Ma Tồn

Chương 244 :

Ngày đăng: 09:47 18/04/20


Hoa Lan nhỏ cảm thấy kể từ khi có được cơ thể Tức nhưỡng này, nàng giống như một tấm bia, đi đến đâu cũng có người chĩa mũi tên, chỉ chờ nàng hơi lơ là thì sẽ đến bắn chết nàng ngay lập tức.



Hoa Lan nhỏ lẳng lặng dịch ra sau lưng Đông Phương Thanh Thương, cúi đầu nhìn xuống đất, không nhìn Chủ nhân chợ yêu lấy một lần.



Vỏ Sóc Phong kiếm dùng vây rắn chế tạo đã xong, thợ của chợ yêu tay nghề rất khá, mỗi một tấm vảy rắn đều được mài bóng nhẵn.



Nhưng đạo hạnh của xà yêu ngàn năm quá thấp, không địch nổi hàn khí của Sóc Phong kiếm. Trong khe hở của vảy rắn tầng tầng lớp lớp vẫn có hàn khí tỏa ra, khiến bề mặt vỏ kiếm kết thành hạt băng.



Đông Phương Thanh Thương rút kiếm ra khỏi vỏ đánh giá một hồi, lúc tra kiếm vào vỏ, Chủ nhân chợ yêu nói: “Trên thế gian này há có vật nào có được hàn khí như Sóc Phong kiếm, Ma tôn cả nghĩ rồi.” Nói xong y tự đẩy xe lăn ra ngoài viện: “Ta đưa hai vị ra ngoài.”



Hoa Lan nhỏ trốn sau lưng Đông Phương Thanh Thương quan sát Chủ nhân chợ yêu, phát giác được ánh mắt nàng y cũng không tránh, lúc ngang qua Đông Phương Thanh Thương còn ngẩng đầu nhìn nàng, khi ấy ngũ quan thờ ơ của y khẽ dịu lại, cười nhẹ với nàng.



Nụ cười dịu dàng như hoa xuân nở rộ bên ngoài.



Hoa Lan nhỏ thoáng sửng sốt.



Chủ nhân chợ yêu đẩy xe lăn ra ngoài viện, dọc theo con đường nhỏ bên ngoài đi một đoạn rồi dừng lại bên đường: “Tại hạ còn muốn ngắm hoa ở đây một lát nữa, hai vị theo con đường nhỏ này đi thẳng là có thể quay lại thành Thủy Tinh dưới đáy hồ băng.”



Đông Phương Thanh Thương nghe vậy khẽ nhíu mày.



Chủ nhân chợ yêu ngẩng đầu nhìn hắn: “Ma tôn cũng muốn ở lại đây ngắm hoa với ta sao?”



“Bổn toạ không rãnh đến vậy.”



“Nếu vậy tại hạ không giữ nữa.” Chủ nhân chợ yêu quay đầu, chỉ trong chốc lát, bươm bướm tím phát ra ánh sáng khẽ lập tức bay khắp trời như hoa xuân: “Chỉ đáng tiếc, đã phụ nắng xuân rực rỡ này.”



Nhìn thấy ánh mắt Chủ nhân chợ yêu không dừng trên người họ nữa, Đông Phương Thanh Thương cũng không dây dưa, theo con đường nhỏ cất bước đi về phía trước.



Đi được một lúc, Hoa Lan nhỏ kéo tay áo hắn nhỏ giọng hỏi: “Chủ nhân chợ yêu này có cảm giác kỳ quái thật. Có phải y có ý đồ xấu gì không?”


Hoa Lan nhỏ cầm kiếm, lần này thì thích hợp, không lớn không nhỏ, không dài không ngắn, hắn cũng vừa ý gật đầu: “Múa vài chiêu cho bổn toạ xem thử.”



Hoa Lan nhỏ bày vẻ mặt khổ não.



Nàng là Lan hoa tiên linh, còn là một Lan hoa tiên linh được trợ sinh, chuyện nàng làm nhiều nhất trong đời là nằm bò trên lan can phơi nắng xem chủ nhân viết mệnh cách. Ngay cả tiên căn cũng không phải do nàng tự tu thành, toàn bộ đều nhờ tiên khí của chủ nhân mới được sinh ra.



Nàng đâu có cơ hội học kiếm chiêu gì đó chứ.



Hoa Lan nhỏ nhìn quanh một vòng, các đại hán trong tiệm đều không rèn sắt nữa, toàn bộ đều nhìn nàng như đang xem náo nhiệt.



Người đến chợ yêu mua binh khí đa phần đều là nam nhân, cho dù có nữ nhân thì những người này cũng tay thô eo tròn, hoặc là những người vừa nhìn đã lạnh người. Họ thật sự chưa từng gặp tiên hoa đi đường, mà chỉ cần một lát là nằm lăn giống như Hoa Lan nhỏ.



Nụ cười trên môi các đại hán không khỏi có phần dung tục.



Hoa Lan nhỏ trả kiếm cho Đông Phương Thanh Thương: “Ta không biết.”



Xung quanh lập tức vang lên tiếng xì xào của các đại hán.



Hoa Lan nhỏ ái ngại, Đông Phương Thanh Thương nghe thấy những âm thanh này thì lạnh lẽo đảo mắt, sau đó nhét kiếm vào tay nàng. Bước ra sau lưng ôm eo Hoa Lan nhỏ và nắm lấy tay nàng: “Bổn toạ dạy ngươi.”



Vừa dứt lời, hắn kéo tay Hoa Lan nhỏ huơ kiếm, kiếm khí mãnh liệt vừa phát ra tiếng “ầm” thì nóc tiệm binh khí đã bị lật tung.



Hoa Lan nhỏ vẻ mặt cứng đờ nhìn căn phòng bỗng nhiên sáng trưng.



Vẻ mặt các đại hán xem náo nhiệt trong phòng đều cứng đờ.



Ma Tôn đại nhân ném thanh trường kiếm mới dùng đã gãy trong tay, lạnh giọng nói: “Hàng kém chất lượng, lấy món tốt nhất ra cho bổn toạ.”



Lập tức không ai dám xem náo nhiệt nữa, tất cả vội vàng giấu hết kiếm mình đã rèn xong.