Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa

Chương 31 : Khai trương

Ngày đăng: 15:03 30/04/20


Sau hai ngày cuối tuần ở nhà lớn Thẩm gia, chồng chồng hai người liền lên đường trở về nhà của mình.



Lần này bọn họ mang theo về cực kì nhiều đồ, mẹ Thẩm yêu thương cháu nội đến nóng lòng nên mua không ít đồ dùng cho trẻ con để họ cầm về, hơn nữa còn căn dặn cả hai nhất định phải thu dọn phòng cho bé con trước tiên, cái gì cần sửa chữa thì phải mai làm, đến lúc đó thì mới không còn bị mùi đọng lại nữa.



Cả hai người họ đều không quá lo lắng về vấn đề này, hiện tại căn nhà bọn họ ở cũng không tính là cực kì lớn, hai tầng bốn phòng ba phòng trắm, ngoài hai phòng ngủ một phòng chính và một phòng của Ôn Nhiên, thì còn một phòng dành cho khách nhưng có hơi nhỏ.



Nếu để bảo mẫu cùng bé con ngủ ở phòng ấy thì có vẻ là quá nhỏ, hai người bàn bạc một chút, quyết định tạm thời sẽ để phòng ngủ chính dưới tầng 1 là phòng của bé con, rồi mời mấy nhân viên ở nhà chính tới sửa sang quét tước một phen, cũng phải trang trí lại.



Dù sao khi bé con còn nhỏ thì vẫn phải có một bảo mẫu kèm ngủ cùng, đợi đến khi bé lớn hơn có thể tự ngủ một mình, lúc đó lại sửa căn phòng dành cho khách trở thành phòng của bé.



........



Buổi tối Chủ Nhật, một người bạn nhị thế tổ nào đó của Thẩm Minh Xuyên khai trương một club tư nhân, mời những người có máu mặt tới để cổ vũ, Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên đều được mời.



Vốn dĩ Thẩm Minh Xuyên không muốn đưa Ôn Nhiên tới đó, cũng không có lý do gì, chỉ là do thân thể của cậu không tiện.



Nhưng người này lại có ân là "người làm mai" cho họ --------- Lần đó khi Thẩm Minh Xuyên bị bỏ thuốc vào rượu, chính là người bạn phú nhị đại này đã gọi điện tới đúng lúc, để cho hai người vốn chỉ là hai đường thẳng song song giờ lại lăn giường rồi yêu đương, có thêm cả nhóc con ở trong bụng Ôn Nhiên nữa.



Cho nên chồng chồng hai người bàn bạc, vẫn quyết định tới lộ mặt một chút.



Người này tên là Tiêu Đình, vừa thấy Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên xuất hiện, vẻ mặt cực kì khoa trương mà tới nghênh đón: "Khách hiếm đây rồi, Thẩm thiếu từ khi lên làm ba thì thành cô nương nơi khuê phòng rồi, kiệu tám người khênh cũng không thỉnh tới được."



Thẩm Minh Xuyên nhướn mày: " Tổ sư, tôi mới không dạy dỗ cậu một thời gian mà giờ cậu đã định dẫm lên mặt lên mũi tôi rồi đúng không?"



"Không dám không dám, chỉ là cách nói khoa trương của tôi thôi mà, là khoa trương đó hiểu không! Ở tiểu học nhất định là đã học phương pháp tu từ rồi."



"Ồ, vậy tôi sẽ hiểu đây là vì trình độ của cậu là bậc nhất rồi."



"Cái đệt, cậu cút đi," Tiếu Đình cười mắng, lại nhìn về phía Ôn Nhiên đứng bên cạnh, "Chào chị dâu, thân thể của chị dâu không tiện mà còn thân chinh tới dự, club của em chỉ nho nhỏ thôi thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này, vinh hạnh quá."



Còn chưa đợi Ôn Nhiên lên tiếng, Thẩm Minh Xuyên nhướn một bên mi mắt, nói: "Một tiếng xuất hiện là 100 vạn, nhớ phải chuyển khoản cho tôi."



"Huhu, ba của tôi ơi ngài có phải thổ phỉ không thế, vậy chờ đến phút thứ 59 ngài hãy đưa chị dâu của tôi về là được rồi, đừng nán lại dù chỉ là một giây, ngàn vạn lần không cần cho tôi mặt mũi đâu."



"Lời này là cậu nói đấy nhé."



"Đừng đừng đừng," Trong một giây thôi Tiếu Đình bị kinh hãi, "Ba của con ơi con sai rồi, nào đến đến, vào bên trong ngồi, chị dâu cũng vào trong ngồi đi."



Ôn Nhiên nghe cuộc nói chuyện của bọn họ cũng bị chọc cười lăn lộn. Thẩm Minh Xuyên khi ở cùng với đám bạn thiếu gia của mình liền đặc biệt thích đùa giỡn, hệt như là tấu hài vậy, cứ trêu chọc nhau tới tới lui lui.



Tiếu Đình đưa bọn họ vào nơi chính của họ, đều là những bạn bè thân quen với Thẩm Minh Xuyên, địa vị cũng không hề nhỏ, tùy tiện điểm ra một người, thì đều là thiếu gia nhà này công tử nhà kia cả.



Kỉ Thừa An cũng đã tới.



