Mạch – Thanh

Chương 84 : Hạnh phúc

Ngày đăng: 17:56 19/04/20


Từ khi có kí ức, Ly Nhật Diệu chưa bao giờ nghĩ tới hắn sẽ có một ngày khủng hoảng như thế. Có phải hay không có được sẽ sợ hãi mất đi, cho dù ở thời khắc Tiếu Mạch thoát đi, Ly Nhật Diệu cũng không mất tự tin như vậy.



Ngồi ở trên long sàng Ly Nhật Diệu cúi đầu, giờ phút này nhìn không ra biểu tình của hắn, chỉ có thể nhìn hai tay thay đổi chỗ đặt liên tục mới nhìn ra hắn bất an. Lúc này, vị quân vương cao cao tại thượng tựa như người thường mà vô thố lo âu.



Tiểu tử kia như thế nào còn không ra?!



Chờ nóng lòng, Ly Nhật Diệu liên tiếp quay đầu nhìn về phía bức rèm che trong Diệu Hoa điện, phía sau bức rèm che là đại bể có thể chứa bảy, tám người trưởng thành. Đó là do Ly Nhật Diệu phát hiện Tiếu Mạch yêu thích tắm rửa, đặc biệt sai người cải biến mà thành. Lúc này, Tiếu Mạch đang ở bên trong đại bể tẩy rửa.



Trở về Diệu Hoa điện, Tiếu Mạch không nói hai lời liền vào đại bể, đã muốn một giờ còn chưa đi ra, Ly Nhật Diệu bên ngoài nóng lòng ngồi chờ lại sợ lỗ mãng xông vào sẽ làm Tiếu Mạch hoảng sợ, miễn cưỡng áp chế  dục vọng cuồn cuộn trong lòng muốn vọt vào đại bể, im lặng chờ đợi.



“Xát….. Xát…..”



Một chút lại một chút cọ rửa thân thể chính mình, Tiếu Mạch chính là theo bản năng lặp lại động tác này, mà suy nghĩ lại không  biết bay đi đâu.



Sự tình vì cái gì lại biến thành như vậy? Tiếu Mạch không chỉ một lần tự hỏi. Y cùng phụ hoàng vì cái gì lại ra nông nỗi này? Vì cái gì? Phụ thân vì cái gì thích thượng ta? Ta là nam nhân, hơn nữa lại là con của hắn không phải sao?



Diện mạo vừa không xuất chúng, cho tới nay cũng không có biểu hiện sở trường gì hơn người, phụ thân đến tột cùng vì sao thích ta? Phụ thân xinh đẹp, cường đại, cao ngạo như vậy, ta chỉ là một người bình thường, có tư cách gì làm cho hắn điên cuồng như thế.



Tiếu Mạch mê hoặc, từ khi phát hiện Ly Nhật Diệu có tình cảm với y, đây là lần đầu tiên Tiếu Mạch không trốn tránh mà thật sự còn tự hỏi.



“Phụ hoàng.”



Tiếu Mạch cúi người kêu, hình như có chút bất đắc dĩ, có chút đau lòng.



“Rầm!”



Đi ra bể bơi lau khô thân thể, mặc vào áo ngủ đã chuẩn bị tốt đi ra khỏi phòng tắm.



“Phụ hoàng!”



Tiếu Mạch kinh hô, không nghĩ tới mới ra khỏi đại bể đã bị Ly Nhật Diệu ôm chặt lấy. Không đợi Tiếu Mạch phản kháng, Ly Nhật Diệu liền ôm y ngồi xuống long sàng, để Tiếu Mạch dựa vào trong ngực Ly Nhật Diệu.



“Tiểu tử kia, sẽ không tái rời đi?”



Ly Nhật Diệu thật cẩn thận hỏi, hắn biết hiện tại không phải thời cơ tốt để hỏi cái này, nhưng hắn không thể nhẫn nại, không có được Tiếu Mạch cam đoan, trong lòng bất an như bom hẹn giờ, tùy thời đều có thể bùng nổ.



“Sẽ không, ta sẽ không tái rời đi ngươi, sẽ không tái chạy thoát!”



Nhắm mắt lại, Tiếu Mạch thả lỏng tựa vào ngực Ly Nhật Diệu.



“Sẽ không, sẽ không tái rời đi phụ hoàng, sẽ không!”




Thần y Quý Nhàn Hoài, ngày hôm sau Tiếu Mạch hồi cung, liền bị ảnh vệ Ly Nhật Diệu mang tiến cung. Tiếu Mạch bởi vì cạn kiện lực lượng, thân thể lại trở nên phi thường suy yếu, mà Tiếu Mạch đã bái Quý Nhàn Hoài làm sư phụ, nên mang hắn đến dạy Tiếu Mạch y thuật.



Ly Nhật Diệu cũng hạ lệnh, Quý Nhàn Hoài tự do ra vào hoàng cung.



“Ngươi nói hạnh phúc a? Ân………….”



Quý Nhàn Hoài khó có được tự hỏi một hồi nói.



“Đối với lão nhân ta mà nói, mỗi ngày đều có thể ăn ngon chính là chuyện vui lớn nhất, đây là hạnh phúc đi!”



“Đúng vậy, mỗi người định nghĩa hạnh phúc không giống nhau. Có người cảm thấy được có thể ăn no mặc ấm chính là hạnh phúc, có người cảm thấy được có được tài phú là hạnh phúc, có người thậm chí cảm thấy được còn sống chính là hạnh phúc lớn nhất!”



Tiếu Mạch cảm khái.



“Kia đồ đệ ngươi cảm thấy được cái gì mới là hạnh phúc?”



Quý Nhàn Hoài đột nhiên hỏi Tiếu Mạch.



“Ta?”



Tiếu Mạch nhìn Quý Nhàn Hoài sau đó nhẹ nhàng nở nụ cười.



“Ta từng cho rằng, hạnh phúc chính là có phụ thân cùng mẫu thân, ra ngoài bọn họ sẽ nắm tay ngươi, về nhà bọn họ sẽ chuẩn bị đồ ăn ngươi thích ăn, làm chuyện tốt bọn họ sẽ khen ngươi, làm sai bọn họ sẽ quở trách ngươi, trời lạnh bọn họ sẽ lo lắng ngươi bị cảm lạnh, sinh bệnh bọn họ sẽ vì ngươi lo lắng, ta từng nghĩ đó chính là hạnh phúc lớn nhất!”



Chính là, hạnh phúc như vậy cho tới bây giờ ta cũng chưa có được, cũng không dám hy vọng xa vời.



“Từng? Kia hiện tại đâu?”



Quý Nhàn Hoài hứng thú truy vấn.



“Hiện tại?”



Tiếu Mạch trong đầu hiện lên khuôn mặt Ly Nhật Diệu.



“Hiện tại, ta……. Không biết a!”



Hạnh phúc, ta nghĩ ngươi có thể cho ta hạnh phúc.



Sao không? Ly Nhật Diệu, phụ thân…..của ta!