Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 84 : Trị thương
Ngày đăng: 22:06 19/04/20
Trở lại Cung Lung Hoa, Nguyên Hương đã canh giữ ở trong phòng Dương Quỳnh. Vốn dĩ Dương Quỳnh thăng chức làm nữ quan tứ phẩm, hẳn là nên ở một mình, nhưng vì Dương Quỳnh ngại dọn đến chuyển đi rất phiền toái, mà nàng ở cùng với Thiên Linh đã quen rồi, cho nên không dọn ra. Khang phi tiến vào vừa nhìn thấy bộ dạng của Dương Quỳnh, trong lòng nhất thời đảo lộn mấy cái. Lúc này Dương Quỳnh nằm sấp ở trên giường, người đắp kín chăn, biểu cảm rất bình tĩnh. Thế như khuôn mặt trắng đến dọa người kia lại nói rõ tất cả.
“Mau truyền thái y!” Trong lòng Khang phi mặc dù có chuẩn bị, nhưng vẫn vô cùng đau lòng. Lời nói ra cũng đều có chút run run.
Nguyên Hương nói: “Nương nương, nô tì thấy Thanh Diệp bị thương quá nặng, liền tự chủ trương trước tiên đi mời thái y, lúc này hẳn là sắp đến. Nô tì vượt quy củ, mời nương nương trách phạt.”
Khang phi gật đầu, “Ngươi làm rất tốt. Bổn cung nên thưởng ngươi.”
“Nương nương không trách tội nô tì là tốt rồi, nô tì không dám lĩnh thưởng.” Nguyên Hương thân là cung nữ quản sự, xử sự biết rõ nặng nhẹ. Lúc Dương Quỳnh được khiêng trở lại, cả người vẫn đang hôn mê. Nàng là người tập võ, vừa nhìn như vậy liền biết không tốt. Vì thế cũng không đợi Khang phi trở về, trực tiếp lấy danh nghĩa của Khang phi đi mời Lý thái y quen biết.
Khang phi đi tới bên giường ngồi xuống, nhẹ nhàng vén chăn lên. Chỉ thấy dưới chăn là một mảng máu đỏ sẫm, cũng không nhìn rõ là nơi nào bị thương. Chờ đến khi Khang phi nhìn thấy tay Dương Quỳnh, hít vào một hơi, nước mắt lập tức tràn mi mà ra.
Đám người Thiên Linh, Như Quyên không rõ tình hình, đều nhìn về phía Nguyên Hương. Nguyên Hương lắc lắc đầu, ý bảo hiện tại không nên quấy rầy Khang phi.
Lúc này ngoài cửa có tiếng động, Lý thái y đã đến. Mọi người vội vàng nhường đường.
Khang phi vừa thấy Lý thái y, cũng đứng lên. Không đợi Lý thái y hành lễ, liền trực tiếp phất tay cho miễn.
Lý thái y cũng biết sự tình khẩn cấp. Hắn ở trong cung đã nhiều năm, biết vị Khang phi nương nương này tâm tư rất nhạt. Nhưng nếu như nàng đã coi trọng một người, thì đó chính là quan tâm nhất. Vì thế Lý thái y tới bên giường, trước tiên nhìn sắc mặt Dương Quỳnh. Vừa nhìn, chính là chau mày, vừa muốn nói gì đó, liền nghe Khang phi nói: “Bổn cung chỉ nói với ngươi, bổn cung muốn nàng còn sống. Cần dược liệu gì ngươi cứ nói, chỉ cần trong cung này có, bổn cung đều sẽ cho ngươi.”
Lý thái y vừa nghe lời này liền biết không trị tốt cho Thanh Diệp, mình cũng đừng nghĩ được sống thoải mái, lập tức gật đầu nói: “Vi thần nhất định tận lực cố gắng.”
Khang phi không nói gì thêm, ngồi trên ghế ở một bên nhìn Lý thái y trị liệu.
Bởi vì biết cần trị ngoại thương cho cung nữ, cho nên Lý thái y dẫn theo một nữ đồ đệ tên là Phương Phi. Lúc này hắn mệnh cho Phương Phi kéo tay Dương Quỳnh từ trong chăn ra để hắn thuận tiện bắt mạch.
“Yên Xảo, ngươi biết tại sao bổn cung lại gọi ngươi tới hay không?” Khang phi tựa ở trên giường, thần sắc đã khôi phục lại dáng vẻ thường ngày.
Yên Xảo thăm dò nói: “Nương nương muốn nô tì thăm dò tin tức?”
“Không sai. Bên cạnh Phùng Mỹ nhân còn có một cung nữ tên Bích Hàm, ngươi biết chứ?”
Yên Xảo gật đầu, “Nô tì biết.”
“Thay bổn cung đi dò hỏi xem nàng có còn ở Chấp Hình Ti hay không. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.” Khang phi nói.
“Vâng.”
Sau khi Yên Xảo rời khỏi, Nguyên Hương khó hiểu nói: “Nương nương người đây là...”
Khang phi thở dài, “Người đứng phía sau chuyện này chính là Hoàng hậu nương nương. Bổn cung đương nhiên không thể đi gây sự với nàng. Thế nhưng... Thanh Diệp vô duyên vô cớ phải chịu hình, chung quy phải có một lời giải thích. Ngươi nói có đúng không?”
Nguyên Hương đau lòng nói: “Phong ba của Trần Chiêu nghi vừa với kết thúc, nương nương người luôn lo lắng không yên, hiện giờ vất vả mới an tĩnh lại, người cũng nên nghỉ ngơi một chút.”
“Bổn cung cũng không muốn tính kế như vậy, bỗng dưng hạ thấp thân phận. Thế nhưng... ngươi cho rằng vì sao Thanh Diệp lại bị bắt? Nàng là một cung nữ nho nhỏ, bắt nàng làm cái gì?” Khang phi cười lạnh nói: “Còn không phải là muốn nhằm vào bổn cung? Nếu Thanh Diệp đã thay bổn cung chịu khổ, bổn cung cũng nên trả lại công bằng cho nàng.”
Nguyên Hương nghe xong, không dám tiếp tục nói gì thêm. Hiển nhiên, tình hình hiện giờ chính là, Khang phi đã thực sự tức giận.
Có vài người tức giận sẽ nổi trận lôi đình, có vài người tức giận sẽ kìm nén, cũng có vài người tức giận sẽ lập tức phản kích. Nhưng Khang phi không giống như vậy, nếu nàng thật sự tức giận, nhất định sẽ làm cho đối phương trả giá đại giới. Thế nhưng, trước khi nàng ra tay, đối phương lại hoàn toàn không phát giác. Cho dù có chú ý, cũng hoàn toàn không phát hiện được.