[Dịch]Ma Ngân

Chương 969 : Hoàn mỹ

Ngày đăng: 03:40 07/09/19

Mà thời điểm này Dịch Phong Mạch chỉ cảm thấy trong đầu như trống rỗng, gần như lâm vào trạng thái đình trệ, chỉ có sắc mặt tái nhợt kia là đang yên lặng kể rõ tất cả, hắn nằm mơ cũng đều không nghĩ tới, Thiên Tế Tỉnh được Tiêu Hoằng dẫn dắt thì lại trở nên khủng bố như thế! Chủng tộc Lạc Đan Luân này dường như đang từ từ quật khởi. Tiêu Hoằng đứng trên ngọn núi, dường như đang nhìn Dịch Phong Mạch một cái, không nói một câu nào, ánh mắt bình thản làm cho người ta cảm thấy rất chân thực. Sau đó Tiêu Hoằng sửa sang lại bộ chiến bào hơi rách của mình một chút, vỗ vỗ bụi đất trên người, chậm rãi xoay người đi về phía Lý Tư Giai Nội Hải, không phát ra chút tiếng vang nào. Thắng bại vào lúc này đã rất rõ ràng rồi, không cần nhiều lời làm gì nữa. Bản thân Tiêu Hoằng cũng không có ý định đánh chết Dịch Phong Mạch, lưu hắn lại đi chống cự lại Hoắc Nhiên, để cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tiêu hao tới mức tiêu vong ngay trong nội bộ thì chẳng phải là rất tốt hay sao? Cùng lúc đó, Bá Vương Long Hào và Thủy Trung Bá Vương Hào cũng hơi nhô lên trên mặt nước, đội quân tù nhân và Quân đoàn Hoa Nhị nhẹ nhàng tiến vào trong đó. Chỉ sao khoảng mười phút, đội quân tù nhân và Quân đoàn Hoa Nhị đã quay về trong tàu ngầm. Tiêu Hoằng đứng trên bờ biển, lại một lần nữa quay đầu nhìn về phía Kính Hiến Châu, rồi khởi động Ma Dực, trực tiếp tiến vào trong Bá Vương Long Hào, sau đó cửa khoang thuyền chậm rãi đóng lại, Bá Vương Long Hào và Thủy Trung Bá Vương Hào cũng lại một lần nữa chìm vào dưới mặt nước, sau đó chuyển hướng, đi về phía Thiên Tế Tỉnh, tốc độ cũng không nhanh, bởi vì vào lúc này đã không còn người nào có thể uy hiếp đến bọn họ nữa. Sau khi Tiêu Hoằng tiến vào trong phòng chỉ huy của Bá Vương Long Hào, đám thuyền viên bên trong như đang vỡ òa, tất cả thuyền viên đều không kiềm được phát ra tiếng rít gào hưng phấn. Đây tuyệt đối là một lần ám sát hoàn mỹ. Thiên Tế Tỉnh không có một người nào tử vong, chỉ có mười mấy người bị thương nhẹ, còn Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, thì kẻ thống trị cao nhất là Cao Triết Cơ đã chết không toàn thây! - Làm không tồi, Liệt Cách Nông! Tiêu Hoằng đi tới trước mặt Liệt Cách Nông, nhẹ nhàng ôm một chút, tươi cười nói. - Ta chỉ làm theo chức trách mà thôi, Trưởng quan! Liệt Cách Nông nhẹ nhàng đáp, tuy rằng trong ánh mắt tràn ngập hưng phấn, nhưng cũng không bị hồ đồ, đây cũng là tố chấn cần có của một hạm trưởng, hắn chính là đại não của toàn bộ tàu ngầm, bất cứ lúc nào cũng phải duy trì sự bình tĩnh tối thiểu. Đơn giản ăn mừng một chút, Tiêu Hoằng liền quay về ghế quan sát, sau đó gọi cho Phất Minh Qua. - Quận trưởng lão đại, tiến triển như thế nào? Sau khi nối liên lạc, Phất Minh Qua thân thiết hỏi, tuy nhiên, nhìn thấy Tiêu Hoằng bình an vô sự xuất hiện trong Bá Vương Long Hào, Phất Minh Qua cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, Tiêu