Ma Thần Máu
Chương 243 : Huyết Quan
Ngày đăng: 01:30 27/06/20
Tà Huyết vừa đi ra khỏi cung điện, thì ở một góc khuất có một tên ma tu mặt choắt mỏ nhọn, trông giống như con chuột dõi theo hắn.
Gã ma tu lấy ra một trận bàn, bắt đầu liên lạc.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Từ miệng gã ma tu phun ra một tràng khẩu lệnh.
"Đại bàng đã nghe rõ, nhanh thông báo tình hình đi." - Ở phía bên kia trận pháp vang lên âm thanh trả lời của một gã ma tu có giọng ồm ồm.
"Con dê béo mà đại nhân dặn dò tiểu nhân canh chừng đã rời khỏi nhà, có vẻ hắn muốn ra khỏi thành." - Gã ma tu mặt choắt thông báo.
"Tốt lắm! Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, khi hắn ra ngoài thành thì thông báo cho ta, còn nếu chỉ đi dạo trong thành thì tiếp tục theo dõi hắn." - Gã ma tu có giọng ồm ồm trả lời, sau đó chủ động đóng trận pháp truyền tin.
"Hừ! Ngươi cứ vênh váo tiếp đi, sẽ có một ngày Lão Thử ta dẫm ngươi dưới chân." - Gã ma tu mặt choắt nhổ một bãi nước bọt, sau đó đuổi theo Tà Huyết.
Tà Huyết vừa đi vừa ngó nghiêng khắp nơi, nhìn ngắm thế giới.
"Chậc chậc, thế giới này thật nhiều gái đẹp." - Tà Huyết liếc nhìn mấy cô gái trên đường, chép miệng đánh giá.
Sau một giờ thì Tà Huyết rời khỏi thành, hắn lấy ra một viên ngọc giản xem xét.
"Hừm, Thiên Thi Môn ở phía nam Vạn Quỷ Tông, chắc vài giờ bay toàn lực là tới." - Tà Huyết nhìn về một hướng, chuẩn bị xuất phát.
"À ha, có một con chuột đang theo dõi mình sao." - Tà Huyết nở nụ cười âm trầm, hắn đã ra ngoài thành được một lúc, và vẫn cảm thấy có kẻ đang đi theo hắn.
Tà Huyết có một khả năng đặc biệt là cảm nhận máu tươi, cho dù đối phương có đang dùng ẩn thân thuật thì miễn là trên người kẻ đó có máu, Tà Huyết đều sẽ cảm nhận được.
"Người anh em, ngươi theo dõi ta hơi lâu rồi đấy, muốn nói chuyện chút sao?" - Tà Huyết âm trầm xoay về phía sau, toàn thân bốc cháy lửa đỏ, khí tức tà ác lan tràn.
"Cái gì! Bị phát hiện rồi sao?"
"Không! Là con dê béo này đang làm trò mà thôi." - Lão Thử đổ mồ hôi hột, hắn đã theo dõi rất nhiều con mồi, lần này cũng rất cẩn thận, tuyệt đối không thể bị phát hiện được.
"Không chịu ra sao? Vậy ta đành phải ra tay rồi."
Tà Huyết nở nụ cười, hắn triệu hồi Thương Tần lên tay, sau đó dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tai, ném mạnh ngọn giáo về một hướng không người.
"Vút..." - Ngọn giáo xé rách không khí, lao nhanh như tên bắn.
"A!!" - Chỉ một giây sau tiếng gào thảm vang lên, Lão Thử trong trạng thái ẩn thân không kịp né tránh, bị Thương Tần xỏ xuyên, ghim chặt xuống đất.
"Chà chà, nhìn con chuột nhắt này xem." - Tà Huyết nhìn kẻ theo đuôi đang bị ghim trên đất, lên tiếng mỉa mai.
"Nói! Tại sao lại theo dõi ta?" - Tà Huyết rít lên, ánh mắt tàn ác giống như một con quái vật liếc nhìn con mồi.
