Mặc Nhiễm Kinh Niên
Chương 59 : Bất tốc chi khách
Ngày đăng: 14:48 18/04/20
(Khách không mời mà đến )
Nhiều năm như vậy đã làm hết thảy đều là vì cái gì?
Đơn giản là không cam lòng tại hạo kiếp năm đó trở thành một tên thất bại, ngôi vị hoàng đế Vương Triều Trung Thổ hẳn là thuộc về hắn , mà không phải bất cứ một người nào khác.
Lúc trước tiếp cận An vương gia chẳng phải vì có thể đạt được tín nhiệm cùng quyền thế của người này để trở thành trợ lực cho mình sao? Không phải nói với chính mình, một khi sự tình đạt thành là có thể đem nam nhân thư phục dưới thân mình này giết chết……
Chỉ là vì cái gì giờ khắc này, thế nhưng có do dự.
Triệu Toàn hướng nam nhân bên cạnh nhìn qua , phát hiện đối phương cũng đang nhìn hắn, chỉ là sau khi biết hắn ngụy trang trong mắt vẫn như cũ không có quá nhiều cảm tình phập phồng.
“Ngươi nói cho ta biết ngươi gọi là Lý Khuyết.” An vương gia thập phần bình tĩnh nói,“Ta không muốn từ trong miệng người khác biết được chân tướng, không bằng ngươi nói cho ta biết?”
“Ta là Triệu Toàn.” Này bốn chữ vừa nói ra khỏi miệng, lại khiến Triệu Toàn cảm thấy thả lỏng trước nay chưa có, kỳ thật nói ra khỏi miệng không khó, khó được là đợi đến một cơ hội thích hợp.
Chỉ là tình huống hôm nay như vậy tính là thích hợp sao? Hoặc sớm hoặc muộn , nói dối cũng như hỏa diễm cuối cùng sẽ đem lớp giấy bạc bọc bên ngoài một tầng lại một tầng thiêu hủy hầu như không còn, chỉ còn lại tro tàn nhỏ vụn , tựa hồ đang biểu thị công khai tất cả đã bị hủy hoại .
“Triệu Toàn…… Triệu Toàn…… Ha ha, ta nhớ rõ ngươi.” An vương gia thần sắc phức tạp nhìn chăm chú vào nam nhân, những lời khác không còn cần nữa , chẳng qua vì hắn biết nói nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa .
Những lời vừa rồi của Mặc Phong Hoa đã khiến An vương gia hiểu được , hết thảy hết thảy cũng bất quá là một vòng lẫn quẫn , chỉ là không nghĩ tới “Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu ” (1) , so với Ma Đô chi chủ thì Phục Đăng mới là chân chính phía sau màn độc thủ.
(1) Giải nghĩa:
Nguồn gốc: Chiến quốc sách戰國策
Giản thể: 螳螂捕蝉,黄雀在后
Phồn thể: 螳螂捕蟬,黃雀在後
Âm Hán Việt: Đường lang bổ thiền, hoàng tước tại hậu
Dịch nghĩa: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng đằng sau
Tư liệu thuộc về : http://www.tiengtrung.org/doc-hieu/tieng-han-co-dai/duong-lang-bo-thien%E8%9E%B3%E8%9E%82%E6%8D%95%E...
“Ở trọ, lại …… chuẩn bị chút gì đó để ăn .” Người tới chẳng những bộ dạng không tồi , ngay cả thanh âm cũng rất dễ nghe, ôn ôn nhu nhu .
Giải nghĩa:
Nguồn gốc: Chiến quốc sách戰國策
Giản thể: 螳螂捕蝉,黄雀在后
Phồn thể: 螳螂捕蟬,黃雀在後
Âm Hán Việt: Đường lang bổ thiền, hoàng tước tại hậu
Dịch nghĩa: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng đằng sau
Nguyên văn:
Giản thể: 睹一蝉,方得美荫而忘其身,螳蜋执翳而搏之,见得而忘其形;异鹊从而利之,见利而忘其真。
Phồn thể: 睹一蟬,方得美蔭而忘其身,螳蜋執翳而搏之,見得而忘其形;異鵲從而利之,見利而忘其真。
Âm Hán Việt: Đổ nhất thiền, phương đắc mĩ âm nhi vong kì thân, đường lang chấp ế nhi phọc chi, kiến đắc nhi vong kì hình; dị thước tòng nhi lợi chi, kiến lợi nhi vong kì chân.
Dịch nghĩa: Thấy một con ve, vừa được nơi bóng mát mà quên thân mình, con bọ ngựa giơ càng ra bắt lấy, bắt được ve mà cũng quên thân mình; một con chim thước theo đó mà bắt luôn, thấy lợi mà quên cái sự thật của mình (là cũng có nguy hiểm).
Chương Chính Gián, quyển 9, sách Thuyết Uyển 《说苑·第九卷·正谏》:
园中有树,其上有蝉,蝉高居悲鸣饮露,不知螳螂在其后也!螳螂委身曲附,欲取蝉而不顾知黄雀在其傍也!黄雀延颈欲啄螳螂而不知弹丸在其下也!此三者皆务欲得其前利而不顾其后之有患也。
Phồn thể: 園中有樹,其上有蟬,蟬高居悲鳴飲露,不知螳螂在其後也!螳螂委身曲附,欲取蟬而不顧知黃雀在其傍也!黃雀延頸欲啄螳螂而不知彈丸在其下也!此三者皆務欲得其前利而不顧其後之有患也。
Âm Hán Việt: Viên trung hữu thụ, kì thượng hữu thiền, thiền cao cư bi minh ẩm lộ, bất tri đường lang tại kì hậu dã! Đường lang ủy thân khúc phụ, dục thủ thiền nhi bất cố tri hoàng tước tại kì bàng dã! Hoàng tước diên cảnh dục trác đường lang nhi bất tri đạn hoàn tại kì hạ dã! Thử tam giả giai vụ dục đắc kì tiền lợi nhi bất cố kì hậu chi hữu hoạn dã.
Dịch nghĩa: Trong vườn có cái cây, bên trên có con ve, ve ở trên cao vừa kêu vừa uống sương, mà không biết con bọ ngựa đã ở đằng sau! Bọ ngựa vươn người ra định bắt con ve mà không biết chim sẻ vàng đã ở bên cạnh! Chim sẻ rướn cổ định mổ con bọ ngựa mà không biết viên đạn đã ở bên dưới! Cả 3 con đều muốn lấy cái lợi trước mắt mà không biết đằng sau có nguy hiểm.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~