Hoằng không có việc gì thì tất cả đều tốt rồi. - Hoàn thành một cách hoàn mỹ. Tiêu Hoằng cười cười với Phất Minh Qua, nhẹ nhàng đáp. Phất Minh Qua nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó là toát ra một nụ cười vui sướng, cánh tay hơi nắm chặt lại. Tin tức này có ý nghĩa gì, đã không cần nói cũng biết, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc sẽ bị thương nặng một cách xưa nay chưa từng có, tuy nhiên, nếu Thiên Tế Tỉnh bởi vậy mà đắc chí, hoặc là buông lỏng cảnh giác, vậy thì chính là vô cùng sai lầm. - Hiện tại, Phất Minh Qua, ta ra lệnh cho ngươi, bến tàu số 7 lại lần nữa vận chuyển, nắm chặt tất cả thời gian, tiếp tục chế tạo Ma Văn tàu ngầm, số lượng thì là 1 chiếc Bá Vương Long Hào, 12 chiếc Trường Tích Hào, tiếp tục mở rộng ưu thế tuyệt đối của chúng ta ở Lý Tư Giai Nội Hải. Tiêu Hoằng dần trở nên nghiêm túc, ra lệnh cho Phất Minh Qua. - Đã hiểu, ta sẽ đi làm ngay! Phất Minh Qua không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp, bản thân Phất Minh Qua rất rõ ràng, lúc này đã bắt đầu bại lộ thực lực dưới nước của Thiên Tế Tỉnh, như vậy thì Cao Tương Chân Nghĩa Quốc chắc chắn sẽ tìm cách ngăn chặn cửa ngõ Lý Tư Giai Nội Hải này. Nếu Thiên Tế Tỉnh nên muốn bảo trì ưu thế tại Lý Tư Giai Nội Hải, thì nhất định phải tự cường hóa bản thân mới được. Sau đó, Tiêu Hoằng cũng không nói thêm gì nữa, tự mình cắt liên lạc, rồi nhìn về phía cửa sổ, hướng về phía sâm thẳm của Lý Tư Giai Nội Hải, lúc này mây đen đã tụ tập trên bề mặt Lý Tư Giai Nội Hải, mặt biển đã dậy lên những con sóng lớn ngập trời. Tuy nhiên, Bá Vương Long Hào khổng lồ và Thủy Trung Bá Vương Hào được Trường Tích Hào hộ tống, vẫn di chuyển rất vững vàng dưới đáy biển sâu. Cùng lúc đó, ở Áo Cách Tư Thần điện tại Thánh Tử Thành, nhận được tin tức Cao Triết Cơ bị sát hại, toàn bộ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc lập tức chìm trong bi thống, nhất là bình dân Cao Tương thì lại đấm ngực dậm chân, liên tục gào khóc, giống như thân nhân bị chết vậy, có thể nói, từ nhỏ đến lớn, dưới nền giáo dục đặc thù của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, trong cảm nhận của mỗi một bình dân thì chỉ có Cao Triết Cơ mới là vĩ đại nhất trong tâm linh của bọn họ. Nhưng vào lúc này, Cao Triết Cơ đã chết! Về phần các Châu trưởng, sĩ quan tiến vào trong Áo Cách Tư Thần điện, tuy rằng cũng bày ra một bộ dáng bi thương, nhưng trong lòng thì lại vô cùng bất an, Cao Triết Cơ vừa chết, trụ cột của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đã không còn nữa, sau này Cao Tương Chân Nghĩa Quốc nên hoạt động như thế nào, đã không có người nào biết cả. Nhất là trong những người này, đại bộ phận đều có ý tưởng riêng, có kẻ đứng bên phía Cao Long Văn và Hoắc Nhiên, cũng có người đứng bên phía Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch, tiếp theo đây, một cuộc tranh đấu gay gắt đã không thể tránh được nữa. Bởi vì lệch múi giờ, nên lúc này tại