"Mau thả lão tử ra, cha ta là Tông Chủ Vạn Quỷ Tông." - Lão Thử điên cuồng gào thét, muốn nhổ ngọn giáo ra khỏi ngực. Hắn liền sử dụng chiêu thùng rỗng kêu to, cố gắng tỏ ra hung hăng, muốn hù dọa Tà Huyết.
"Vậy là không muốn khai báo, thế thì ngươi đi chết được rồi."
Tà Huyết nở nụ cười ác độc, đối với mấy cô gái thì hắn vô cùng dễ dãi và tốt bụng. Nhưng đối mặt với kẻ thù thì hắn chính là một con Ác Quỷ tàn nhẫn.
"Ác Quỷ Biến Hình!"
"Thôn Phệ Linh Hồn!"
Tà Huyết dùng bàn tay đầy vuốt nhọn, xỏ xuyên qua ngực tên ma tu, moi luôn cả Thần Hồn của hắn ra ngoài.
"Đạo hữu, không, tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng." - Lão Thử sợ hãi van xin, hắn không ngờ con dê béo hắn đang theo dõi lại mạnh và hung ác như vậy, một lời không hợp liền giết chết hắn.
Tà Huyết không quan tâm đến lời van xin, hắn ném luôn thần hồn của gã ma tu vào miệng, nhai ngấu nghiến.
Rất nhanh thần hồn tan ra thành năng lượng và ký ức, bị Tà Huyết cắn nuốt hấp thu.
Bên trong đầu Tà Huyết hiện lên hình ảnh về một tổ chức gọi là Huyết Quan, một băng nhóm do mấy chục gã ma tu hợp thành, chuyên săn giết tu sĩ đơn độc.
"Hừm, có vẻ mình lại phải đổi mục tiêu rồi, tạm tha cho lũ cương thi, đi giết lũ Huyết Quan trước vậy." - Tà Huyết biến trở lại hình dạng ma nhân, lẩm bẩm thì thào.
Hắn lấy túi trữ vật của tên Lão Thử, sau đó quăng ra một quả cầu lửa, hủy thi diệt tích.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Tà Huyết lấy ra trận bàn truyền âm, dựa theo ký ức của Lão Thử, bắt đầu liên lạc với Huyết Quan.
"Đại bàng nghe rõ! Lão Thử ngươi gọi lại có chuyện gì không? Không phải ta đã bảo ngươi theo dõi con mồi sao?" - Âm thanh ồm ồm vang lên, có vẻ hắn ta đang không mấy vui vẻ.
"Dê béo đã ra khỏi thành, đi về phía nam, có lẽ là hướng tới Thiên Thi Môn." - Tà Huyết bắt chước giọng của kẻ theo dõi, bắt đầu báo cáo.
"Giọng của ngươi lạ vậy?" - Đột nhiên giọng nói phía bên kia trở nên lạnh lẽo trầm xuống.
"Là tiểu nhân bị đau họng, khụ khụ." - Tà Huyết giả vờ ho khan.
"Tôi có một quả táo! Đọc câu tiếp theo." - Kẻ ở đầu dây bên kia đọc một khẩu lệnh, Huyết Quan xác nhận thành viên bằng rất nhiều câu khẩu lệnh vô nghĩa.
"Tôi có một cây bút! Áp pồ pen!" - Tà Huyết liền tra tìm trong ký ức của Lão Thử mật khẩu.
"Hừ! Tốt lắm, tiếp tục theo dõi hắn, ta sẽ liên lạc lại sau." - Cao tầng Huyết Quan nói xong liền cắt đứt liên lạc.
"Hắc hắc, các ngươi xem ta là dê béo sao? Lần này ta sẽ cho các ngươi biết dê cũng có thể cắn người."
Tà Huyết đem trận bàn cất đi. Tiếp tục di chuyển về phía nam, khi tới một khu rừng thì hắn dừng lại.
"Chỗ này có vẻ tốt đấy, thích hợp để xây vài cái mộ." - Tà Huyết lầm bầm, sau đó hắn bắt đầu xây dựng một ma trận máu, nhằm mục đích không cho lũ Huyết Quan kia chạy trốn.
