Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 161 : Đại quyền
Ngày đăng: 22:07 19/04/20
____ "Trịnh Quý phi còn có âm mưu lớn hơn?" ___
Chương thứ một trăm sáu mươi mốt: Đại quyền
Tiễn Trịnh Quý phi, Hoàng hậu thở phào một cái.
Thái Quyên ở bên cạnh nói: "Nương nương, người là... có ý gì?"
Hoàng hậu cười nói, "Vậy phải xem nàng có ý gì."
Ánh mắt Thái Quyên khẽ động, "Nhưng Quý phi nương nương vẫn chưa nhận lời của người."
"Nếu vừa rồi nàng nhận lời, thì nàng cũng không phải Trịnh Dung rồi." Hoàng hậu nói, "Ngày mai thả tin ra ngoài, nói thân mình bổn cung không tốt, không thể quản lý Hậu cung, để các nàng có chuyện gì tự mình cân nhắc, không cần tới Cung Phượng Từ bẩm báo."
"Vâng."
Cung Hưng Hòa.
Lúc Trịnh Quý phi trở về, Đỗ Sung viện đã đợi được một lúc.
"Ngồi đi." Trịnh Quý phi ngồi xuống ghế được lót một lớp đệm rất dày, hỏi: "Sự tình làm xong rồi?"
Đỗ Sung viện gật đầu, "Chẳng mấy chốc sẽ có tin tức truyền ra."
Trịnh Quý phi cười cười, "Làm xong chuyện này, ngươi cũng coi như có công lớn, bổn cung sẽ không quên ngươi đâu."
Đỗ Sung viện rủ mắt, "Đa tạ nương nương."
Khang phi quay đầu nói với Dương Quỳnh, "Ngươi xem, làm nũng cũng tới chỗ của bổn cung. Nguyên Hương, chẳng lẽ ngươi lạnh nhạt nàng sao?"
Ba người đều không ngờ rằng Khang phi cũng sẽ đùa giỡn như vậy. Dương Quỳnh buồn cười, Nguyên Hương luôn ít nói lúc này lại đỏ mặt, mặt của Như Quyên cũng đỏ, không thuận theo nói, "Nương nương, sao người lại chê cười nô tì rồi?"
Khang phi dùng khăn tay che miệng, cười rất gian xảo.
"Nương nương..." Như Quyên cũng không biết nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục làm nũng.
"Được rồi được rồi, bổn cung cũng không chịu được nữa." Khang phi ngưng cười, "Nếu các ngươi đều đã tới, thì chính là muốn biết chuyện gì xảy ra đúng không?"
Mọi người vội vàng gật đầu.
Khang phi nói, "Kỳ thực rất đơn giản. Bây giờ triều cục hỗn loạn, lòng dân bất ổn. Bổn cung nghi ngờ bên trong còn ẩn giấu một âm mưu lớn hơn. Có điều chuyện này đại sự, bổn cung không thể đoán bừa, bằng không chỉ cần sơ ý một chút thì không chỉ bổn cung có chuyện, mà ngay cả Thẩm gia cũng sẽ bị liên lụy. Bổn cung vốn định chậm rãi đợi đối phương lộ ra sơ hở, nhưng hiện giờ thời gian cấp bách, không thể chờ đợi thêm nữa, cho nên bổn cung và Hoàng hậu liên thủ diễn màn khổ nhục kế này. Bổn cung đi chọc giận Hoàng thượng, chịu trách phạt. Hoàng hậu giả vờ bệnh, giao đại quyền, cơ hội đều cho Trịnh Quý phi, để xem nàng sẽ lợi dụng làm gì."
Như Quyên không hiểu nói, "Ý của nương nương là... Trịnh Quý phi còn có âm mưu lớn hơn?"
Khang phi lắc đầu, "Bổn cung muốn là người âm mưu thật sự, không phải Trịnh Quý phi, mà là Trịnh gia sau lưng nàng. E rằng... Trịnh Quý phi cũng không biết rõ nội tình."
"..." Như Quyên vẫn không hiểu, tất cả kế hoạch đều nhằm vào Trịnh Quý phi, nghĩ cả nửa ngày nhưng Trịnh Quý phi vẫn không phải chính chủ, vậy các nàng đang chơi trò gì đây?
"Ý của nương nương là mượn Trịnh Quý phi đắc thế, để dụ dỗ Trịnh gia hành động." Dương Quỳnh nói.
Khang phi tán thưởng nhìn nàng một cái, gật đầu.
Như Quyên mờ mịt nhìn Nguyên Hương, nhìn một lúc, hai mắt sáng lên, rốt cuộc cũng hiểu thông suốt. Nguyên Hương bất đắc dĩ lắc đầu. Kỳ thật lúc trước nàng cũng nghĩ không hiểu, thế nhưng nàng sẽ không giống Như Quyên trực tiếp hỏi ra miệng như vậy. Có điều cũng may có Như Quyên, hỏi ra vấn đề trong lòng nàng, cũng coi như là giúp nàng giải thích nghi vấn. Như Quyên nhạy bén nhìn thấy sự bất đắc dĩ chợt lóe lên trong mắt Nguyên Hương, nói nhỏ: "Làm sao? Ta hỏi giúp ngươi, ngươi còn không cảm ơn?"