Thánh Tử Thành thì mới là 10h sáng, trong tòa Thần Chính Điện rộng lớn này đã không còn chỗ ngồi nữa, nhưng duy nhất chỉ thiếu ba người Cao Long Đình, Hoắc Nhiên và Dịch Phong Mạch. Lúc này thì Cao Long Đình vẫn đang ở trong nơi đóng quân của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, đang không ngừng liên lạc gì đó với Trương Thượng Quân, mục đích chủ yếu chính là nhằm đạt được sự ủng hộ cao hơn của Trương Thượng Quân. Vào 10h 30 phút, Cao Long Văn mặc một bộ trường bào màu đen, trên vai phải có đeo một dải lụa trắng, chậm rãi xuất hiện trên đài cao, hai mắt hơi hiện ra màu hồng. Chậm rãi đi vào bên cạnh vị trí chủ tọa của Thần Chính Điện, Cao Long Văn dùng một loại thanh âm cực kỳ đau xót nói: - Mấy giờ trước, phụ thân đại nhân đã bất hạnh gặp nạn, hung thủ là tên Ma đầu Tiêu Hoằng kia! Nói xong, trên mặt Cao Long Văn đã có hai hàng nước mắt chảy xuống. Đám quan lại Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang ngồi thì cũng đều đứng lên, ngả mũ bi ai, thậm chí còn có một vài Châu trưởng chảy ra dòng nước mắt bi thống. Những người này, phần lớn đều là thân tín của Cao Triết Cơ, đã không có ân sủng của Cao Triết Cơ nữa, thì thời đại của bọn họ coi như đã kết thúc rồi. Về phần các Châu trưởng khác, tuy rằng cũng yên lặng cúi đầu, nhưng trong lòng thì lại đều mang suy nghĩ riêng. Đương nhiên, có khoảng hai phần ba Châu trưởng trong số này thì vẫn ủng hộ Cao Long Văn, đây cũng là vốn liếng mà Hoắc Nhiên gây dựng cho Cao Long Văn. Hơn nữa Thần phụ đã băng hà, Chuẩn thần phụ kế vị thì cũng là chuyện rất hợp tình hợp lý. Chỉ có điều, đối với quân đội thì lại không dễ nói, bởi vì trong số này vẫn có một số lượng lớn ủng hộ Cao Long Đình. - Dựa theo pháp luật của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, Thần phụ không ở đây, hoặc là không thể tiếp tục nắm quyền, thì sẽ do Chuẩn thần phụ tiếp nhận, quốc gia không thể một ngày không có vua, bởi vậy, ngay tại đây, ta muốn bản thân mình tạm thời tiếp nhận quyền lực của Thần phụ, không biết các vị đang ngồi đây có ý kiến gì không? Cao Long Văn nói rõ ràng rành mạch, giọng điệu có vẻ khá là nhẹ nhàng, nhất là còn có hai chữ “tạm thời” kia. Dựa theo truyền thống “tốt đẹp” của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, thì “tạm thời” và đạt được tư cách Thần phụ gần như không có nửa điểm khác nhau nào cả. Tuy nhiên hắn có thể dùng từ như vậy, thì cũng là do Hoắc Nhiên tư vấn mới có được. Lúc này ai ai cũng trầm mặc, mọi người đều nhìn nhau, ai cũng đều biết rõ một câu, đó chính là “súng sẽ bắn chim đầu đàn”. Mặc dù ngay cả những người không thích Cao Long Văn, thì cũng không dám tùy tiện đứng ra phản đối. Trầm mặc! Chỉ có trầm mặc thì mới là vương đạo. Thấy vậy, trong lòng Cao Long Văn lập tức vui vẻ, hiển nhiên thế lực mà mình khi trước đã tỉ mỉ bồi dưỡng ra, vào giờ khắc này rốt cục cũng mang đến tác dụng rồi, hiện tại Cao Long Đình đã chạy thoát, Áo Cách Tư Thần điện do một mình hắn độc