Mang Thai Hài Tử Của Hào Môn Lão Nam Nhân

Chương 62 : Tiến vào đoàn phim

Ngày đăng: 10:03 18/04/20


Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường



----------------------------------------------



Tổ Kỳ đợi nửa ngày không thấy được tin nhắn trả lời của Tiết Giác, còn tưởng rằng mình lại nói sai cái gì trêu đến Tiết Giác giận rồi.



Thế nhưng cậu đem tin nhắn đã gửi đọc thầm một lần, cũng không có phát hiện có nơi nào không đúng.



Tổ Kỳ thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, khép lại hai con mắt trên ghế ngồi dựa vào một phút chốc, nhưng không có cách nào ngủ, cậu nghĩ tới nội dung vừa nãy tán gẫu, từ đầu đến cuối đều cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, như có thứ gì đó chận ở bên trong.



Liền suy nghĩ như vậy lung tung đến nửa ngày, Tổ Kỳ mở mắt ra cầm điện thoại di động lên mở ra khung liên lạc định gọi điện thoại cho Tiết Giác.



Kết quả điện thoại còn chưa gọi, xe đột nhiên ngừng lại.



Tổ Kỳ hơi bất ngờ, quay đầu hỏi Tiểu Đặng Tử: "Nhanh như vậy liền đến thành phố điện ảnh?"



"Chưa, chúng ta còn chưa ra khỏi thành phố." Nói xong Tiểu Đặng Tử đứng dậy đem xe bảo mẫu cửa mở ra, đồng thời tiếp tục nói với Tổ Kỳ, "Đoàn ca đi cùng chúng ta."



Tổ Kỳ kinh ngạc: "Đoàn ca? Cậu nói là Đoạn Khải?"



"Đúng rồi, ngày hôm qua lúc Đoàn ca liên hệ anh, không có nói cho anh biết sao?" Tiểu Đặng Tử nghi ngờ nói.



Advertisement / Quảng cáo



Tổ Kỳ nhớ lại chiều hôm qua cậu và Đoạn Khải trò chuyện, chỉ nói vài câu, Đoạn Khải chỉ nói những chuyện khác đợi đến lúc bọn họ gặp mặt sẽ thảo luận lại sau, lại không nói bọn họ nhanh như vậy liền sẽ gặp mặt.



Lúc này, Tiểu Đặng Tử vô cùng phấn chấn đối với người ngoài xe chào hỏi một tiếng, cũng không lâu lắm, một thân ảnh cao gầy xuất hiện ở trong tầm mắt Tổ Kỳ.



Thân là người đại diện có lượng fan đông đảo nhất có một không hai, Đoạn Khải bất kể là vóc người hay là tướng mạo cũng không kém so với minh tinh hạng nhất đang "hot" là bao, mặc dù mặc quần áo đơn giản cũng không ngăn được cả người tản mát ra khí tràng mạnh mẽ.



Đoạn Khải mang cái bao lô kiểu cũ thâm sắc đặc biệt thập phần phù hợp tính cách của hắn, đôi mắt lạnh nhạt, ngay cả khóe miệng đều không hiện độ cong, thoạt nhìn rất không dễ sống chung.



Tổ Kỳ bất động thanh sắc nhìn từ trên xuống dưới Đoạn Khải, phát hiện Đoạn Khải cùng trong tiểu thuyết miêu tả cơ hồ không có bất kỳ sai sót nào -- một bộ hình tượng cán bộ kỳ cựu nhanh nhẹn cứng nhắc.



Sau khi lên xe, Đoạn Khải đem ba lô ném tới chỗ bên cạnh, lấy ra máy tính bảng liền muốn cùng Tổ Kỳ trực tiếp bàn luận về lịch trình.



Tổ Kỳ: "..." Cuồng công việc bây giờ đều là trực tiếp như vậy sao?
Đoạn Khải tựa hồ nghe ra một ít tiểu tâm tình trong giọng nói của Tổ Kỳ, ngước mắt liếc mắt nhìn cậu, lại không nói gì, mà là hồi đáp: "Dự đại chủ yếu nghiệp vụ là bất động sản, công ty giải trí chỉ là sản nghiệp phụ, đồng thời sau này phương hướng bọn họ muốn mở rộng không ở trên mặt này, thanh danh to lớn hơn nữa cũng không sánh được công ty giải trí trung đẳng chuyên môn."



Tổ Kỳ lặng lẽ, cậu tự nhiên nghe được ý tứ của Đoạn Khải.



Nói cách khác, Đoạn Khải cùng Dư Mỹ Đồng đã sớm có ý nghĩ đổi nghề, chỉ là đang chờ đợi thời cơ thích hợp.



"Kia Dư Mỹ Đồng..."



Tổ Kỳ lời mới vừa ngẩng đầu lên, bất thình lình bị Đoạn Khải đánh gãy: "Cậu biết trên weibo còn đang lưu hành một tin tức không?"



Advertisement / Quảng cáo



"Ân?" Tổ Kỳ ngẩn người, "Tin tức gì?"



Đoạn Khải ánh mắt trở nên ý tứ sâu xa: "Có một số người nói cậu cùng Mỹ Đồng có tư tình."



Tổ Kỳ: "..."



Tiểu Đặng Tử vội vã hét lên: "Em cũng nhìn thấy, những người kia quả thực là ăn no rửng mỡ không có chuyện làm, từ sáng đến tối dò xét cuộc sống riêng của người khác."



Đoạn Khải lắc lắc đầu, phủ định nói: "Mỹ Đồng xác thực không nên ba lần bốn lượt ở trên weibo nhắc tên cậu, các người trước đây cơ hồ chưa có gặp nhau, liền để ý cũng là gần nhất mới tăng thêm, rất dễ dàng bị blog doanh tiêu bịa đặt."



Tuy rằng Đoạn Khải nói tới cực kỳ uyển chuyển, mà Tổ Kỳ vẫn là nghe đã hiểu nghĩa bóng, chính là nhắc nhở cậu không nên đối với Dư Mỹ Đồng có quan tâm quá nhiều, cậu đã là người có gia đình...



Tổ Kỳ lúng túng mím môi, trên đường đi sau đó cũng không hỏi lại lên Dư Mỹ Đồng cùng việc liên quan.



Ba tiếng đi qua rất nhanh, Tổ Kỳ mơ mơ màng màng ngủ gật, liền bị Tiểu Đặng Tử lay tỉnh, nói đã đến nơi.



Thành phố điện ảnh ở ngoại thành, bên trong phồn hoa náo nhiệt, bên ngoài thì hoang vu ít người toàn khói nông thôn cùng với đất vàng chưa khai phá, đoàn phim tìm được một khách sạn ba sao xem như đã là tốt nhất.



Mấy người Tổ Kỳ kéo rương hành lý đi đến đại sảnh khách sạn, vừa vặn đụng phải một nhóm người đang làm thủ tục nhận phòng.



"Kiều Y Dương?" Tiểu Đặng Tử kinh ngạc nói, "Anh ta vậy mà đã sớm tới? Em còn tưởng rằng tai to mặt lớn như anh ta sẽ đợi đến cuối cùng mới xuất hiện chứ."



Củ Cải: Xin nhắc lại cho các bạn chưa cập nhật thông báotrên trang của Củ Cải là bắt đầu từ sau 2/9 Củ Cải chỉ đăng mỗi tuần một chương. Nếu có thể sẽ đăng 2 chương vì Cải đã nhập học rồi và còn đang đi dạy nữa khôngcòn nhiều thời gian để edit, mong các bạn thông cảm cho Cải nhé