Ma Tồn
Chương 254 :
Ngày đăng: 09:47 18/04/20
Tuy Đông Phương Thanh Thương nói không làm gì nàng, nhưng mấy đêm nay càng ngày nàng càng ngủ không ngon.
Không chỉ là trong mơ có một giọng nữ nhân đang gọi nàng: “Lan hoa tiên linh, Lan hoa tiên linh...”
Ngay cả lúc nằm trên giường thần trí vẫn còn tỉnh táo, Hoa Lan nhỏ cũng có thể nghe thấy có một giọng nói đang nhẹ nhàng gọi bên tai: “Hoa Lan nhỏ...” Ngày càng rõ ràng, ngày càng chân thực hơn.
Kỳ dị đến mức giống như chuyện gặp ma mà chủ nhân kể với nàng trước đây.
Nhưng đây là Ma giới, là vương điện Ma Tôn dùng pháp lực ngưng tụ, đừng nói là ma, e là Diêm vương cũng không dám lại gần cung điện sát khí bừng bừng này.
Đến đêm thứ ba, Hoa Lan nhỏ vừa nhắm mắt, giọng nói này lại xuất hiện, nàng thật sự không thể nhịn được nữa liền tung chăn muốn xuống giường đi tìm Đông Phương Thanh Thương lý luận. Ban ngày bị hắn khinh bỉ chê bai thì thôi, đến đêm còn hành hạ không cho nàng ngủ, đây rõ ràng là hiếp người quá đáng!
Nhưng lúc dùng tay phải tung chăn, Hoa Lan nhỏ bỗng phát hiện tay mình không cử động được nữa!
Nàng muốn mở mắt, nhưng trên mí mắt như có treo huyền thiết ngàn cân, khiến nàng vùng vẫy thế nào cũng không thể tỉnh táo được.
Đây... đây lẽ nào là bóng đè trong truyền thuyết?
“Đừng đi tìm Đông Phương Thanh Thương.” Giọng nữ xoay chuyển trong đầu không gọi tên nàng như các đêm trước mà nói một câu khác: “Hắn sẽ hại cô...” Giọng người đó rõ ràng trầm thấp, nghe chẳng có chút khí tức âm tà mà tràn đầy chính khí.
Hoa Lan nhỏ giật mình, thôi không vùng vẫy, nàng đè nén nỗi sợ dâng lên trong lòng, nhỏ giọng hỏi: “Cô... cô là ai? Cô muốn... làm gì ta?”
Nhưng nàng không có được lời đáp.
Dường như hai câu vừa rồi đã hao tốn hết tất cả sức lực của nữ nhân kia, xung quanh hoàn toàn yên lặng, ngay cả tiếng gọi “Hoa Lan nhỏ” thường ngày cũng không có nữa.
Tay lỏng ra, Hoa Lan nhỏ bừng mở mắt.
Vẫn là phòng nàng, nàng đang đắp chăn nằm trên giường, xung quanh không có ai cả.
Mượn ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, Hoa Lan nhỏ nhìn qua rèm lòng đầy nghi hoặc. Nếu đến giờ nàng vẫn không thể phát giác sự kỳ dị của người trong mộng, vậy thật sự uổng phí nỗi khổ nàng phải chịu đựng trong những ngày theo Đông Phương Thanh Thương chạy đôn chạy đáo khắp nơi.
Đó không phải là ảo giác của nàng, mà thật sự có ai đó thông qua một cách nào đó đang liên lạc với nàng.
Theo lời người đó nói “Đông Phương Thanh Thương muốn hại cô” mà suy đoán, người này chắc không cùng một giuộc với hắn, như vậy nếu người này trốn được trong cung điện Ma Tôn dùng pháp lực tạo thành, sao hắn lại không biết?
“Lúc... lúc nào ngươi về?”
Hắn nhìn ánh mắt bất an của Hoa Lan nhỏ, chỉ nói hai chữ: “Ngày mai.”
Chưa biết lộ trình, chưa biết hoàn cảnh. Nhưng đáp án của Đông Phương Thanh Thương lại rất rõ ràng mạnh mẽ, hơn nữa càng khiến người ta không thể nghi ngờ.
“Vậy... ta ở trong phòng ngươi nhé.”
“Giỏi.” Hắn nói xong liền bỏ đi không hề quay đầu.
Không nghe tiếng cự tuyệt, Hoa Lan nhỏ coi như hắn đồng ý.
Nàng dõi mắt theo bóng hắn đến khi không nhìn thấy nữa, sau đó mới quay về bên cửa, xoa mặt Đại Dữu: “Ngươi canh cửa cẩn thận nhé.”
Đại Dữu ngoan ngoãn cọ vào lòng bàn tay Hoa Lan nhỏ.
Đêm đó, đúng là Hoa Lan nhỏ ở trong phòng Đông Phương Thanh Thương.
Phòng hắn rất sạch sẽ, có điều trên kệ sách còn bày ít thư quyển cũ kĩ, Hoa Lan nhỏ tới nhìn thử mới phát hiện chữ trên đó nàng đọc không hiểu, nhưng nàng vẫn biết đây chắc là thư quyển Thượng cổ, vì trong phòng Ty Mệnh cũng có mấy quyển.
Đại ma đầu đọc những thứ này là vì... nhớ chuyện xưa?
Hoa Lan nhỏ chui lên giường Ma Tôn, không khách sáo cuộn chăn ngủ. Dù sao cơ thể Đông Phương Thanh Thương nàng cũng từng chiếm rồi, những thứ khác còn ngại gì nữa chứ...
Đêm đó, cho dù ở trong phòng Ma Tôn nhưng Hoa Lan nhỏ vẫn nằm mơ, trong mơ không chỉ có giọng nói nữ nhân xuất hiện mà còn lờ mờ có khuôn mặt người đó, người đó nói: “Hoa Lan nhỏ, cô phải rời khỏi cơ thể này.”
Giống như lúc trước, lặp đi lặp lại chỉ một câu này.
Hôm sau lúc Hoa Lan nhỏ thức dậy lại cảm thấy tim mình đập nhanh, nàng mặc y phục đi tới đại điện, phát hiện Đông Phương Thanh Thương đã quay về.
Hơn nữa lúc này quỳ trước vương tọa của hắn còn có một nam nhân áo đỏ, Hoa Lan nhỏ nhớ người này, đây chính là nam nhân họ từng gặp trong tháp Hạo Thiên – Xích Lân.
Đông Phương Thanh Thương thật sự chỉ dùng một ngày đã bắt được người về.