Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 6 : Con đường cao đoan
Ngày đăng: 11:04 30/04/20
Lời đồn về Mẫu Đơn Các giống như một hũ mật tửu lan truyền khắp Phong Nguyệt Thành một mùi hương mềm mại nồng nàn
Các công tử tiểu thư đua nhau tiến đến nơi này, gọi đây là một chốn tiên cảnh trần gian, mỹ vị tuyệt phần, lưu luyến quên đường về
Từ việc làm ăn trở nên nóng bỏng, Âm Dương Tửu làm hết chum này đến chum khác vẫn cháy hàng, Tạ Mẫu Đơn nhận ra dường như chỉ mình cô và Bỉ Ngạn thì không đủ sức vận chuyển Mẫu Đơn Các trơn tru nữa
"Cần phải thuê thêm nhân viên!" Tạ Mẫu Đơn gật gù
Thế nhưng đã là Thiên Hạ đệ nhất kỹ việc tương lai, làm sao có thể thuê một đám người làm "cho xong việc" được cơ chứ?
Tạ Mẫu Đơn vì chuyện này mà rối rắm suốt vài đêm
"Hệ thống, rốt cuộc thì bao lâu cửa hàng mới xây dựng xong?"
Hệ thống: Ký chủ bình tĩnh, đây là nòng cốt của toàn bộ hệ thống, gần như là những gì tinh hoa nhất, cần phải vận chuyển rất lâu mới đầy đủ Đây mới chỉ là cửa hàng cấp 1, lên đên cấp 2 cần 5000 kim tệ, thậm chí có thể mất đến 1 tháng nửa năm để cập nhật!
Mẫu Đơn:" Ta thà dùng số kim tệ kia ủ thêm vài bình âm dương tửu!!!"
Dù sao với số lượng khách đang tăng lên, việc tìm thêm nhân viên càng lúc càng gấp gáp, như lửa xém lông mày, vậy mà hệ thống lại không chịu đưa ra một chút gợi ý nào, thật là bó tay bó chân quá đi mà!
Một đêm sau khi Mẫu Đơn Các đóng cửa, Bỉ Ngạn và Tạ Mẫu Đơn cả người như vớt từ dưới nước lên nằm vật vã lên bàn, thống khổ nhìn nhau
Cứ thế này cả hai sẽ chết vì bị (hệ thống) bóc lột sức lao động mất!
Nguyên đêm đó Tạ Mẫu Đơn không ngủ, vắt óc bày mưu tính kế Cuối cùng với trí não thiên tài của mình, nữ nhân cười khà khà đập bàn, trên giấy trắng viết lên hai chữ uốn lượn:
Tăng giá!
Hệ thống: Rốt cuộc kia chủ cũng thông suốt a! Ta đã đợi ngày này thật lâu Mẫu Đơn Các sau này sẽ là Thiên hạ đệ nhất thanh lâu, làm sao có thể để con chó con mèo nào cũng có thể bước vào thưởng thức!!? Chúng ta đi chính là con đường cao đoan quý phái người hiểu không??? Mấy ngày nay ta chính là bị cách kinh doanh của ngươi làm mất mặt không dám ra đường gặp hệ thống khác!
Tạ Mẫu Đơn: Ha hả đa tạ đã mất mặt vì ta
Sáng sớm tinh mơ như mọi ngày, các thanh niên nữ tú của Phong Nguyệt Thành kết thành đoàn kéo nhau tới Mẫu Đơn Các, thế nhưng đáp lại họ chính là một bảng giá hoàn toàn mới toanh!
Phí vào cửa: 100 kim tệ
Một đĩa mỹ thực cấp 1 tuỳ món: 100 kim tệ
Thế nhưng Tạ Mẫu Đơn tin Bỉ Ngạn sẽ không dễ dàng bị tên này cưa đổ Dù sao con bé này nhìn thì dịu dàng yểu điệu, thế nhưng trải qua bao nhiêu đau khổ, trái tim của thiếu nữ đã sớm trưởng thành trước sóng gió
Bạch Linh chỉ là một tên tiểu tử lông còn chưa mọc, lấy đâu ra năng lực khiến cho thiếu nữ xiêu lòng, ha ha
Đúng như Tạ Mẫu Đơn đoán, Bỉ Ngạn đang ngồi trong phòng chải tóc, nhìn thấy Bạch Linh tiến vào phòng cũng chỉ hơi đứng lên mỉm cười thân thiện chào hỏi
Bạch Linh mím mím môi, giống như quyết tâm quỳ xuống một chân, bàn tay đặt lên trái tim, tay kia giơ lên trước mặt Bỉ Ngạn
Thiếu niên ngây ngô còn chưa hiểu tình yêu là gì, chỉ biết nụ cười của thiếu nữ như hoa mai trong tiết sương lạnh, dịu dàng thanh lãnh nhưng lại cô độc băng lãnh trong tận tâm can, khiến cho cậu chỉ muốn ôm vào lồng ngực bảo vệ
Bỉ Ngạn hốt hoảng nắm lấy tay của Bạch Linh muốn kéo hắn lên, thế nhưng lại không mảy may di chuyển được thiếu niên, lại còn để bàn tay trắng nõn bị người tay bắt lấy, gắt gao nắm chặt
"Bạch thiếu gia, rốt cuộc là anh muốn làm gì đây?" Bỉ Ngạn bất đắc dĩ lườm hắn
Thiếu niên trấn định nhìn thẳng vào mắt Bỉ Ngạn, bàn tay nắm chặt
"Bỉ Ngạn, tôi thích em!"
Bỉ Ngạn ngây ngốc nghe Bạch Linh thổ lộ, "Ah?" Một tiếng đầy ngây thơ
Đây là lần đầu tiên cô bé nhận được một lời bày tỏ, lại là đến từ một đại thiếu gia của Phong Nguyệt thành, người dễ dàng quyết định sinh tử bệnh lão của cô
Mái tóc đen tuyền của Bỉ Ngạn hơi phất phơ trước gió, vuốt ve lấy sườn mặt của Bạch Linh Thiếu niên ánh mắt càng thêm kiên định, nói:
"Bỉ Ngạn, tôi thích em, em chỉ cần nghe, chỉ cần biết, không cần phải quan tâm Bởi tôi sẽ khiến em thích tôi sớm thôi!"
Bạch Linh mỉm cười đầy tự tin, ánh mắt đấy khiến trái tim thiếu nữ run rẩy, rồi lại nhanh chóng tìm cách chế ngự cơn rung động, bình lặng lại như mặt hồ
"Ah, nếu vậy thì em rất mong chờ" Bỉ Ngạn tủm tỉm cười, đôi mắt long lanh cong cong như vầng trăng rằm
Tạ Mẫu Đơn ở phía ngoài cửa lông mày run run
Được lắm tên nhóc kia, dám mơ ước Bỉ Ngạn của ta!!!
Mẫu Đơn về phòng cắn khăn giấy đau lòng một phen, Bỉ Ngạn của nương đừng có sớm như vậy theo người ta bỏ nương mà đi mà hu hu hu