Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 171 : Sinh tử
Ngày đăng: 22:08 19/04/20
___ "Thanh Diệp, ngươi có biết tội của mình không?" ___
Chương thứ một trăm bảy mươi mốt: Sinh tử.
Dương Quỳnh gật đầu. Thái Quyên rất nhanh đã trở lại, phía sau là bốn thái giám khiêng kiệu.
Hoàng hậu được Thái Lăng đỡ ra, "Bổn cung liên lụy các ngươi rồi."
Chu Cẩm phi đưa tay qua, tiếp tục đỡ Hoàng hậu, "Hoàng hậu nương nương nói gì vậy, thời điểm hiện giờ, chúng ta nên đồng tâm hiệp lực mới phải."
Hoàng hậu lên kiệu, mọi người rời khỏi Cung Phượng Từ, đi không bao xa liền nhìn thấy một đội thị vệ cầm đuốc đi tới. Tất cả mọi người đều cảnh giác. Dương Quỳnh và Nguyên Hương bình tĩnh nhìn đoàn người trước mặt đang đi tới.
Đợi thị vệ đến gần, sau khi mọi người nhìn rõ đều thở phào một hơi, người tới là Hoàng thượng!
Hoàng thượng nhìn thấy nhóm người Hoàng hậu cũng vô cùng thổn thức, vội nói, "Đừng nói gì cả, lập tức trở về Cung Phượng Từ."
Mọi người lại quay lại đường cũ về Cung Phượng Từ.
Đi được nửa đường, Dương Quỳnh thấy tình hình bên này cơ bản đã ổn định, liền lặng lẽ xin chỉ thị của Khang phi, có cần đến Cung Hưng Hòa xem tình tình thế nào hay không. Khang phi không dám tự quyết, quay đầu hỏi Hoàng thượng. Hoàng thượng lắc đầu nói: "Tạm thời không nên đi. Phản tặc Trịnh gia đã mở cửa cung, hiện giờ trong cung rất loạn, một khi các ngươi ra ngoài thì có thể sẽ không về được nữa."
Dương Quỳnh nghe xong trong lòng cũng vô cùng hỗn loạn. Khóe mắt liếc qua Nguyên Hương, thấy sắc mặt nàng tái nhợt, ngón tay dùng sức nắm chặt, đốt ngón tay cũng hơi trắng bệch. Dương Quỳnh nhớ tới Như Quyên vẫn còn ở Cung Lung Hoa, lại nhớ tới Tố Tranh, nàng là muội muội duy nhất của Thiên Linh, bất luận như thế nào cũng không thể làm ngơ mặc kệ. Vì vậy nàng lặng lẽ nói suy nghĩ của mình cho Khang phi, Khang phi lặng lẽ gật đầu, ý bảo Dương Quỳnh nhanh đi cứu người.
Dương Quỳnh nháy mắt với Nguyên Hương, hai người cố ý đi chậm lại. Hoàng thượng chỉ chú ý tới Hoàng hậu, Khang phi và Cẩm phi, đương nhiên sẽ không để tâm tới cung nữ. Hai người dần dần đi phía sau thị vệ, phát hiện người đi cuối cùng lại là Âu Dương Đình.
Âu Dương Đình nhìn các nàng, không nói gì, cũng bình thường giống như những người khác bước qua các nàng.
Dương Quỳnh cảm kính tận đáy lòng, cùng với Nguyên Hương không dám chậm trễ, chạy thẳng về Cung Lung Hoa.
Thường Lộc hô lớn, "Mở cửa!"
Cửa Cung Phượng Từ được mở ra, một đám phi tần lẫn cung nữ thái giám chen chúc vào, may mắn Cấm Long Vệ đã che chở cho nhóm người Hoàng thượng, Hoàng hậu cho nên tránh được xung kích của dòng người.
Đợi chúng phi tần đều vào cung rồi, cửa cung lại được đóng lại, cài then.
Cốc Chiêu nghĩ dẫn đầu và nhóm phi tần đều quỳ gối trước mặt Hoàng thượng, khóc lóc kể lể lại cảnh tượng vừa mới gặp phải. Hoàng thượng phiền lòng xua tay, ý định giao việc này cho Khang phi xử lý, nhưng thấy Khang phi còn chưa hồi phục lại sau màn kinh tâm động phách vừa rồi, cho nên liền giao cho Chu Cẩm phi tới xử lý những người này.
Chu Cẩm phi trước giờ đều là một người không dễ đối phó. Nếu như lúc này khuyên nhủ thì những nữ nhân này khẳng định sẽ càng dây dưa vướng víu. Vì vậy liền chỉ huy Phù Dung và Thược Dược đưa đám đông này đến thiên điện đã sụp đổ ở trước mặt, bảo tất cả các nàng đều câm miệng lại, ai không tuân lệnh, cứ việc ném ra ngoài cửa.
Chiêu này của Chu Cẩm phi quả nhiên rất hiệu quả, từ Chiêu nghi cho tới cung nữ đều ngoan ngoãn ngậm miệng. Chu Cẩm phi cho người kiểm kê thân phận của từng người, lấy giấy bút ghi lại.
Chu Cẩm phi ở bên kia bận việc, thì Khang phi ở bên này cũng dần bình tĩnh lại. Lúc này Dương Quỳnh cũng nhận ra hành động của mình quá mức lỗ mãng, cũng may kết quả còn tốt. Khang phi đứng dưới đao kiếm nhưng cũng chưa từng hoảng sợ như vậy, Dương Quỳnh cảm giác mình thật có lỗi với nàng, vì vậy chạy tới chỗ Khang phi nhận sai. Khang phi giận dỗi không để ý tới nàng. Dương Quỳnh liền làm nũng ăn vạ lập thề, Khang phi bất đắc dĩ, nếu không tha thứ cho nàng thì chỉ sợ thật sự sẽ bị người khác nhìn ra vấn đề.
Khang phi đi tới trước mặt Hoàng thượng, nhẹ nhàng nói, "Hoàng thượng, vừa rồi thần thiếp thất lễ, xin Hoàng thượng tha thứ."
Hoàng thượng nhìn nàng, cười cười, "Tính tình Thanh Diệp tuy nóng nảy, nhưng cũng là người cương trực công chính. Nàng ở bên cạnh ngươi, trẫm cũng yên tâm rồi."
"Hoàng thượng..." Khang phi nhíu mày, nghe ý tứ của Hoàng thượng nhưng lại luôn cảm thấy có hàm ý khác.
Lúc này, một Cấm Long Vệ được phái ra ngoài nghe ngóng tin tức trèo tường vào, đưa tin, "Khởi bẩm Hoàng thượng, viện quân của chúng ta đến rồi."
________________________
Editor: Đây có thể nói là một trong những chương editor thích nhất:>