Sau khi hắn bố trí xong thì trận bàn trong không gian di động cũng lóe sáng.
"Chim sẻ nghe rõ!"
"Lão Thử, con dê béo đi đến đâu rồi?" - Âm thanh ồm ồm lại vang lên.
"Dê béo đang ở Quỷ Vụ Lâm, có vẻ hắn muốn bắt vài con Quỷ Hồn." - Tà Huyết giả giọng trả lời.
"Khà, trời giúp chúng ta rồi, không ngờ con dê béo này lại tự tìm đường chết."
"Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, đừng để mất dấu vết, bọn ta sẽ tới ngay." - Âm thanh ồm ồm ra lệnh, sau đó hắn lại cắt đứt liên lạc.
"Lão Thử chỉ là thành viên cấp thấp của Huyết Quan nên hắn không biết đại bản doanh nằm ở đâu. Hy vọng mấy tên sắp tới sẽ biết." - Tà Huyết suy nghĩ trong đầu, sau đó hắn mặc áo choàng tàng hình, nhảy lên một ngọn cây ẩn núp.
Nửa giờ sau từ phía xa xa xuất hiện tám đạo độn quang, ma khí âm lãnh lan tràn.
Mất tên ma tu đáp xuống, hiển lộ hình dáng. Trong này có bốn tên Đại Thừa kỳ và bốn tên Pháp Tướng Kỳ.
Tên đầu sỏ là một tên kiếm tu cao hơn hai trượng, sau lưng hắn đeo một thanh kiếm đá to lớn màu đen.
Một tên khác toàn thân mặc y phục màu đỏ, dáng vẻ có mấy phần quái dị. Trên mặt hắn đánh phấn bôi son giống như nữ tử, móng tay vừa dài vừa nhọn sơn đỏ chót.
Một tên khác mặc khố da, lưng cởi trần, cơ bắp nổi cuồn cuộn, trên tay hắn là hai thiết quyền cứng rắn, lấp lóe ma quang.
Kẻ thứ tư là một tên toàn thân khô quắt, trông giống như xác khô, hai mắt lấp lòe âm hỏa, trên người hắn có rất nhiều phù lục và những lá cờ màu đen dắt ngang hông.
Bốn tên còn lại có tu vi thấp hơn, chỉ là những ma tu bình thường, không có gì đặc biệt.
"Lão đại, ngài mau liên lạc với mật thám, tìm ra vị trí của tên tiểu tử kia đi, chúng ta giải quyết hắn thật nhanh rồi trở về tiếp tục uống rượu." - Gã đại hán thể tu bặm trợn nói.
Gã kiếm tu gật đầu, lấy ra trận bàn liên lạc.
Nhưng lần này trận bàn chỉ liên tục lóe sáng, đầu dây bên kia không hề có tiếng trả lời.
"Sao vậy lão đại? Không phải là xảy ra chuyện rồi chứ?" - Gã tu sĩ quỷ dị mặc đồ đỏ lên tiếng hỏi, giọng của hắn ta the the lanh lảnh, khiến người nghe rùng mình.
"Không có trả lời, có khi Lão Thử bị giết rồi." - Sắc mặt tên kiếm tu chìm xuống
"Vậy chúng ta tiếp tục kế hoạch hay rút lui?" - Gã mặc huyết y hỏi tiếp.
"Tiếp tục kế hoạch! Tìm kiếm con dê béo kia, nhanh chóng giết chết hắn. Lần cuối Lão Thử truyền tin nói hắn chỉ có một mình và đang quanh quẩn trong khu rừng này." - Gã kiếm tu ra lệnh.
"Ha ha, có khi là tên Lão Thử đó tu vi yếu, hành sự lỗ mãng nên mới bị phát hiện rồi bị người giết chết, chúng ta không cần thiết phải quá lo lắng, với tu vi của chúng ta trừ khi gặp phải Độ Kiếp kỳ lão quái vật, nếu không thì mọi chuyện sẽ ổn thôi." - Gã thể tu vỗ vỗ ngực, bộ dạng không sợ trời không sợ đất.
