn có hai thị nữ đang thật cẩn thận quỳ gối bên cạnh Cao Triết Cơ, nhẹ nhàng xoa bóp đùi cho hắn. Về phần Lý Giai Việt thì đang ngồi trên hàng ghế trước, ánh mắt cảnh giác nhìn nhất cử nhất động từ bốn phía, đối với cái gì mà Thiên Tế Tỉnh, thì Lý Giai Việt cũng không có chút lo lắng nào, nếu muốn đi tới Kính Hiến Châu, thì chỉ còn cách xuyên qua Sùng Cao Châu hoặc là xuyên qua Lý Tư Giai Nội Hải, điều này có thể làm được hay sao? Quả thực chính là nói đùa. Hiện tại điều mà Lý Giai Việt lo lắng nhất chính là những điêu dân bất trung với Áo Cách Tư Thần kia. Tuy rằng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc hạn chế cực kỳ nghiêm khắc đối với bình dân, người thường thì đừng nói tới Chiến Văn, cho dù là Ma Văn thì cũng nghiêm cấm đeo trên người, ngay cả những con dao nhỏ bình thường có lực sát thương thì cũng đều bị nghiêm khắc hạn chế, người thường thì nghiêm cấm mang theo, lý do là để duy trì an toàn của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc. Chỉ có điều, hạn chế như vậy hoàn toàn chỉ được thiết lập cho bình dân mà thôi, đám điêu dân chân chính mà muốn kiếm được Chiến Văn hoặc là thứ gì đó có lực sát thương, thi vẫn hoàn toàn có thể làm được. Ngoài ra, còn có một số tên đó Tướng quân trong lòng mang ý xấu, bọn chúng cũng cần phải bị tăng cường đề phòng. Nói tóm lại, ven đường đi thì tất cả các cao điểm, những góc có thể có điêu dân ẩn nấp thì đều đã được bố trí thủ hạ tâm phúc của Lý Giai Việt, toàn bộ cư dân hai bên đường cũng bị cưỡng chế dời đi đến địa phương khác, đương nhiên, cho dù người có đi thì Ma Văn đăng của từng nhà vẫn không thể tắt, nếu không tới ban đêm, tất cả là một mảnh trầm lặng, khó tránh khỏi có chút khó coi. Cứ như vậy một đường tiến lên, khi tới lúc chạng vạng, Cao Triết Cơ đã tiến vào tới thành phố lớn thứ hai của Kính Hiến Châu, đó là Cao Chiêm Thị. Vẫn là một cảnh tượng điên cuồng như cũ, đại lượng bình dân Cao Tương khi nhìn thấy Ma Văn Xa của Cao Triết Cơ thì không kiềm được kích động tới ứa nước mắt, một số còn giống như ma nhập, bàn tay khô héo ra sức nắm lấy tay Cao Triết Cơ, vô cùng sùng bái. Mà hiện giờ tất cả nhà xưởng, trường học của Cao Chiêm Thị đều đã ngừng kinh doanh hoặc nghỉ học, cũng chỉ vì hoan nghênh Cao Triết Cơ đến thăm mà thôi. Về phần trong phòng ngủ của Cao Triết Cơ thì vẫn mỹ nữ Cao Tương được tuyển chọn kỹ càng đang chờ sẵn, phụ trách tiếp đãi Cao Triết Cơ. Điều này so với hai kẻ một già một trẻ tại Thiên Tế Tỉnh thì hoàn toàn là khác nhau một trời một vực, không thể so sánh nổi. Tuy nhiên, quan điểm sống của Tiêu Hoằng thì lại rất rõ ràng, không dối trá, không lừa gạt, tốt là tốt, mà ác thì chính là ác, thế nào thì bảo nó là thế đấy!