chiếm, đây tự nhiên là cảnh mà Cao Long Đình hy vọng nhìn thấy. - Nếu không có người phản đối, như vậy thì sẽ là hoàn toàn được thông qua. Tuy rằng trong lòng vui sướng, nhưng là trên mặt Cao Long Văn vẫn có bộ dáng vô cùng nghiêm túc. Đám người đang ngồi dưới đài thì vẫn là một mảnh trầm mặc, những đau thương khi trước thì gần như đều đã nhạt đi rồi, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, Dịch Phong Mạch còn đang ở Kính Hiến Châu, Cao Long Đình thì đang ở tại nơi đóng quân của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, hai người này có thể trơ mắt nhìn Cao Long Văn nắm hết quyền hành, sau đó quay đầu lại tiêu diệt mình hay sao? Đây là chuyện không có khả năng xảy ra. Hoắc Nhiên ở nam bộ Sùng Cao Châu, tự nhiên cũng có thể nhìn thấy toàn bộ nhất cử nhất động bên trong Thần Chính Điện, vẻ mặt có thể nói là vô cùng nghiêm túc, bởi vì thế cục trước mắt vẫn còn khó nói rõ được, dù sao Dịch Phong Mạch và Cao Long Đình vẫn chưa làm gì gây khó dễ cả, Hoắc Nhiên cũng tin chắc rằng hai người kia không có khả năng không có chuẩn bị, cứ như vậy mà ngồi chờ chết. Thời điểm này, Cao Long Văn đã chậm rãi đi tới trên ghế chủ tọa, cái ghế này đều được dùng vàng ròng để chế tạo ra, vô cùng đẹp đẽ quý giá, nó cũng tượng trưng cho quyền lực tối cao của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc. Khẽ ngẩng đầu, nhìn bốn phía một cái, Cao Long Văn liền từ từ ngồi trên ghế chủ tọa, trái tim lại đang không ngừng nhảy lên, trong lòng lại có một loại cảm giác hưng phấn không nói nên lời được. Tuy nhiên, nếu muốn yên ổn ngồi trên vị trí Thần phụ này, thì còn có hai người phải bị diệt trừ, đó chính là Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch. - Hôm nay là ngày Thần phụ Cao Triết Cơ ngộ hại, toàn bộ con dân Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đang vô cùng bi thống, mà chúng ta cũng chỉ có thể ở trong này mà tưởng nhớ Thần phụ Cao Triết Cơ, nhưng vẫn có hai người vì sao lại không tới? Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch hiện tại đang ở chỗ nào? Ngồi trên ghế chủ tọa, Cao Long Văn cao giọng chất vấn. Nghe Cao Long Văn nói vậy, toàn bộ Thần Chính Điện bỗng nhiên trở nên cực kỳ áp lực, mọi người đều không dám hé răng chút nào, bọn họ rất rõ ràng, sau khi Cao Long Văn nói ra lời này, thì tình trạng hỗn loạn dường như sắp sửa bắt đầu rồi. Hoắc Nhiên đang ở Sùng Cao Châu, nghe Cao Long Văn nói như vậy, vẻ mặt hơi nhíu lại, những câu nói khi trước thì đều là Hoắc Nhiên hắn dặn dò trước, nhưng những lời này thì tuyệt đối không phải là của hắn, hắn vạn lần không ngờ rằng Cao Long Văn lại nôn nóng gới vậy, hiện tại việc cấp bách nhất chính là lung lạc quyền lợi vào tay, chứ không phải chỉ vì cái trước mắt mà gây ra xung đột, vội vã là không ăn được đậu hủ nóng đâu! Nhưng ngay khi Hoắc Nhiên đang nghĩ vậy, đột nhiên hắn và mọi người trong Thần Chính Điện bỗng thấy có một cái khe nứt không gian đang chậm rãi hình thành ở trong này.