"Khô Cốt đạo hữu, huynh giỏi nhất là thuật truy tung, phiền huynh thử dùng bí thuật tìm kiếm xem con dê béo kia đang ở đâu trong khu rừng này."
"Tốt!" - Gã tên Khô Cốt đáp ứng.
Hắn lấy ra một bảo vật hình cái bát đen kịt, nâng cái bát bằng một tay, xếp bằng ngồi xuống.
"Um...già...di...um...dà...ri...rà...ri..." - Từ miệng gã Khô Cốt nhả ra những từ ngữ kỳ lạ.
Cái bát trong tay hắn run lên bần bật, từ bên trong cái bát vô số luồng khói đen chui ra ngoài, ở giữa mỗi luồng khói đều có một đốm lửa nho nhỏ.
Những con Âm Hồn tản ra khắp nơi trong Quỷ Vụ Lâm, tìm kiếm Tà Huyết.
"Âm Hồn Bát này thật đáng sợ, mỗi lần nhìn thấy nó đều khiến người ta nổi da gà." - Gã mặc huyết y ra vẻ e lệ sợ hãi, hai tay ôm lấy người tỏ vẻ run rẩy.
"Ngươi đừng làm rộn nữa Huyết Nương, nhanh chuẩn bị đi, tìm ra mục tiêu chúng ta liền xuất phát." - Gã kiếm tu nhíu mày, gằn giọng nói.
"Biết rồi, người ta chỉ muốn làm không khí vui vẻ hơn thôi mà." - Huyết Nương giống như một thiếu nữ õng ẹo làm nũng, khiến cho mặt mấy gã nam tu trở nên đen kịt.
"Ta nhắc nhở ngươi một lần nữa, nếu muốn tìm đối tượng song tu thì tới Thanh Tiêu Điện, sẽ có rất nhiều tiểu bạch kiểm cho ngươi chọn, đừng đánh chủ ý lên người bọn ta, nếu không đừng trách ta độc ác." - Lần này gã kiếm tu không chịu nổi nữa, lớn giọng đe dọa. Thanh kiếm sau lưng hắn kêu ong ong, phát ra uy áp cực mạnh.
"Rồi! Rồi!" - Gã Huyết Nương thu hồi bộ dạng thiếu nữ, biến thành một tên ma tu có gương mặt lạnh lẽo.
"Choang!" - Đột nhiên một âm thanh nứt vỡ vang lên, cái bát trong tay Khô Cốt nổ tung, bụi bay mù mịt.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" - Gã thể tu lên tiếng hỏi.
"Âm Hồn Bát vỡ nát! Xảy ra chuyện lớn rồi." - Khô Cốt đứng bật dậy, phủi phủi bụi đất trên người, sắc mặt lo lắng sợ hãi.
"Khô Cốt đạo hữu có thể giải thích một chút được không?" - Gã kiếm tu bình tĩnh hỏi.
"Âm Hồn Bát bị hủy nghĩa là toàn bộ Âm Hồn của ta đã bị thứ gì đó giết sạch, vậy mà chúng ta không hề cảm nhận được một chút động tĩnh, các ngươi nói xem đây là chuyện gì." - Gã Khô Cốt vừa nói vừa tế ra ba tấm khiên màu đen xoay xung quanh người, chuẩn bị ứng phó nguy hiểm.
"Mọi người không nên hoảng sợ, có lẽ lũ Âm Hồn bị Quỷ Hồn trong rừng cắn nuốt mà thôi, chúng ta mau chóng kết thành trận pháp, tạm rút lui khỏi nơi quỷ dị này." - Gã kiếm tu bình tĩnh ra lệnh.
Mấy tên Huyết Quan liền xoay lưng vào nhau, tay bắt pháp quyết kết thành một trận pháp bao bọc chúng vào bên trong, sau đó chậm rãi bay lên cao, muốn rời khỏi khu rừng.
"Chim đã vào lồng mà còn muốn chạy sao? Trễ rồi!"
