Man Hoang Hành

Chương 59 : Huyết tế (thượng)

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Dịch giả: Xôi



Lúc này, bên trong khu vực quần thể kiến trúc khổng lồ tạo thành từ ngũ đại điện và các lầu điện nhỏ phía sau Thánh Điện ma giáo, ngọn lửa bốc lên dữ dội bốn phía, khắp nơi đều là lửa cháy cuồn cuộn. Thêm vào đó, những đạo kiếm quang sắc nhọn âm độc ẩn nấp tại nơi hẻo lánh nào đó thỉnh thoảng lại lao ra đánh lén tàn nhẫn. Những tiếng kêu thảm thiết vang lên cùng máu tươi bắn đầy trời, khiến cho đám người Ma giáo càng thêm bối rối.



Mặc dù vậy, đám người Ma giáo không phải là dạng ngu dốt. Sau khi hốt hoảng lúc ban đầu, liền đã có không ít người đứng ra quát lớn chỉ huy, chỉnh đốn trật tự.



Thanh Vân Môn cũng chỉ có ba người ở đây. Cho dù bọn hắn chiếm được tiên cơ, gây ra khung cảnh hỗn loạn như vậy nhưng càng về sau đa số người trong Ma giáo đều nhận thấy rằng nhân số chính đạo tham gia đợt tấn công này cũng không nhiều như mình tưởng tượng.



Điều này làm cho đại bộ phận đám người Ma giáo thở dài một hơi. Dù sao, bọn họ vẫn khắc cốt ghi tâm thất bại tại Thanh Vân Sơn không lâu trước đó. Nếu như, đại quân phe chính đạo như thần binh sát nhập nơi này cũng đủ để khiến cho rất nhiều chúng đồ Ma giáo không kịp trở tay mà mất hết can đảm. Ngược lại, nếu đại quân chính đạo không tới mà chỉ là nhóm nhỏ địch nhân ám toán quấy rối, dù trước mắt còn chưa xác định rõ thực lực và nhân số nhưng với cái kiểu trốn trốn tránh tránh này thì chắc hẳn thực lực có mạnh đi nữa nhưng nhân số cũng chỉ có hạn mà thôi.



Do có rất nhiều người tiến đến nên nhất thời dũng khí tăng vọt, cứ hùng hùng hổ hổ lao tới. Vì vậy, tuy rằng tình cảnh vẫn đang hỗn loạn nhưng khí thế của bọn chúng lại tăng lên không ít.



Trong năm đại điện, bởi vì Thánh Mẫu Giảng Kinh điện và Luân Hồi điện là những nơi quan trọng nhất nên đám người Ma giáo tụ tập rất đông. Mặc dù, ai cũng gắng sức không ngừng dập lửa nhưng do ngọn lửa quá lớn bốc lên khắp nơi nên cũng phải loay hoay vật lộn một lúc lâu. Đám địch nhân luồn lách giảo hoạt như cá, xuất quỷ nhập thần, hết lần này tới lần khác liên tục quấy rối. Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp nhưng điều đáng hận là khi nhân thủ đã tụ tập để nghênh chiến thì chúng lại thoát đi như một làn khói.



Trong thời gian ngắn, phía trong Thánh điện Man Hoang, tiếng gào thét ầm ĩ lại vang lên khắp nơi. Tuy nhiên, khi mà đám người trong Ma giáo tụ tập càng nhiều thì tình thế cũng nhanh chóng thay đổi. Thêm vào đó, có mấy cao thủ hàng đầu bên phía Ma giáo đứng lên chỉ huy nên cục diện hỗn loạn này bắt đầu có những dấu hiệu biến chuyển.
Đám người Ma giáo nhất thời trợn mắt há hốc mồm. Thế nhưng, khi bọn họ chưa kịp làm gì, một tiếng kêu thảm thiết trong đám ngươi lưu lại thủ vệ điện bỗng vang lên. Một thi thể ầm ầm ngã xuống đất hẳn là do bị người từ trong đại điện ném ra.



Đám người Ma giáo bỗng tỉnh ngộ rồi lại bắt đầu gầm rú. Đám địch nhân không ngờ giảo hoạt như vậy, lại tiếp tục đột nhập vào bên trong Giảng Kinh điện. Sự an nguy của Giảng Kinh điện có thể coi là đại sự hàng đầu, hơn xa so với việc bắt giết hai gã chính đạo này. Vì vậy, ngay lập tức hơn nửa đám người Ma giáo dồn dập lao tới bên phía Giảng Kinh điện.



Áp lực đối với Tăng Thúc Thường và Thương Chính Lương vì vậy giảm đi hơn nửa. Bọn họ, đánh giết một phen liền bức lui mấy gã yêu nhân Ma giáo rồi bỏ chạy về phía sau. Trong lúc chạy, Thương Chính Lương quay ra hỏi Tăng Thúc Thường: “Bên kia là ai?”.



Tăng Thúc Thường cắn răng nói: "Ngoài tên mập ra, không có ai khác cả!”



Thương Chính Lương bỗng dừng bước, trợn mắt nhìn Tằng Thúc Thường nói: “Chúng ta quay lại cứu hắn”.



Tăng Thúc Thường cũng không quay đầu lại, vừa lao như bay về phía trước vừa nói: “Đi, tên mập nói hắn tự có cách thoát”.



Thương Chính Lương khẽ cắn răng, rồi cũng tiếp tục bỏ chạy.