Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 159 : Cấm túc
Ngày đăng: 22:07 19/04/20
___ "Nàng gần như đã thành công." ___
Chương thứ một trăm năm mươi chính: Cấm túc
Nguyên Hương không còn chưa rõ là có chuyện gì, nhưng nhìn vẻ mặt của Như Quyên, nàng cũng biết là sắp có chuyện xảy ra, vì vậy lặng im gật đầu.
Như Quyên lấy cam đoan, ít nhiều cũng yên tâm. Nàng tin tưởng Nguyên Hương.
Nguyên Hương bước vào tẩm điện của Khang phi. Khang phi nói, "Như Quyên nói cái gì với ngươi vậy?! Ngươi không cần lo lắng, bổn cung đi gặp Hoàng thượng, không phải đi liều mạng."
Nguyên Hương luôn không nói nhiều, đối với mệnh lệnh của Khang phi, vẫn luôn chấp hành vô điều kiện.
Khang phi dẫn theo Nguyên Hương đến ngự thư phòng. Trước khi bước vào, Khang phi căn dặn, "Bất luận xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không được động thủ."
"Nương nương, nô tì đã hiểu."
Trong ngự thư phòng, nét mặt Hoàng thượng vô cùng uể oải. Khang phi bước tới trước án long thư, thi lễ nói, "Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng."
Hoàng thượng nói, "Ái phi bình thân."
"Tạ ơn Hoàng thượng." Khang phi đứng dậy, thấy lông mày Hoàng thượng vẫn nhíu chặt, liền đi tới phía sau, nhẹ nhàng xoa huyệt thái dương giúp Hoàng thượng thư giãn đầu óc.
Hoàng thượng ngửa đầu về sau, hưởng thụ Khang phi hầu hạ. Ngón tay của Khang phi mềm nhẹ, thoang thoảng một chút hương thơm, vô cùng thư thái, "Hôm nay ái phi tới gặp trẫm, là có chuyện gì?"
Khang phi nói, "Hoàng thượng nhiều ngày không vào Hậu cung, thần thiếp lo lắng cho long thể của người, nên cố ý đến đây."
Khang phi đơn giản thuật lại chuyện trong ngự thư phòng, Như Quyên nói, "Nương nương, Hoàng thượng đã quyết ý tăng thuế, người tội gì phải đụng vào cái đinh này nữa?"
Khang phi cười cười, "Có một số việc vẫn phải có người làm, có một số lời vẫn phải có người nói cho Hoàng thượng nghe. Bổn cung làm chuyện này mặc dù là châu chấu đá xe, thế nhưng hẳn là sẽ có chút tác dụng." Khang phi quay đầu kéo tay Như Quyên, "Chỉ là khổ các ngươi rồi."
Như Quyên vội vàng nói, "Lời này của nương nương khiến nô tì không còn mặt mũi nào nữa rồi. Nô tì đi theo nương nương, nương nương còn không sợ thì nô tì sợ cái gì?"
Khang phi hỏi, "Đều nói lại cho Hoàng hậu rồi?"
Như Quyên gật đầu, "Nô tì đã chuyển không sót một chữ nào của nương nương đến cho Hoàng hậu nương nương rồi. Hoàng hậu nương nương nói xin nương nương cứ yên tâm, nàng biết nên làm thế nào."
Khang phi ít nhiều cũng đã an lòng, lại nhìn Dương Quỳnh hỏi, "Bên Khánh ma ma thế nào?"
Dương Quỳnh nói, "Ta đưa khối ngọc bội kia cho nàng xem, nàng cứ như sắp điên rồi. Nói mê rất nhiều, cũng không biết câu nào là thật, câu nào là giả. Ta nghe thật lâu, đại khái nắm bắt được vài manh mối." Dương Quỳnh thuật lại những điều mình nghe được cộng thêm suy đoán của bản thân cho Khang phi nghe.
Cả nhà Khánh ma ma đều là đạo tặc giết người cướp của. Trượng phu Dư Khánh của nàng có vvõ công rất cao, võ công của hai nhi tử cũng rất tốt. Võ công của Khánh ma ma tuy không tính là xuất chúng, nhưng lại tinh thông hạ cổ, vì vậy mà nhà họ ở trên giang hồ cũng có chút danh tiếng. Một năm trước phạm án ở ngoại thành, lọt vào vong vây bắt của quan phủ, mới đầu bọn họ cũng không hề quan tâm, bởi vì người của quan phủ căn bản không phải là đối thủ của bọn họ. Ai ngờ lần này trong quan phủ lại có một người lợi hại đến giúp, Dư Khánh đánh với hắn chưa đến ba mươi hiệp thì đã bị đá nát xương đùi, trực tiếp bị bắt sống. Hai huynh đệ Dư Văn, Dư Võ định cướp Dư Khánh về, nhưng cũng đều bị thua bắt lại. Khánh ma ma vừa thấy tình thế không ổn, lập tức hạ cổ chạy trốn. Đáng tiếc tuy đối phương khiếp sợ cổ độc không dám đuổi theo nhưng lại phóng ám khí đánh trúng lưng nàng. Nàng bị thương rất nặng lăn xuống sườn núi, sau đó được người cứu giúp, mới có thể nhặt về một mạng.
Trong quá trình dưỡng thương, nàng biết được người cứu nàng là người của Trịnh gia. Thì ra vùng ngoại thành chính là nơi đóng quân của Cấm vệ quân. Lúc quân binh đi tuần phát hiện nàng nên mới đưa nàng về cứu chữa.
Người Trịnh gia rất quan tâm chăm sóc nàng. Qua một thời gian thăm dò tìm hiểu, nàng và Trịnh gia đạt đến thỏa thuận, nàng vào cung giúp Trịnh Quý phi diệt trừ Hoàng hậu và Khang phi, để Trịnh Quý phi leo lên Hậu vị. Còn Trịnh gia giúp nàng cứu trượng phu và nhi tử ra ngoài. Đáng tiếc còn chưa bắt đầu hành động thì tin dữ truyền đến, trượng phu và nhi tử của nàng đều đã bị xử trảm, người phụ trách thẩm án chính là Hình bộ tả thị lang Thẩm Minh Hoa. Khánh ma ma vì muốn báo thù mà vẫn lựa chọn vào cung. Người Trịnh gia muốn nàng hỗ trợ Trịnh Quý phi đoạt vị, nhưng nàng lại có tính toán riêng của mình.
Khánh ma ma vốn định trực tiếp giết chết Khang phi, khiến cho Thẩm Minh Hoa nếm trải cảm giác lòng đau như cắt. Nhưng có điều sau khi ở trong cung một thời gian, nàng lại thay đổi ý định. Một Khang phi thì đối với nàng mà nói còn chưa đủ để trút hận, nàng muốn diệt trừ cả gốc rễ của Thẩm gia. Mặt khác nàng không chỉ hận Thẩm Minh Hoa, mà còn hận triều đình, cho nên nàng còn muốn tiện tay đảo lộn toàn bộ Hậu cung.
Khang phi nghe Dương Quỳnh nói xong, hỏi, "Nàng gần như đã thành công. Nhưng tại sao lại xảy ra sơ suất kiếm Ánh Nguyệt?"