"Ma Trận Máu kích hoạt!" - Tà Huyết nở nụ cười, phất tay kích hoạt cạm bẫy hắn đã chuẩn bị sẵn.
Gã ma tu lấy ra một trận bàn, bắt đầu liên lạc.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Từ miệng gã ma tu phun ra một tràng khẩu lệnh.
"Đại bàng đã nghe rõ, nhanh thông báo tình hình đi." - Ở phía bên kia trận pháp vang lên âm thanh trả lời của một gã ma tu có giọng ồm ồm.
"Con dê béo mà đại nhân dặn dò tiểu nhân canh chừng đã rời khỏi nhà, có vẻ hắn muốn ra khỏi thành." - Gã ma tu mặt choắt thông báo.
"Tốt lắm! Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, khi hắn ra ngoài thành thì thông báo cho ta, còn nếu chỉ đi dạo trong thành thì tiếp tục theo dõi hắn." - Gã ma tu có giọng ồm ồm trả lời, sau đó chủ động đóng trận pháp truyền tin.
"Hừ! Ngươi cứ vênh váo tiếp đi, sẽ có một ngày Lão Thử ta dẫm ngươi dưới chân." - Gã ma tu mặt choắt nhổ một bãi nước bọt, sau đó đuổi theo Tà Huyết.
Tà Huyết vừa đi vừa ngó nghiêng khắp nơi, nhìn ngắm thế giới.
"Chậc chậc, thế giới này thật nhiều gái đẹp." - Tà Huyết liếc nhìn mấy cô gái trên đường, chép miệng đánh giá.
Sau một giờ thì Tà Huyết rời khỏi thành, hắn lấy ra một viên ngọc giản xem xét.
"Hừm, Thiên Thi Môn ở phía nam Vạn Quỷ Tông, chắc vài giờ bay toàn lực là tới." - Tà Huyết nhìn về một hướng, chuẩn bị xuất phát.
"À ha, có một con chuột đang theo dõi mình sao." - Tà Huyết nở nụ cười âm trầm, hắn đã ra ngoài thành được một lúc, và vẫn cảm thấy có kẻ đang đi theo hắn.
Tà Huyết có một khả năng đặc biệt là cảm nhận máu tươi, cho dù đối phương có đang dùng ẩn thân thuật thì miễn là trên người kẻ đó có máu, Tà Huyết đều sẽ cảm nhận được.
"Người anh em, ngươi theo dõi ta hơi lâu rồi đấy, muốn nói chuyện chút sao?" - Tà Huyết âm trầm xoay về phía sau, toàn thân bốc cháy lửa đỏ, khí tức tà ác lan tràn.
"Cái gì! Bị phát hiện rồi sao?"
"Không! Là con dê béo này đang làm trò mà thôi." - Lão Thử đổ mồ hôi hột, hắn đã theo dõi rất nhiều con mồi, lần này cũng rất cẩn thận, tuyệt đối không thể bị phát hiện được.
"Không chịu ra sao? Vậy ta đành phải ra tay rồi."
Tà Huyết nở nụ cười, hắn triệu hồi Thương Tần lên tay, sau đó dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tai, ném mạnh ngọn giáo về một hướng không người.
"Vút..." - Ngọn giáo xé rách không khí, lao nhanh như tên bắn.
"A!!" - Chỉ một giây sau tiếng gào thảm vang lên, Lão Thử trong trạng thái ẩn thân không kịp né tránh, bị Thương Tần xỏ xuyên, ghim chặt xuống đất.
"Chà chà, nhìn con chuột nhắt này xem." - Tà Huyết nhìn kẻ theo đuôi đang bị ghim trên đất, lên tiếng mỉa mai.
"Nói! Tại sao lại theo dõi ta?" - Tà Huyết rít lên, ánh mắt tàn ác giống như một con quái vật liếc nhìn con mồi.
"Mau thả lão tử ra, cha ta là Tông Chủ Vạn Quỷ Tông." - Lão Thử điên cuồng gào thét, muốn nhổ ngọn giáo ra khỏi ngực. Hắn liền sử dụng chiêu thùng rỗng kêu to, cố gắng tỏ ra hung hăng, muốn hù dọa Tà Huyết.
