Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân
Chương 114 :
Ngày đăng: 10:03 18/04/20
Edit+Beta: Củ Cải Ngâm Đường
———————————————–
Trong quá trình hai ba con rèn luyện, khổ không thể tả không chỉ có Tiết Giác buổi sáng thì đi làm buổi tối cố ý về sớm lại chỉ có thể đơn thuần ôm vợ đi ngủ, còn có Tiết Thiên Vạn sáng nào cũng bị ba ba kéo dậy đi chạy bộ.
Trước Ông Ngọc Hương vì an ủi Tiết Thiên Vạn, thường xuyên đem bức ảnh khi Tiết Giác còn bé cho nhóc xem, ba, bốn tuổi Tiết Giác có thân hình tròn vo như bánh bao, cùng Tiết Thiên Vạn như cùng một cái khuôn đúc ra.
Nhìn chính tấm hình lịch sử đen tối của cha mình, Tiết Thiên Vạn cũng coi như bớt buồn bực, còn cây ngay không sợ chết đứng phản bác Tổ Kỳ, nói nhóc mập là do cha di truyền chứ khoogn phải do nhóc đâu.
Lúc đó Tổ Kỳ: “…”
Bất quá không thể phủ nhận chính là, Tiết Thiên Vạn béo lên cùng với việc nhóc ăn uống vận động chả liên quan, Tổ Kỳ mang theo nhóc con vận động gần một tháng, cho tới bây giờ, Tiết Thiên Vạn vẫn cứ là đi một đoạn đường liền mệt, sau đó làm nũng chơi xấu mà muốn Tổ Kỳ cõng nhóc.
Tổ Kỳ không nói hai lời liền nghiêm khắc từ chối.
Nào có biết Tiết Thiên Vạn bĩu môi, đôi mắt cùng mũi lập tức hồng lên, vô cùng đáng thương mà ngồi chồm hỗm xuống ôm lấy hai đầu gối của mình, dùng giọng điệu mang theo nức nở nói: “Con thật sự chạy hết nổi rồi, mệt mỏi quá, ba ba chúng ta nghỉ ngơi một hồi có được hay không vậy.”
“Không được.” Tổ Kỳ tiếp tục từ chối, nói xong muốn đi lên kéo cánh tay nhỏ của con trai, “Chúng ta chạy nữa nửa giờ liền trở về ăn sáng, có được hay không?”
Advertisement / Quảng cáo
Tiết Thiên Vạn lại tiếp tục làm nũng: “Ai nha ba ba, con thật sự không chạy nổi mà, chân của con sắp đứt đoạn rồi…”
Tổ Kỳ khuôn mặt nhóc con mập mạp nhà mình sắp vo lại thành một nắm, trên trán đầy mồ hôi,thấm ướt cả tóc, đúng là đã rất mệt rồi, trong lúc nhất thời có chút nhẹ dạ.
Suy nghĩ một chút, Tổ Kỳ nhượng bộ, “Vậy chúng ta đi bộ quanh đây nửa giờ rồi về nhà.”
Tiết Thiên Vạn còn tưởng rằng bán thảm thành công: “…”
“Chúng ta đi thôi.” Mới vừa bị quăng rơi tay Tổ Kỳ lại muốn đi kéo cánh tay con trai.
Nào có biết đầu ngón tay của cậu còn chưa đụng đến áo con trai, chỉ thấy Tiết Thiên Vạn xẹt bỗng nhiên đứng lên, xoay người liền cộc cộc đát mà trở về chạy,y như mô tơ điện nhỏ.
Từ khi Đường Du Khoan dùng nước suối trong không gian trồng nên nhóm táo tây chất lượng, Tổ Kỳ liền bắt đầu từ từ giảm bớt số lần vận chuyển nông sản từ trong không gian ra, cho tới bây giờ, cậu chỉ có thể tình cờ dẫn A Đào A Thụ và một số người từ không gian vận chuyển nước suối đi ra.
Một bình nước suối có thể bồi dưỡng ra gần tới hai mươi cây ăn trái, số lượng cây trái càng nhiều, lượng nước cậu vận chuyển ra một lần có thể dùng đến một năm rưỡi.
Bây giờ tiếng tăm vườn trái cây càng lúc càng lớn, người hợp tác tìm đến nườm nượp.
Tổ Kỳ suy đoán Tiết Giác có thể biết cậu có năng lực đặc thù,nhưng Tiết Giác chưa từng hỏi nhiều, thậm chí đối với chuyện cậu không phải nguyên chủ cũng không có nói thêm một chữ, dường như những việc bày chưa bao giờ trong phạm vi quan tâm của Tiết Giác.
Advertisement / Quảng cáo
Có lần, Tổ Kỳ thực sự không nhịn được, định đem tác dụng của không gian cùng với chuyện hợp tác giữa cậu và Đường Du Khoan toàn bộ nói ra, kết quả Tiết Giác tựa hồ đoán được cậu muốn nói gì, cướp lời mở miệng trước: “Người tôi yêu chính là em, không phải xuất thân bối cảnh hay bất cứ thứ gì khác, những chuyện em muốn nói, tôi cũng không cần biết.”
Tổ Kỳ ngây cả người: “Tại sao?”
Tiết Giác hỏi ngược lại: “Cái gì tại sao?”
Tổ Kỳ lúng túng sờ sờ mũi, một hồi lâu mới nói: “Anh không muốn biết em đã trải qua chuyện gì.”
“Ngược lại, kỳ thực tôi rất quan tâm.” Tiết Giác khẽ mỉm cười, nghiêng người tiến lên đè gáy Tổ Kỳ, cùng đối phương chóp mũi dán vào nhau, “Tôi chỉ là không muốn em lộ bài tẩy tất cả.”
Tổ Kỳ hôn Tiết Giác một cái: “Anh đối với chuyện tình cảm của chúng ta không có tự tin vậy sao?”
“Tôi sợ có một số chuyện không thể chống lại.” Tiết Giác cười khổ, lập tức làm sâu thêm nụ hôn, sau một trận triền miên, hắn mới mở khoảng cách, nhẹ giọng nói rằng, “Thế nhưng chỉ cần tôi còn sống trên thế giới này một ngày, sẽ yêu em nhiều thêm một ngày.”
Tổ Kỳ cười cười, giọng nói đột nhiên khàn khàn: “Cám ơn anh, Tiết Giác.”
Có thể đi đến thế giới này đồng thời gặp được anh,cũng thật là may mắn.
———-oOo———-
Vậy là đã hoàn tất bộ này thật là một quá trình dài, vì là bộ đầu tiên Cải tập tành edit nên vẫn còn nhiều thiếu sót, cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành bên Cải. Hãy tiếp tục ủng hộ để Cải có động lực đào thật nhiều hố mới nhé!-Củ Cải Ngâm Đường-