Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 18 : Weibo

Ngày đăng: 10:02 18/04/20


Mỗ Củ Cải nào đó đang là bà già ngất ngư với đồ án: Chúc các sĩ tử có một kỳ thi thật tốt nhé!



Thúy Nguyệt Cát cách làng du lịch không xa, chỉ mất 40 phút đi xe.( 40 phút là xa rồi chứ nhỉ)



Tiết Giác bị chọc ghẹo đỏ tới mang tai không thèm phản ứng với Tổ Kỳ nữa, tùy ý để Tổ Kỳ ghé vào lỗ tai hắn líu ra líu ríu, còn kém trực tiếp đem bốn chữ "Tôi không nghe thấy" viết lên trên mặt.Cảm thấy không thú vị Tổ Kỳ cũng thu hồi tâm tư vui đùa, tẻ nhạt dựa vào trên ghế ngồi chơi điện thoại di động.



Thế giới trong tiểu thuyết với hiện thực cũng tương đồng, ngay cả Weibo và WeChat đều giống hệt, Tổ Kỳ mỗi ngày đều sẽ cập nhật được lượng lớn tin tức trên đây.



Đặc biệt là weibo, cậu tin chắc số người biết đến mình hẳn làn nhiều.



Đương nhiên, Tổ Kỳ không cần xem cũng có thể đoán được cư dân mạng đang săn lùng tin của cậu mà đó cũng chẳng phải chuyện tốt gì.



Trước đây cậu bận thích nghi với cuộc sống nơi này cùng buôn bán Dã Cúc, không có tâm tình để ý tới những chuyện này, hiện tại tâm huyết dâng trào mở ra weibo, phát hiện hộp thư cá nhân toàn là những lời chửi rủa mình.



【 ôi thật mở mang tầm mắt, bán thân thiệt là tốt nhỉ, muốn phong sát ai thì phong sát, ôm đùi vàng lớn liền cho là bản thân leo lên đỉnh Everest, chẳng qua chỉ là tên điếm đi. [ mỉm cười ][ mỉm cười ] 】



【 nghe nói Thạch Hạo bị chồng cậu phong sát? Xin hỏi cậu ngủ qua bao nhiêu người nha? Đều có thể ngủ đến vị trí hôm nay, xem ra kẻ chăn bò cũng có hi vọng tiến vào hào môn. [ buồn cười ] 】



【 Câu hỏi hằng ngày, ngày hôm nay Tổ Kỳ nổ chết sao? 】



Advertisement / Quảng cáo



【 Kỳ ca Kỳ ca!! Cầu sự thật a!! Anh say rượu bị cưỡng gian mới là sự thật đúng không, em đã luôn tin vào nó?! Không có ảnh chứng cứ là được rồi!! 】



...



Tổ Kỳ nhìn hơn mười phút, mới nhìn thấy một người vì hắn mà cỗ vũ tiếp sức, bên trong một loạt tin nhắn mắng chửi thì cái tin cỗ vũ này như một chiếc thuyền nhỏ phiêu bạc giữa sóng lớn.



Có thể thấy được mặc dù nguyên chủ ôm được cái đùi vàng Tiết Giác, được ăn ngon mặc đẹp, thế nhưng trong giới giải trí thì tình hình này đúng là nước sôi lửa bỏng.



Truyện được Edit bởi Củ Cải Ngâm Đường



Người khác thì vận có đen có đỏ, nguyên chủ đây chính là vận đen thùi, hơn nữa gần đây tin tức Thạch Hạo bị phong sát lan truyền ra, trong nháy mắt Tổ Kỳ bị đẩy lên trên đầu sóng ngọn gió triệt để bị bôi đen.




Người kia hèn mọn cười hì hì: " Được rồi."



Thạch Hạo trốn ở góc nói chuyện điện thoại xong, quay người thiếu chút nữa va vào người phục vụ chẳng biết lúc nào đi tới phía sau hắn.



"Thạch tiên sinh." Người phục vụ lễ phép cười nói, "Tổ tiên sinh bọn họ đã đi vào, tôi mang ngài lên lầu."



Thạch Hạo sững sờ: "Bọn họ đi vào lúc nào?"



" Năm phút trước, thời điểm ngài ở đây gọi điện thoại." Người phục vụ nói, "Tổ tiên sinh cố ý đã phân phó, chờ ngài nói chuyện điện thoại xong lại mời ngài đi vào."



Advertisement / Quảng cáo



"..." Thạch Hạo sắc mặt đột nhiên trở nên âm trầm, lại có loại cảm giác bị đùa bỡn.



Cũng không biết vừa nãy Tổ Kỳ cùng Tiết Giác có nghe nội dung cuộc điện thoại của hắn hay không, tràn đầy sự thấp thỏm và thức giận, Thạch Hạo cùng người phục vụ đi đến gian bao sương trên lầu hai.



Đẩy cửa ra, Thạch Hạo rất nhanh liền thuận qua khe cửa nhìn thấy Tổ Kỳ ngồi ở rìa ngoài, trên mặt tràn đầy nụ cười nhiệt tình, cậu đối Thạch Hạo vẫy vẫy tay nói: "Mau vào đi, tôi giới thiệu cho anh hai người."



Nghe được câu này, Thạch Hạo trong lòng trong nháy mắt tuôn ra một luồng linh cảm không lành, hắn theo bản năng lùi về sau hai bước, rồi lại tại Tiết Giác lạnh lùng nhìn mình nên không thể không kiên trì đi vào lô ghế riêng.



Một giây sau, hắn liền nhìn thấy ngồi ở đối diện Tổ Kỳ cùng Tiết Giác là Bách Quang Kiến cùng với biểu tình kinh ngạc Trần Mỹ Hinh.



Tổ Kỳ làm bộ không quan tâm đến cảm giác vi diệu của Thạch Hạo cùng Trần Mỹ Hinh, cười tủm tỉm bắt chuyện mời Thạch Hạo ngồi xuống, vừa vặn ngồi vào bên trái Trần Mỹ Hinh.



Bách Quang Kiến đáng thương đầu đội mũ xanh biếc căn bản không biết vấn đề của Trần Mỹ Hinh cùng Thạch Hạo, thấy Thạch Hạo là Tổ Kỳ giới thiệu tới, cũng là hòa ái cùng hắn nói chuyện.



Trần Mỹ Hinh bị kẹp ở giữa biểu tình vặn vẹo, giữa hai lông mày viết đầy buồn bực, giương mắt đối mặt với tầm mắt tràn đầy ý tứ sâu xa của Tổ Kỳ, Trần Mỹ Hinh vội vàng bỏ ra một nụ cười miễn cưỡng.



Mỗi chương chắc chắn sẽ có sai sót, các bạn cứ góp ý mình sẽ sửa nhé!



MỖI LƯỢT BÌNH CHỌN VÀ LƯỢT VIEW CỦA CÁC BẠN LÀ ĐỘNG LỰC ĐỂ CHỦ NHÀ EDIT TRUYỆN THÊM VUI VẺ! CHÚC CÁC BẠN ĐỌC VUI NHÉ!