"Vậy là không muốn khai báo, thế thì ngươi đi chết được rồi."
Tà Huyết nở nụ cười ác độc, đối với mấy cô gái thì hắn vô cùng dễ dãi và tốt bụng. Nhưng đối mặt với kẻ thù thì hắn chính là một con Ác Quỷ tàn nhẫn.
"Ác Quỷ Biến Hình!"
"Thôn Phệ Linh Hồn!"
Tà Huyết dùng bàn tay đầy vuốt nhọn, xỏ xuyên qua ngực tên ma tu, moi luôn cả Thần Hồn của hắn ra ngoài.
"Đạo hữu, không, tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng." - Lão Thử sợ hãi van xin, hắn không ngờ con dê béo hắn đang theo dõi lại mạnh và hung ác như vậy, một lời không hợp liền giết chết hắn.
Tà Huyết không quan tâm đến lời van xin, hắn ném luôn thần hồn của gã ma tu vào miệng, nhai ngấu nghiến.
Rất nhanh thần hồn tan ra thành năng lượng và ký ức, bị Tà Huyết cắn nuốt hấp thu.
Bên trong đầu Tà Huyết hiện lên hình ảnh về một tổ chức gọi là Huyết Quan, một băng nhóm do mấy chục gã ma tu hợp thành, chuyên săn giết tu sĩ đơn độc.
"Hừm, có vẻ mình lại phải đổi mục tiêu rồi, tạm tha cho lũ cương thi, đi giết lũ Huyết Quan trước vậy." - Tà Huyết biến trở lại hình dạng ma nhân, lẩm bẩm thì thào.
Hắn lấy túi trữ vật của tên Lão Thử, sau đó quăng ra một quả cầu lửa, hủy thi diệt tích.
"Chim sẻ gọi đại bàng, chim sẻ gọi đại bàng." - Tà Huyết lấy ra trận bàn truyền âm, dựa theo ký ức của Lão Thử, bắt đầu liên lạc với Huyết Quan.
"Đại bàng nghe rõ! Lão Thử ngươi gọi lại có chuyện gì không? Không phải ta đã bảo ngươi theo dõi con mồi sao?" - Âm thanh ồm ồm vang lên, có vẻ hắn ta đang không mấy vui vẻ.
"Dê béo đã ra khỏi thành, đi về phía nam, có lẽ là hướng tới Thiên Thi Môn." - Tà Huyết bắt chước giọng của kẻ theo dõi, bắt đầu báo cáo.
"Giọng của ngươi lạ vậy?" - Đột nhiên giọng nói phía bên kia trở nên lạnh lẽo trầm xuống.
"Là tiểu nhân bị đau họng, khụ khụ." - Tà Huyết giả vờ ho khan.
"Tôi có một quả táo! Đọc câu tiếp theo." - Kẻ ở đầu dây bên kia đọc một khẩu lệnh, Huyết Quan xác nhận thành viên bằng rất nhiều câu khẩu lệnh vô nghĩa.
"Tôi có một cây bút! Áp pồ pen!" - Tà Huyết liền tra tìm trong ký ức của Lão Thử mật khẩu.
"Hừ! Tốt lắm, tiếp tục theo dõi hắn, ta sẽ liên lạc lại sau." - Cao tầng Huyết Quan nói xong liền cắt đứt liên lạc.
"Hắc hắc, các ngươi xem ta là dê béo sao? Lần này ta sẽ cho các ngươi biết dê cũng có thể cắn người."
Tà Huyết đem trận bàn cất đi. Tiếp tục di chuyển về phía nam, khi tới một khu rừng thì hắn dừng lại.
"Chỗ này có vẻ tốt đấy, thích hợp để xây vài cái mộ." - Tà Huyết lầm bầm, sau đó hắn bắt đầu xây dựng một ma trận máu, nhằm mục đích không cho lũ Huyết Quan kia chạy trốn.
Sau khi hắn bố trí xong thì trận bàn trong không gian di động cũng lóe sáng.
"Chim sẻ nghe rõ!"
