Mạch – Thanh

Chương 28 : Dị động

Ngày đăng: 17:56 19/04/20


Đây là khắc ấn sau khi tiếp nhận “thần chi chúc phúc”sao? Tiếu Mạch âm thầm nghĩ. Sau khi tiến vào thần miếu, ở mi tâm của Ly Nhật Diệu liền hiện lên một đóa hoa sen màu tím. Thanh Nhi có nói qua sau khi hoàng tử chiếm được “thần chi chúc phúc”, ở mi tâm của bọn họ sẽ  có khắc ấn xuất hiện. Hơn nữa, khắc ấn của từng hoàng tử cũng bất đồng, có thể là hoa cỏ hoặc là cầm thú cũng có thể là văn tự đồ án, mỗi người đều không giống nhau. Bất quá, khắc ấn chỉ khi ở những nơi thánh khiết như thần miếu mới có thể xuất hiện, ba ngày sau sẽ biến mất.



Màu tím thần bí, hoa sen cao thượng, thật sự là một tổ hợp lạ thường nhưng lại cùng Ly Nhật Diệu tương xứng đến thần kỳ. Nếu khắc ấn đó xuất hiện trên mi tâm của một người bình thường nhất định sẽ thực nữ khí, nhưng ở trên người Ly Nhật Diệu lại thêm một mạt hơi thở tà mị.



“Đẹp không? Tiểu gia hoả!” Ly Nhật Diệu biết rõ khắc ấn của chính mình không giống người thường, hoa sen màu tím sao? Hoa sen bình thường chỉ có hồng nhạt cùng màu trắng, mà màu tím thường làm cho người ta có cảm giác yêu dị cùng không rõ cảm giác, cho nên Ly Nhật Diệu luôn luôn không thực thích khắc ấn của chính mình. Nhưng hôm nay, hắn lại phá lệ hướng Tiếu Mạch khoe ra, chẳng qua là bởi vì nhìn bộ dáng Tiếu Mạch chẳng những không chán ghét, còn có điểm thích.



“Nô tỳ khấu kiến hoàng thượng!” Thị nữ của thần miếu một thân  áo bào trắng xuất hiện nghênh đón Ly Nhật Diệu. Thị nữ của thần miếu là phụng dưỡng thần, được chọn lựa thập phần nghiêm khắc. Thần miếu cứ ba năm lại đổi thị nữ một lần, yêu cầu tổ tiên ba đời thân gia trong sạch chưa hề phạm pháp. Tuổi không được nhỏ hơn mười ba lớn hơn mười tám, phải là một thân xử nữ, trong ba năm không được rời thần miếu. Nhà có nữ nhân, cha mẹ đều hy vọng nhà mình nữ nhân có thể trở thành thị nữ trong thần miếu, bởi vì nếu có thể được tuyển làm thị nữ của thần miếu, đó là vinh dự tối cao.



“Không cần đa lễ, các ngươi mang ngũ hoàng tử đi chuẩn bị một chút, trẫm sẽ vì hắn tiến hành lễ rửa tội.” Ly Nhật Diệu phân phó.



“Vâng!” Không có ngôn ngữ dư thừa, thị nữ nhận được chỉ thị của Ly Nhật Diệu liền mang theo Tiếu Mạch rời đi. Không có nghi hoặc Ly Nhật Diệu vì sao tự mình rửa tội cho Tiếu Mạch, cũng không hỏi Ly Nhật Diệu vì sao lại đem Tiếu Mạch đưa vào bể của thần miếu, nơi chỉ có quân vương mới có thể tiến vào.



Bọn thị nữ đem Tiếu Mạch đưa đến bên ngoài bể liền rời đi. Tiếu Mạch lúc này đã thay quần áo, trên thân chỉ còn nhất kiện trường bào thuần trắng, trường bào bên hông chỉ có một dải lụa cố định không có  trang sức dư thừa. Mái tóc thật dài đã được cởi bỏ vuông góc phi trên vai thượng, hai chân nhỏ nhắn đã bỏ hài trần trụi đứng ở mặt đất lạnh lẽo.



Tiếu Mạch thân thủ đẩy cửa phòng tắm ra đi vào, vừa vào cửa liền đối mặt với một luồng nhiệt khí nồng đậm. Nhiệt khí là từ trong bồn tắm toát ra, là ôn tuyền! Tiếu Mạch có chút mong đợi.
Hảo nghĩ muốn, hảo muốn đem quần áo chướng mắt kia đập vỡ vụn! Ly Nhật Diệu trong đầu nảy sinh ra một ý tưởng nguy hiểm, càng nguy hiểm chính là tay hắn đã tính toán hành động, thiếp thượng vào y bào Tiếu Mạch. Ngay lúc đó Tiếu Mạch ngẩng đầu nhìn Ly Nhật Diệu, ánh mắt tựa hồ như đang hỏi hắn vì cái gì đột nhiên dừng lại.



Ly Nhật Diệu giống như bị điện giật thu hồi thủ. “Tiểu gia hoả, lễ rửa tội như vậy đã hoàn thành, tẩy một lát, chúng ta trở về cung.”



Nga! Tiếu Mạch gật đầu, nhưng cảm thấy có chút không muốn.



“Tiểu gia hoả, chúng ta lần sau còn có thể lại đến.” Nhìn thấu tâm sự của Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu an ủi nói.



Thật sự! Tiếu Mạch tràn ngập hưng phấn chờ mong nhìn Ly Nhật Diệu.



“Đương nhiên!” Tiếu Mạch vì hưng phấn không phát hiện ra ngữ khí của Ly Nhật Diệu lúc này có chút thâm trầm, biểu tình thích thú của Tiếu Mạch dường như lại xúc động đến thần kinh của Ly Nhật Diệu.



Trẫm rốt cuộc là làm sao vậy?! Đối ý niệm cùng hành động của chính mình, Ly Nhật Diệu mờ mịt.