Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 11 : Chiêu khách

Ngày đăng: 10:02 18/04/20


Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường



------------------------------------------------



Dù sao cũng đã bỏ ra gần 3 vạn để mua được một nắm hoa nhỏ, Bách Quang Kiến không dám qua loa.



Ông ta tìm trong phòng một cái lọ hoa đẹp nhất đem đi rửa sạch sau đó lau khô, rót nước vào, mở giấy gói Dã Cúc, cẩn thận từng li từng tí đem Dã Cúc cắm vào lọ.



Vì muốn thử nghiệm xem Dã Cúc có hữu hiệu hay không, đêm nay Bách Quang Kiến ngủ đặc biệt sớm, sau khi tắm rửa, xem tivi xong liền lên giường nằm, đương nhiên không quên đem một đóa Dã Cúc đặt ở đầu giường.



Nhưng mà thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bách Quang Kiến vẫn cứ tinh lực dồi dào, không cảm thấy buồn ngủ chút nào.



Trong không khí phiêu đãng một luồng hương thơm như có như không của Dã Cúc, Bách Quang Kiến cõi lòng đầy hi vọng tâm tình lại bất tri bất giác rơi xuống thung lũng, ông ta thậm chí hoài nghi mình quyết định qua loa như vậy có chính xác không.



Vạn nhất chỉ là sự hiểu lầm?



Dù sao ngày hôm qua ông ta chạy bộ về đã rất mệt mỏi, lại uống hai viên thuốc ngủ, về tình về lý thì buồn ngủ cũng đúng, trước đây gặp tình huống như vậy ông ta chưa bao giờ ngủ quá giờ như thế.



Bách Quang Kiến lung ta lung tung suy nghĩ rất nhiều, càng nghĩ càng tuyệt vọng, trong lúc nhất thời thậm chí có chút hối hận mình ấm đầu mới tốn hơn 2 vạn mua Dã Cúc từ chỗ của Tổ Kỳ. Sắc trời ngoài cửa sổ chẳng biết lúc nào tối lại, Bách Quang Kiến thực sự ngủ không được, vì vậy ngồi dựa ở đầu giường, cầm điện thoại di động xem văn kiện trợ lý gửi đến. Advertisement / Quảng cáo



Trong mail là toàn bộ bản biểu báo cáo của công ty, thông tục dễ hiểu lại rườm rà hỗn độn, cũng may Bách Quang Kiến xem thành quen, không cảm thấy khó chịu.Chỉ là không biết tại sao, giờ phút này một con số ông ta đều xem không vào, nguyên bản báo cáo rất vô vị nhàm chán.Bách Quang Kiến miễn cưỡng xem xong hai trang, nhất thời cảm thấy hoa mắt váng đầu, ông ta xoa xoa huyệt thái dương, dự định nghỉ ngơi một hồi lại tiếp tục xem.



Nào có biết mới vừa nhắm mắt lại không lâu, liền trực tiếp nghiêng đầu ngủ mất.



Ngày hôm sau.



Bách Quang Kiến bị một trận đau nhức làm tỉnh lại, mở mắt liền thấy ngoài cửa sổ mặt trời đã lên thật cao, những tia nắng lấp lánh ánh vàng bên ngoài đem căn phòng soi rọi đến sáng ngời.



Tối qua mình thế mà ngủ quên?!


Hạnh phúc...



Tuy nói trong hiện thực rất nhiều nhân tố hạn chế hành động của Tổ Kỳ, thế nhưng mấy ngày qua cậu cũng không nhàn rỗi, có thể nói là trải qua phi thường phong phú, mỗi ngày sắp xếp lịch trình đến kín mít. Làm xong kế hoạch đóng gói Dã Cúc, lại tiếp tục kế hoạch hong khô Dã Cúc.



Tổ Kỳ đem công tác phơi nắng hoa giao cho nữ hầu cùng cận vệ, Tiểu Nhã dẫn đầu, đem Dã Cúc đặt ở bên trong vườn hoa nhỏ phơi nắng, cậu thì lại tăng nhanh tốc độ từ trong không gian vận chuyển Dã Cúc ra ngoài.Trong không gian Dã Cúc rất tốt, nắm lấy nhành hoa hơi hơi dùng sức, có thể đem đóa hoa từ bên trong đất nhổ ra, hơn nữa không dính một chút bùn đất dư nào.



Khởi đầu Tổ Kỳ còn lo lắng hái quá nhiều đối với không gian tạo thành ảnh hưởng, sau đó phát hiện tại nơi mà cậu hái ngày hôm sau liền mọc ra Dã Cúc mới liền yên lòng.Liên tục phơi ba ngày dưới mặt trời, có chút hiệu quả, nhưng là khoảng cách hong khô hoàn toàn lại cách biệt mười vạn tám ngàn dặm.



Tổ Kỳ nhàn đến nhàm chán, mỗi ngày ôm cùng cái bụng lớn nằm trên ghế phơi nắng hóng mát ở bể bơi, ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc về phía phơi Dã Cúc.



Tiểu Nhã tỉ mỉ chú ý tới điểm ấy, lén lút cùng các nữ hầu khác tính toán một chút, lúc này quyết định đi mượn mấy máy sấy khô hong khô Dã Cúc. Đáng tiếc máy sấy khô không thể mượn, Tiểu Nhã đành phải hướng Trương quản gia biểu lộ ý nghĩ mua máy sấy khô. Advertisement / Quảng cáo



Trương quản gia không dám tự ý làm chủ, sau khi nghe Tiểu Nhã nói thì tiến vào hỏi ý kiến Tiết Giác đang bận rộn đến không màn ăn cơm.



Tiết Giác đối Tổ Kỳ yêu cầu luôn luôn rất thấp, chỉ cần Tổ Kỳ thành thật an phận, là có thể vô điều kiện thỏa mãn cậu bất kỳ yêu cầu gì.



Tiết Giác đang bận bên trong vung tay lên: "Mua mua mua, cậu ta muốn liền mua cho cậu ta, sau này loại chuyện nhỏ này không cần hỏi tôi."



"Vâng." Trương quản gia lặng yên không một tiếng động lui ra khỏi phòng.



Hai ngày sau, công tác bận rộn rốt cục kết thúc Tiết Giác có cơ hội thư giãn, lúc này hắn đột nhiên nhớ tới Tổ Kỳ nói muốn mua máy sấy khô.



Cậu ta mua máy sấy khô làm cái gì?



Tiết Giác nghĩ đến Tổ Kỳ bụng đã to vẫn cứ tính tình tùy hứng lung tung, không khỏi nhíu chặt mi tâm.Hắn vốn định tự mình tới xem xem, bất đắc dĩ đột nhiên có một cái hội nghị lâm thời phải đi, suy nghĩ một chút liền dặn dò Trương quản gia đi hỏi thăm một chút Tổ Kỳ đến cùng đang làm cái gì.Khoảng thời gian này Trương quản gia vội vàng chăm sóc sinh hoạt hàng ngày Tiết Giác, rất ít khi để ý đến Tổ Kỳ bên kia, bất quá Tổ Kỳ bên người có các nữ hầu cùng cận vệ, cũng sẽ không xảy ra vấn đề lớn lao gì.



Dọc theo đường mòn đi về phía trước, không bao lâu sẽ đến nơi ở Tổ Kỳ, trước bên ngoài chỉ có bốn, năm cận vệ trong coi, ngày hôm nay cũng không biết làm sao vây quanh một đám người.



"Bách tiên sinh?" Trương quản gia lập tức nhận ra người đàn ông dẫn đầu đang nhìn xung quanh.