Mặc Nhiễm Kinh Niên

Chương 7 : Bảo hộ

Ngày đăng: 14:47 18/04/20


“Bộ dáng Quốc sư đại nhân ôm hài tử thoạt nhìn thật ôn nhu a, trước đó, rất khó tưởng tượng ngài cũng có một mặt ôn hòa như vậy.” Lâm quý phi ở bên cạnh rất nhanh ngồi xuống, mấy  hoàng tử sớm đã bị mang ra ngoài.



Bây giờ , là thời gian nhóm đại nhân nói chuyện với nhau .



Mặc Phong Hoa nhợt nhạt cười, không để ý lắm.



Thư Lâu nằm trên giường nghe, hai quý phi sau khi  trải qua một loạt cuộc đối thoại , rất nhanh đã uyển chuyển hỏi tới việc quốc sư có thu đồ đệ hay không, làm quốc sư lại lập chiến công hiển hách, đồng thời là người kiêm nhiệm Tông chủ hai hệ phong hỏa tu tiên, tuổi trẻ mà anh tuấn Mặc Phong Hoa không thể nghi ngờ là nhân vật trọng yếu cho các  thế lực cung đình ý đồ mượn sức.



Thực sự là hoàng tử sống an nhàn sung sướng có thể kiên nhẫn  học tập tiên pháp sao?



Có lẽ vẫn là năm chữ “đồ đệ của Quốc sư” bị những người này nhìn trúng đi.



Cái này gọi là , lợi thế chính trị.



Thư Lâu rất muốn nhìn xem vị quốc sư này sẽ trả lời như thế nào, đem hoàng tử này đó thu làm đồ đệ?



Nhưng hiển nhiên tên quốc sư tại trước mặt Hoàng đế cũng không từng cúi đầu, lại càng không dễ dàng hướng hai vị quý phi thần phục, nghe xong lời nói của hai vị quý phi, Mặc Phong Hoa như trước khóe miệng cười nhẹ kia có vẻ đạm mạc lại lộ ra hương vị trào phúng, không vội không hoãn đã mở miệng:“Cần khảo nghiệm một phen.”



Ngắn ngủn , chỉ có sáu cái chữ .



Đây là câu trả lời của Mặc Phong Hoa.



Chỉ cần Y không muốn, cũng không người  nào có thể bắt buộc Y.



Vấn đề là, nên như thế nào để khảo nghiệm một phen a?


“Không được động đến hắn.”



“Ta……”



“Một người thông minh, không nên hỏi việc nàng không nên biết, lúc trước ngươi tự tiện hành động ta không hỏi đến .”



“Tôi hiểu.”



Đối thoại này kỳ quái lại khiến Thư Lâu âm thầm kinh hãi, đêm hôm đó người muốn hại hắn chẳng lẽ là Lâm quý phi?



Nhưng hắn bất quá là một hoàng tử không có bất cứ bối cảnh thế lực nào chống đỡ, thậm chí cũng không được phụ thân sủng ái, như thế nào có khả năng uy hiếp đến những người khác chứ ?



Hắn nghĩ như vậy, cũng không đại biểu những người khác sẽ cùng hắn nghĩ như vậy .



Tới im lặng, đi vội vàng, sau khi nói mấy câu Lâm quý phi liền ly khai.



Đột nhiên có chút mệt nhọc, Thư Lâu chậm rãi nhắm hai mắt lại, đột nhiên cảm giác  phảng phất có người đứng ở bên hắn, còn nói cái gì đó .



Đáng tiếc, thanh âm không có nghe rõ.



“Bất cứ người nào thương tổn ngươi, đều không nên sống trên đời này.”



……



……



Thời gian Mặc Phong Hoa ở tại vương đô đại khái khoảng ba tháng, lúc đó không hề thiếu các danh môn phú hào vương đô thay nhau tới cửa bái phỏng, so với trong tưởng tượng của Thư Lâu có chút không giống, hắn nguyên bản nghĩ thân là tu tiên chi nhân Mặc Phong Hoa hẳn là cự nhân vu ngàn dặm chi ngoại đích gia hỏa (*) , hơn nữa Mặc Phong Hoa thân mình khí chất cũng là lạnh lùng .



(*)    đối với người ngoài thì lánh xa , cách biệt . 



Nhưng ba tháng này Mặc Phong Hoa cơ hồ tiếp kiến tất cả những người đến bái phỏng Y, giờ khắc này Thư Lâu đột nhiên hiểu được, có thể trở thành quốc sư, không đơn giản chỉ dựa vào cái tự phụ và  kiêu ngạo của tu tiên chi nhân.



Nhưng cái dạng minh mục trương đảm (trắng trợn) cùng các vương hầu quý tộc kết giao này, Mặc Phong Hoa trong lòng rốt cuộc suy nghĩ cái gì a?