"Lão Thử, con dê béo đi đến đâu rồi?" - Âm thanh ồm ồm lại vang lên.
"Dê béo đang ở Quỷ Vụ Lâm, có vẻ hắn muốn bắt vài con Quỷ Hồn." - Tà Huyết giả giọng trả lời.
"Khà, trời giúp chúng ta rồi, không ngờ con dê béo này lại tự tìm đường chết."
"Ngươi tiếp tục theo dõi hắn, đừng để mất dấu vết, bọn ta sẽ tới ngay." - Âm thanh ồm ồm ra lệnh, sau đó hắn lại cắt đứt liên lạc.
"Lão Thử chỉ là thành viên cấp thấp của Huyết Quan nên hắn không biết đại bản doanh nằm ở đâu. Hy vọng mấy tên sắp tới sẽ biết." - Tà Huyết suy nghĩ trong đầu, sau đó hắn mặc áo choàng tàng hình, nhảy lên một ngọn cây ẩn núp.
Nửa giờ sau từ phía xa xa xuất hiện tám đạo độn quang, ma khí âm lãnh lan tràn.
Mất tên ma tu đáp xuống, hiển lộ hình dáng. Trong này có bốn tên Đại Thừa kỳ và bốn tên Pháp Tướng Kỳ.
Tên đầu sỏ là một tên kiếm tu cao hơn hai trượng, sau lưng hắn đeo một thanh kiếm đá to lớn màu đen.
Một tên khác toàn thân mặc y phục màu đỏ, dáng vẻ có mấy phần quái dị. Trên mặt hắn đánh phấn bôi son giống như nữ tử, móng tay vừa dài vừa nhọn sơn đỏ chót.
Một tên khác mặc khố da, lưng cởi trần, cơ bắp nổi cuồn cuộn, trên tay hắn là hai thiết quyền cứng rắn, lấp lóe ma quang.
Kẻ thứ tư là một tên toàn thân khô quắt, trông giống như xác khô, hai mắt lấp lòe âm hỏa, trên người hắn có rất nhiều phù lục và những lá cờ màu đen dắt ngang hông.
Bốn tên còn lại có tu vi thấp hơn, chỉ là những ma tu bình thường, không có gì đặc biệt.
"Lão đại, ngài mau liên lạc với mật thám, tìm ra vị trí của tên tiểu tử kia đi, chúng ta giải quyết hắn thật nhanh rồi trở về tiếp tục uống rượu." - Gã đại hán thể tu bặm trợn nói.
Gã kiếm tu gật đầu, lấy ra trận bàn liên lạc.
Nhưng lần này trận bàn chỉ liên tục lóe sáng, đầu dây bên kia không hề có tiếng trả lời.
"Sao vậy lão đại? Không phải là xảy ra chuyện rồi chứ?" - Gã tu sĩ quỷ dị mặc đồ đỏ lên tiếng hỏi, giọng của hắn ta the the lanh lảnh, khiến người nghe rùng mình.
"Không có trả lời, có khi Lão Thử bị giết rồi." - Sắc mặt tên kiếm tu chìm xuống
"Vậy chúng ta tiếp tục kế hoạch hay rút lui?" - Gã mặc huyết y hỏi tiếp.
"Tiếp tục kế hoạch! Tìm kiếm con dê béo kia, nhanh chóng giết chết hắn. Lần cuối Lão Thử truyền tin nói hắn chỉ có một mình và đang quanh quẩn trong khu rừng này." - Gã kiếm tu ra lệnh.
"Ha ha, có khi là tên Lão Thử đó tu vi yếu, hành sự lỗ mãng nên mới bị phát hiện rồi bị người giết chết, chúng ta không cần thiết phải quá lo lắng, với tu vi của chúng ta trừ khi gặp phải Độ Kiếp kỳ lão quái vật, nếu không thì mọi chuyện sẽ ổn thôi." - Gã thể tu vỗ vỗ ngực, bộ dạng không sợ trời không sợ đất.
