Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 107 : Quy hàng
Ngày đăng: 22:06 19/04/20
Như Quyên đi vào tẩm điện, dựa theo phân phó của Khang phi tắm rửa thay y phục cho nàng, bận đến khuya mới hầu hạ Khang phi đi ngủ xong.
Qua mấy ngày điều dưỡng, thân thể Khang phi đã khá hơn rất nhiều, chỉ là mấy ngày nay lại có tuyết rơi lớn. Hoàng thượng thương tiếc Khang phi thể yếu, miễn cho nàng một tháng thỉnh an, còn đưa tới một lượng thuốc bổ lớn. Chu Cẩm phi cũng thường tới nói chuyện với Khang phi, đem chuyện tình trong cung nói cho Khang phi nghe.
Sau khi Phùng Tiệp dư được tấn phong, dường như liền thành tân sủng của Hoàng thượng. Ban đầu Hoàng thượng chỉ mang theo áy náy tới thăm nàng một lúc, lại không ngờ Phùng Tiệp dư dốc sức nắm lấy cơ hội. Qua vài lần, Hoàng thượng dĩ nhiên lại mê thích, lúc nhàn hạ luôn đến ngồi một chút, số ngày ngủ lại cũng ngày càng nhiều.
Khang phi nghe xong lời này, cười nói: “Ta đã sớm nói Phùng Tiệp dư là người có phúc khí mà.”
Chu Cẩm phi lại nói: “Muội muội, cũng đừng nói tỷ tỷ không nhắc nhở ngươi. Tuy rằng ngươi được Thánh sủng lâu dài, nhưng nam nhân đều ham mới mẻ. Gần đây ngày ngươi thị tẩm cũng không nhiều lắm, đừng để cho người bên ngoài đoạt mất vị trí của ngươi.”
“Tạ tỷ tỷ nhắc nhở, muội muội tự có chừng mực.”
Chu Cẩm phi gật đầu, “Vậy là tốt rồi. Hiện giờ thân thể ngươi cũng đã hồi phục. Bước tiếp theo tính toán làm thế nào?”
Khang phi cười, “Có chút manh mối, nhưng còn phải quan sát một khoảng thời gian. Nếu đối phương không sốt ruột, chúng ta tự nhiên cũng không gấp gáp.” Hơi dừng lại, Khang phi dường như nhớ tới một chuyện, nói: “Có chuyện này muốn làm phiền tỷ tỷ hỏi thăm giúp ta.”
“Ngươi nói.”
“Nghe nói công chúa Triều Vân gần đây luôn xuất hiện trong ngự hoa viên, thời tiết không tốt, nàng là một đứa bé, nếu cảm lạnh thì làm sao bây giờ?”
Chu Cẩm phi cười nói: “Muội muội ngươi lại thích quan tâm những việc đó. Bên cạnh Triều Vân có nhiều người đi theo như vậy, làm sao có thể bị cảm lạnh được?”
“Tỷ tỷ hãy cứ hỏi thăm giúp ta một chút. Tại sao Quý phi tỷ tỷ không chăm sóc kỹ công chúa Triều Vân?”
Chuyện Khang phi trúng độc tra xét bảy tám ngày, bởi vì không có phương hướng, đến cùng vẫn không tra được gì. Hoàng thượng phát hỏa một trận, nhưng không tra được vẫn là không tra được.
“Ngay cả phương hướng đều không có, cũng làm khó người của Cục Cung Chính với Chấp Hình Ti rồi. Hoàng thượng người phát hỏa lớn như vậy, làm các nô tài sợ hãi là chuyện nhỏ, nếu tổn hại đến Long thể, ngược lại là thần thiếp có tội rồi.” Khang phi dùng cơm trưa với Hoàng thượng, thuận tiện cầu tình thay nhóm nô tài đang gấp đến mức như treo trên dây.
Nhắc tới chuyện này, Hoàng thượng liền tức giận, “Đều là nô tài vô dụng! Chuyện lớn như vậy, ngay cả một chút dấu vết cũng không điều tra ra, trẫm còn cần bọn hắn làm cái gì?”
“Người cũng đừng tức giận. Dù sao thần thiếp cũng không có việc gì, trước tiên người cứ để bọn họ điều tra, đừng nóng vội. Nóng vội còn không ăn được đậu hũ nóng, huống chi là loại tội mất đầu này.” Hiện tại Khang phi thỉnh cầu Hoàng thượng bởi vậy đặc biệt dịu dàng, mang theo một chút hồn nhiên, ngược lại không giống với ngày thường.
Hoàng thượng yêu nhất dáng vẻ nửa làm nũng nửa trêu đùa này của nàng, nghe vậy cười nói: “Cũng được, nếu nàng đã cầu tình thay những nô tài đó, trước hết trẫm tha cho bọn hắn, hơn nữa cho thêm chút thời gian.”
Khang phi lập tức đứng dậy vạn phúc nói: “Thần thiếp tạ Hoàng thượng khai ân.”
Hoàng thượng vội vàng kéo Khang phi ngồi xuống, oán giận nói: “Thân mình nàng còn chưa khỏe, những hư lễ đó liền miễn đi. Có điều chúng ta nói rõ, mất lòng trước được lòng sau, lần này nàng suýt nữa mất mạng, bất luận như thế nào trẫm cũng không thể cho qua. Nếu không Hậu cung này còn có cái gì để người ta yên tâm được.”
“Được được, Hoàng thượng người thương tiếc thần thiếp, thần thiếp đương nhiên cảm động. Như vậy đi, lát nữa gọi Doãn Cung Chính tới đây một chuyến, thần thiếp thuật lại quá trình cho nàng nghe, cũng để cho nàng có phương hướng điều tra.” Vốn dĩ Khang phi không muốn làm lớn chuyện, đây không phải là phong cách hành sự của nàng. Sự việc ở trong tối, nàng còn có thể có nhiều phương pháp xử lý, muốn giữ lại người nào, muốn bóc trần người nào cũng có thể nắm trong lòng bàn tay. Một khi sự việc bày ra ngoài thì nàng khó khống chế hơn rất nhiều.
Có điều nếu Hoàng thượng đã hạ quyết tâm như vậy, không tra được kết quả gì, chuyện này chắc chắn sẽ không kết thúc.
Hoàng thượng nghe xong gật đầu nói, “Ái phi nói cũng rất có đạo lý. Có điều thân thể nàng không khỏe, không cần nói quá lâu với bọn hắn, phải nghỉ ngơi nhiều.”
Khang phi cười gật đầu.