Ma Thiên Tiền Truyện
Chương 24 : Hung đảo thiên (24)
Ngày đăng: 12:08 19/04/20
Thượng bang chủ thấy vậy thì chắp tay nói: "Có những lời này của chư vị, Thượng mỗ cũng an tâm. Chỉ cần chúng ta đồng tâm hợp lực, đại sự tất sẽ thành công."
Mọi người đều đã hạ quyết tâm, đương nhiên sẽ không do dự nữa, đều xoa tay tỏ vẻ đồng ý. Dù sao thì cơ hội rời khỏi Hung đảo hiểm ác này chính là ước mơ bấy lâu nay của bọn họ.
"Chuyện đêm nay nói tới đây thôi. Sau khi đội thuyền Ô Mộc của triều đình tới, ba bang chúng ta sẽ thương lượng kế hoạch cụ thể." Thượng bang chủ đứng lên, chậm rãi nói.
Mọi người nghe vậy thì đều đáp ứng.
"Ngoài ra, những chuyện tối nay hi vọng các vị hãy giữ bí mật. Bởi tin Hung đảo sắp chìm này còn chưa tới thời điểm công bố, nếu không sẽ gây đại loạn. Chờ tới thời cơ thích hợp, ta sẽ nói rõ tất cả với toàn bang. Nếu để ta phát hiện ra có người lộ ra tin này thì đừng tránh Thượng mỗ tâm ngoan thủ lạt." Thượng bang chủ lạnh lùng nói.
Mọi người xung quanh im lặng một chút rồi mới đồng ý, sau đó lần lượt rời đi sơn động.
Liễu Minh đi ra ngoài, cảm nhận từng cơn gió lạnh thổi qua như tràn cả vào phổi của hắn, làm trong lòng hắn chợt có cảm giác lạnh như băng. Mặc dù Thượng bang chủ không nói rõ, thế nhưng hắn vẫn đoán được một phần, sợ rằng những bang chúng bình thường sẽ trở thành vật hy sinh trong đợt cướp tàu này.
Mà hắn cũng không có ý thay đổi chuyện gì cả.
Dù sao thì một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi như hắn, tới tính mạng của mình còn chưa chắc đã giữ được thì sao còn dám nói tới người khác chứ?
Liễu Minh thở phào một hơi như muốn ném đi tâm trạng bị kiềm nén nãy giờ, cất bước đi về phía trước.
Màn đêm đen kịt nhanh chóng nuốt chửng toàn bộ thân hình hắn.
"Hôm nay ở đây, tất cả mọi người trên Hung đảo đã tụ tập lại. Ba bang chúng ta có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố với mọi người." Thượng bang chủ tiến lên trước một bước, giọng nói to rõ truyền ra bên ngoài.
"Chắc hẳn các vị cũng đều thấy được, hiện nay Hung đảo thay đổi rất nhiều, nước biển đã xâm nhập vào sâu trong đất. Trong đất liền cũng xuất hiện nhiều hồ nước lớn, thậm chí nhiều nơi còn thấy những khe nứt cực lớn trong đất.
Ba bang Mệnh Nhị Bang, Bách Độc Bang, Hạc Pha Đường Bang chúng ta đã triệu tập nhân thủ, điều tra tình hình các nơi trên Hung Đảo thì đưa ra một kết luận làm cho tất cả mọi người tuyệt vọng. Đó là Hung đảo này đang từ từ chìm xuống, không bao lâu nữa, Hung đảo sẽ chìm xuống đáy biển." Thượng bang chủ sắc mặt nặng nề nói.
"Cái gì?"
Vừa nghe tới đây, bang chúng phía dưới liền chấn động, các thế lực khác đứng đằng xa cũng giật mình kinh hãi.
Trên Hung đảo này không có ai là kẻ ngu cả, xung quanh nơi đây đều là nước đen, thuyền không nổi được, một khi chìm xuống sẽ có hậu quả như thế nào, mọi người đều hiểu rõ.
"Thượng bang chủ, việc này đã xác định chưa?" Một tên bang chúng Mệnh Nhị Bang run giọng hỏi, còn các bang chúng hai bang còn lại đều đưa mắt nhìn về hướng bang chủ bang mình.
"Việc này hoàn toàn là thực. Nếu còn có chút hy vọng thì chúng ta cũng không tin vào chuyện này đâu." Lão giả họ Vân trầm giọng nói.
Gần ngàn bang chúng ba bang vừa nghe lời này thì sắc mặt tái nhợt lại. Thay đổi gần đây trên Hung đảo, đương nhiên bọn họ cũng biết, cũng có sợ hãi, lúc này lại nghe câu khẳng định của ba vị bang chủ, làm cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.
"Tình hình đã như vậy, ba bang chúng ta đã thương lượng với nhau, đều cho rằng lúc này muốn sống thì chỉ còn cách cướp lấy thuyền Ô Mộc của triều đình trong đợt vận lương này mà thôi. Hơn nữa một khi cướp được thuyền Ô Mộc thì chúng ta vẫn còn cơ hội trở về với thế giới bên ngoài."
Lão giả họ Vân thấy phản ứng của đám đông bên dưới, nói tiếp.