"Khô Cốt đạo hữu, huynh giỏi nhất là thuật truy tung, phiền huynh thử dùng bí thuật tìm kiếm xem con dê béo kia đang ở đâu trong khu rừng này."
"Tốt!" - Gã tên Khô Cốt đáp ứng.
Hắn lấy ra một bảo vật hình cái bát đen kịt, nâng cái bát bằng một tay, xếp bằng ngồi xuống.
"Um...già...di...um...dà...ri...rà...ri..." - Từ miệng gã Khô Cốt nhả ra những từ ngữ kỳ lạ.
Cái bát trong tay hắn run lên bần bật, từ bên trong cái bát vô số luồng khói đen chui ra ngoài, ở giữa mỗi luồng khói đều có một đốm lửa nho nhỏ.
Những con Âm Hồn tản ra khắp nơi trong Quỷ Vụ Lâm, tìm kiếm Tà Huyết.
"Âm Hồn Bát này thật đáng sợ, mỗi lần nhìn thấy nó đều khiến người ta nổi da gà." - Gã mặc huyết y ra vẻ e lệ sợ hãi, hai tay ôm lấy người tỏ vẻ run rẩy.
"Ngươi đừng làm rộn nữa Huyết Nương, nhanh chuẩn bị đi, tìm ra mục tiêu chúng ta liền xuất phát." - Gã kiếm tu nhíu mày, gằn giọng nói.
"Biết rồi, người ta chỉ muốn làm không khí vui vẻ hơn thôi mà." - Huyết Nương giống như một thiếu nữ õng ẹo làm nũng, khiến cho mặt mấy gã nam tu trở nên đen kịt.
"Ta nhắc nhở ngươi một lần nữa, nếu muốn tìm đối tượng song tu thì tới Thanh Tiêu Điện, sẽ có rất nhiều tiểu bạch kiểm cho ngươi chọn, đừng đánh chủ ý lên người bọn ta, nếu không đừng trách ta độc ác." - Lần này gã kiếm tu không chịu nổi nữa, lớn giọng đe dọa. Thanh kiếm sau lưng hắn kêu ong ong, phát ra uy áp cực mạnh.
"Rồi! Rồi!" - Gã Huyết Nương thu hồi bộ dạng thiếu nữ, biến thành một tên ma tu có gương mặt lạnh lẽo.
"Choang!" - Đột nhiên một âm thanh nứt vỡ vang lên, cái bát trong tay Khô Cốt nổ tung, bụi bay mù mịt.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" - Gã thể tu lên tiếng hỏi.
"Âm Hồn Bát vỡ nát! Xảy ra chuyện lớn rồi." - Khô Cốt đứng bật dậy, phủi phủi bụi đất trên người, sắc mặt lo lắng sợ hãi.
"Khô Cốt đạo hữu có thể giải thích một chút được không?" - Gã kiếm tu bình tĩnh hỏi.
"Âm Hồn Bát bị hủy nghĩa là toàn bộ Âm Hồn của ta đã bị thứ gì đó giết sạch, vậy mà chúng ta không hề cảm nhận được một chút động tĩnh, các ngươi nói xem đây là chuyện gì." - Gã Khô Cốt vừa nói vừa tế ra ba tấm khiên màu đen xoay xung quanh người, chuẩn bị ứng phó nguy hiểm.
"Mọi người không nên hoảng sợ, có lẽ lũ Âm Hồn bị Quỷ Hồn trong rừng cắn nuốt mà thôi, chúng ta mau chóng kết thành trận pháp, tạm rút lui khỏi nơi quỷ dị này." - Gã kiếm tu bình tĩnh ra lệnh.
Mấy tên Huyết Quan liền xoay lưng vào nhau, tay bắt pháp quyết kết thành một trận pháp bao bọc chúng vào bên trong, sau đó chậm rãi bay lên cao, muốn rời khỏi khu rừng.
"Chim đã vào lồng mà còn muốn chạy sao? Trễ rồi!"
"Ma Trận Máu kích hoạt!" - Tà Huyết nở nụ cười, phất tay kích hoạt cạm bẫy hắn đã chuẩn bị sẵn.