Mã Phu
Chương 37 :
Ngày đăng: 16:00 18/04/20
Nhìn đến khối thân thể thon dài mạnh mẽ cứng cỏi cứ ngang dọc như vậy ở trước mắt mình, tùy tiện y muốn làm gì cũng được. Mã Phu nghĩ vậy cảm thấy mình thực hưng phấn.
Sờ sờ mặt hắn, cắn cắn bờ môi của hắn, với tay xoa xoa đầu nhũ nho nhỏ của hắn, Mã Phu biết rõ mỗi một điểm trên người hắn phải làm sao mới thực đem lại khoái cảm cho hắn. Người nọ tuy rằng thân thể không thể cự động, nhưng nơi đó dần dần cũng đã có phản ứng.
“Tiểu lang của ta, tiểu tử không có lương tâm này, đêm nay không khiến cho ngươi mở miệng gọi ta là đại ca thì không được! Mã đại ca ta đã nghĩ thật lâu mới có ngày hôm nay.” Hôn a hôn, cắn a cắn, hút một cái rồi lại liếm một cái, một đường trượt xuống phía dưới.
“Ngươi… dám!”
“Thích! Ta sao lại không dám? Đã đến loại này rồi, ngươi còn tưởng ta không dám sao? Ngươi nghĩ muốn đá ta đi, ta khiến cho ngươi vĩnh viễn nhớ ta! Lão tử sẽ làm bất cứ giá nào! Dù sao binh phù cũng ở trên tay ta, tiểu tử ngươi lại không muốn chết ngươi có thể làm gì được ta chứ? Nhiều nhất trở về đem ta thao mà thôi, hắc hắc!”
“Ngươi này…” Liên tiếp nghe những lời thô tục thốt ra từ trong miệng nam nhân, Lục Phụng Thiên tức giận đến sắp hộc máu.
Hắn càng mắng, Mã Phu càng vùi đầu muốn làm. Khi y bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm láp khiến vùng hạ bộ kín đáo kia thấm đẫm nước bọt, Lục Phụng Thiên kia dù lãnh khốc ích kỷ cũng phải hoảng lên.
“Mã Phu! Ngươi nếu không nghĩ muốn chết khó coi, liền dừng lại cho ta!” Phụng Thiên rống to.
Mã Phu dù sao cũng đau lòng Tiểu Tứ Tử của y, thấy thần sắc hắn tái nhợt cắn chặt răng ngay cả hừ một tiếng cũng không ra hơi, ở trong thân thể hắn phát tiết một lần rồi lui ra, cũng không thật sự làm hết ba lượt. Làm xong, còn làm cho hắn thư thái một chút, giúp hắn lau rửa sạch sẽ.
“Liền như thế một lần, ngươi đừng tức giận, sau này ta sẽ không làm như thế, ngươi cũng sẽ không cho ta cơ hội này nữa có phải không? Ta biết ngươi trong lòng tức giận, đợi lát nữa ta cho người đòi lại hết?” Mã Phu lấy lòng hôn môi người trong ngực, vuốt ve bụng dưới của hắn.
“… chờ ta lát làm cho ngươi chết!” Nam tử ánh mắt bừng bừng lửa giận.
“Được được được, tùy ngươi. Đừng tức giận nữa, ân?” Mã Phu giống như đang dỗ dành tiểu hài tử. “Ngươi làm ta nhiều lần như vậy, ta làm mới có một lần, sao cũng là ngươi chiếm tiện nghi hết thảy a. Hơn nữa ta nghĩ ngươi lúc này đây, đã muốn suy nghĩ lâu thật lâu, ngươi coi như thương hại ta, còn không thành toàn cho ta?”
Mã Phu trong lòng thực vui vẻ, cho dù sáng mai có bị nam nhân đã khôi phục thể lực kia quyền cước đánh chết, y cũng thực vui vẻ.
Mấy ngày kế tiếp, người kia lại bắt đầu mỗi đêm đều tìm đến, mỗi lần đầu đòi hỏi giống nhau, liên tiếp thỏa mãn dục vọng bản thân, một chút cũng không để ý đến nam nhân thống khổ dưới thân. Thỏa mãn xong, lập tức đứng dậy, mặc vào y phục cùng quần áo, chớp mắt trong một tấc cũng không nghĩ muốn lưu lại.
Mã Phu cũng đi theo hắn, biết những ngày như vậy sẽ không kéo dài. Những người đó sẽ nhất định không buông tha y.