Từ sau lần trước Kỉ Thừa An rời khỏi nhà bọn họ, Ôn Nhiên cũng không chú ý đến chuyện phát triển tiếp sau của y và Tần Tử Ngạn, nhưng mà trước mắt xem ra hình như cũng không được tốt lắm, bởi vì đang ngồi bên cạnh Kỉ Thừa An là một tên nhóc bộ dáng rất xinh đẹp.


Đêm nay Ôn Nhiên cho rằng Thẩm Minh Xuyên cũng không uống nhiều rượu lắm, chẳng ngờ hắn lại say lợi hại như vậy, cả đường đi cứ xiêu vẹo, về đến nhà rồi, cậu là người đang có bầu vậy mà còn phải vất vả đưa con ma men này lên phòng.



May mà Thẩm Minh Xuyên cũng không say tới độ mất hết ý thức, hắn vẫn còn nhớ là không được đè lên cậu.



Ôn Nhiên đỡ người xuống giường, cũng có chút thở hồng hộc, cậu ngồi ở bên cạnh giường còn đang muốn quay về phòng của mình, còn không quên dặn Thẩm Minh Xuyên: "Anh để tỉnh táo một chút thì nhớ phải đi tắm, cả người toàn là mồ hôi như thế. Mà cũng lạ, em cảm thấy anh không lại.... A."



Cái người đang nằm trên giường bỗng nhiên lại kéo cậu xuống, Ôn Nhiên bị bất ngờ nên ngã thẳng vào lòng hắn, còn chưa kịp trách hắn làm như thế có thể sẽ dọa tới bé con, thì nụ hôn nóng bỏng liền rơi xuống môi cậu.



Nụ hôn này không phải chỉ là một cái chạm môi rụt rè, mà là giống như vô cùng trằn trọc và giày vò, thậm chí đầu lưỡi ấm áp khẽ vươn ra còn quá phận liếm lên đôi môi mẫn cảm của Ôn Nhiên, khiến cậu kìm không được mà run rẩy.



Khuôn mặt Ôn Nhiên dần đỏ lên, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, giống như người cá đang thiếu nước, bất cứ lúc nào cũng thiếu dưỡng khí.



Càng quá mức hơn nữa chính là tay của Thẩm Minh Xuyên dần đi vào trong áo của cậu, còn khẽ vuốt ve ở eo, một dòng điện tê dại từ nơi bàn tay hắn chạm tới chạy thẳng đến toàn thân.



Cả người Ôn Nhiên run lên.



Cậu làm sao có thể chịu đựng được loại kích thích như thế này, cơ thể mẫn cảm gần như là đã phản ứng lại, thậm chí ở phía dưới còn có dấu hiệu cương lên. Ôn Nhiên vội vàng lấy tay đẩy hắn ra, nghẹn ngào nói: "Anh đừng...."



Thẩm Minh Xuyên buông cậu ra, kề bên trán cậu, giọng nói khàn khàn: "Em không thích sao?"



"Em..."



Kỳ thật là cậu thích, cũng thích những tiếp xúc thân mật với người mình yêu, những cái ôm nụ hôn nống nhiệt, làm sao có thể chống lại được, thậm chí còn muốn càng nhiều hơn.



Chỉ là, cậu và Thẩm Minh Xuyên không giống như vậy, chỉ cần hôn nhẹ rồi mơn trớn như vậy là có thể dễ dàng cướp cò thật đó!



Trước kia Ôn Nhiên cũng không cảm thấy cơ thể mình mẫn cảm như thế, không biết có phải do đang trong thời kì mang thai hay không. Hiện tại cậu cũng không thể quá mức thân mật với Thẩm Minh Xuyên, bằng không sẽ thấy chộn rộn trong người, bởi vậy mà cũng chẳng dám tới "cọ phòng" ở bên phòng ngủ của Thẩm Minh Xuyên.



Do cái người đàn ông tâm cơ kia luôn để nhiệt độ điều hòa ở mức thấp, cho nên khi ngủ cậu sẽ vô thức mà chui vào trong lòng Thẩm Minh Xuyên, đến sáng hôm sau tỉnh dậy lại phải mặt đối mặt với cái sự soái khí ấy.



Cậu khống chế không nổi đâu.



Cứ như thế cậu bị Thẩm Minh Xuyên hãm hại vài lần, liền biết ngay nội tình bên trong của người này, chính là cứ chọc ghẹo xong rồi bỏ chạy.



Cậu còn lâu mới bị mắc mưu nhé.



Ôn Nhiên kiên quyết đẩy hắn ra: "Em phải về ngủ đây, anh cũng nghỉ ngơi cho tốt đi."



Thẩm Minh Xuyên vắt tay lên trán nhìn theo Ôn Nhiên đang chạy trối chết. Tên Kỉ Thừa An đáng chết, cả buổi tối nghe y phổ cập vấn đề khoa học nhu cầu sinh lý, khiến trong đầu hắn chỉ toàn là chuyện ấy, cứ nghĩ là bọn họ hiện tại không thể thực sự quan hệ ngay lúc này nhưng có thể lấy tay giải quyết giúp hắn.



Bởi vậy ngay cả bốn chứ "tuần tự tiến tới" hắn cũng quên sạch.



Hiện tại thì người bị hắn dọa chạy mất rồi. Thẩm Minh Xuyên bất đắc dĩ cười, vẫn là không thể nóng vội được.



Hết chương 31.