Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 2 : Hệ thống thiên hạ đệ nhất tú bà

Ngày đăng: 11:04 30/04/20


2 tiếng, nói dài thì không dài, nói ngắn thì không ngắn



Tạ Mẫu Đơn im lặng chờ đợi thời gian trôi đi, trước mắt cô là một cái đồng hồ đếm ngược to đùng



Còn 30 phút nữa



Rốt cuộc sắp thoát khỏi nơi này!



Thế nhưng Tạ Mẫu Đơn không hề chú ý, A Linh đã tỉnh lại phía sau cô, dùng hết sức bình sinh chạm vào chiếc nhẫn trên tay!



"Cảnh báo cảnh báo! Mục tiêu đã tỉnh lại, yêu cầu bảo vệ ngay lập tức bao vây bảo vệ mục tiêu an toàn!"



"Cảnh báo cảnh



Cảnh báo liên tục phát ra, Tạ Mẫu Đơn choáng váng quay lại nhìn A Linh đang trân trân nhìn mình A Linh cắn môi: "Xin lỗi, nhưng cô chạy không thoát đâu!"



Tạ Mẫu Đơn cười cười Hệ thống đã nói với cô nó sẽ giải thoát khỏi tình cảnh cho cô, làm sao cô lại không thể thoát chứ?



"Kí chủ, hệ thống sau khi cắm vào thành công sẽ mang cô truyền tống rời đi, xin hãy yên tâm!"



"Được, tin ngươi thử xem!"



A Linh nhìn Tạ Mẫu Đơn vẫn còn ngoan cố, thở dài một tiếng



Cô gái này, căn bản không biết Ngũ thiếu gia là nhân vật như thế nào, mình đắc tội Ngũ thiếu thì thôi đi, đừng kéo thêm A Linh cô vào!



Cảnh báo chưa đến 30 giây, từng tốp bảo vệ áo đen xông vào phòng Tạ Mẫu Đơn, nhìn cô ung dung cầm kéo đứng đấy



Đội trưởng đội bảo vệ: "Không ổn Đừng kích động cô ấy!"



Tạ Mẫu Đơn: Cái gì? Kích động ai?



Đội trưởng đội bảo vệ: "Cô nương, Ngũ thiếu đã dặn dò chúng tôi bảo vệ cô, cô hãy an tâm nghỉ ngơi không cần phải tiếp xúc những thứ nguy hiểm"



Bảo vệ? Tạ Mẫu Đơn nheo mắt



Không phải hút máu của cô một lần chưa đã nghiền còn muốn vỗ béo hút dần dần chứ OAO!!!!!!!



Các ngươi một hai vừa phải thôi nhé!!!! Bổn tiểu thư không phải lợn gà mặc các ngươi vỗ béo ăn thịt!



Tạ Mẫu Đơn nhìn vẻ mặt lo lắng cẩn thận của bọn họ, hơi suy tư một chút, sau đó dứt khoát đặt chiếc kéo ngang cổ A Linh "Nếu các ngươi dám động đến tôi, tôi sẽ giết cô gái này!"



A Linh: QAQ



Thế nhưng không giống với tưởng tượng của cô, bọn họ thở phào một tiếng, thậm chí còn có người cười thầm
Đột ngột, một cơ thể mềm mại va vào Lam thiếu gia, khiến cho hắn cả kinh quay người lại



"Xin xin lỗi" Đối diện Lam thiếu gia lại là một đôi mắt ướt sũng, cùng với một bên áo đầy thức ăn của cô gái



"Tôi tôi" Lam thiếu suýt chút thì cắn vào lưỡi "Xin lỗi xin lỗi"



Bạch thiếu gia bên cạnh gần như đã không chịu được nữa, đánh vào gáy bạn thân một cái, sau đó nhẹ nhàng và thân sĩ nắm tay Tạ Mẫu Đơn kéo lên



"Cho chúng tôi xin lỗi, tiểu thư!" Hắn mỉm cười, hàm răng trắng tinh loé lên một ánh sáng lấp lánh



Bạch thiếu lúc này mới kịp đánh giá lại cô gái này Mắt to tròn hữu thần, làn da trắng muốt trong suốt, môi hồng đào khẽ nhếch!



Mỹ nhân bại hoại a mỹ nhân bại hoại!



Mỹ nhân như thế này tại sao lại phải làm bưng bê nhà hàng a, quá lãng phí! Cho nàng đi làm minh tinh thôi cũng đủ lu mờ các tinh tú!



"Tiểu thư, không biết quý danh" Bạch thiếu vứt hết phong thái lẳng lơ, nghiêm túc mang theo thân sĩ hỏi, còn không quên nhè nhẹ vuốt ve tay nhỏ



Tạ Mẫu Đơn mỉm cười "Bỉ nữ họ Tạ, tên hai chữ Mẫu Đơn"



Thần quốc hiện tại lưu hành dùng cách nói chuyện cổ phong Chỉ riêng cách nói này đã đủ để tạo một ấn tượng tốt với hai vị thiếu gia, đồng thời tạo ra một luồng không khí thanh bạch cao quý xung quanh Tạ Mẫu Đơn, dần dần đánh tan suy nghĩ cô "chỉ là một bồi bàn" trong đầu bọn họ!



Bạch thiếu mở miệng, còn định nói thêm điều gì, nhưng chưa kịp đã bị Lam thiếu lôi ra bàn tay sói "Tiểu thư" Lam thiếu áy náy nhìn vết bẩn trên áo cô "Chiếc áo này, chúng tôi sẽ đền lại cho cô một bộ được hay không?"



Ánh mắt Tạ Mẫu Đơn loé lên Chính là lúc này!



"Bỉ nữ không đáng để các vị thiếu gia bận tâm" Tạ Mẫu Đơn nhẹ nhàng lắc đầu Thế nhưng bờ vai lại hơi run lên nhè nhẹ, những ngón tay đan vào nhau



Lam thiếu và Bạch thiếu tinh ý liếc mắt với nhau, sau đó thì đồng thời mỉm cười "Nếu vậy thì nếu Tạ tiểu thư không ngại, chúng ta sẽ tìm một dịp cùng nhau dạo chơi thế nào, dù sao cũng phải để chúng tôi bồi tội chiếc áo này cho cô chứ Hay là cô khinh thường làm bạn với hai kẻ thô lỗ chúng tôi đây?"



"Tôi tôi không có ý đó" Tạ Mẫu Đơn hơi bối rối nói, rồi nhẹ nhàng cắn cắn môi



"Được rồi, cứ quyết định vậy đi! Hôm nay chúng tôi cũng không định ở lại đây ăn nữa, hẹn gặp cô vào ngày mai!" Bạch thiếu cười ha hả, dẫn Lam thiếu đi ra ngoài



Hệ thống: Kí chủ, ngài quá là lợi hại a! Chưa đến một tháng đã câu dẫn thành công nhị vị đại thiếu gia của Phong Nguyệt Thành!



"Ha hả, đấy không phải là câu dẫn, mà là gây ấn tượng tốt" Tạ Mẫu Đơn cười cười



Hai người bọn họ dù sao cũng còn quá trẻ, không có đề phòng tâm, rất dễ dàng công phá hảo cảm của bọn họ



Một tháng thôi đủ để cô tìm hiểu kĩ về Phong Nguyệt thành!



"Tiếp theo, cứ chặt chẽ bắt lấy hai tên thiếu gia này đã, rồi tương lai Mẫu Đơn Các của chúng ta sẽ có hai vị khách quen, ha ha ha"