Mang Theo Không Gian Sống Lại
Chương 19 : Lễ hội
Ngày đăng: 21:24 21/04/20
A trung coi trọng việc học tập nhưng đồng thời cũng chú trọng cả việc bồi dưỡng tâm hồn cho học sinh, vì để học sinh có thể phát triển toàn diện cả về tri thức, sức khỏe và tâm hồn, cho nên việc tổ chức lễ hội văn hóa là điều cần thiết.
“ Trường học yêu cầu từng lớp đều phải có một tiết mục để dự thi, mọi người có đề nghị gì không?” Cán bộ văn nghệ của lớp đứng trên bục giảng lười biếng hỏi, người ở dưới lớp đều cảm thấy thú vị hỏi.
“ Ôi chao, làm một vở kịch sân khấu được không?”
“ Ca hát a.”
“ Ta cảm thấy làm một vở kịch sân khấu rất tốt nha.”
“ À, Lớp chúng ta không phải là có rất nhiều người ở hội Nhạc khí hay sao? Hay là làm một vở kịch âm nhạc đi?”
“ Ta cảm thấy ảo thuật có vẻ thú vị hơn nha!”
“ Xã đoàn chúng ta cũng muốn tham gia a.”
“ Ồ ồ, thật là chờ mong cuộc thi văn nghệ lần này a.”
….
Ngôn Diễm Yên có chút trợn mắt há mồm nhìn những học sinh bình thường chỉ biết đọc sách này đột nhiên trở nên sinh động hoạt bát, nhìn xu hướng lớp học ngày càng trở nên ầm ĩ thì gật gật đầu, không sai, quả nhiên con người cần phải có những hoạt động thích hợp mới không trở thành một lũ mọt sách được.
“ A Yên, Lễ hội văn hóa cử hành ba ngày, ba ngày đó không cần phải đi học, buổi tối lại có hoạt động, cậu nhất thiết phải đi làm thêm sao? Nhưng mà đi làm thêm thì sẽ không tham gia được a…” Lý Hưu Xuyên biết rõ tính cách của Ngôn Diễm Yên, cho nên thuận miệng hỏi một câu, không ngờ là Ngôn Diễm Yên lại trịnh trọng khép từ điển trên tay rồi chăm chú nhìn về phía Lý Hưu Xuyên.
“ Không, ta chuẩn bị tham gia lễ hội văn hóa lần này.” Bộ dáng nghiêm túc của Ngôn Diễm Yên làm Lý Hưu Xuyên choáng váng đến há hốc mồm.
“ A ha ha, là như vậy sao?” Lý Hưu Xuyên dùng ngón trỏ gãi gãi khuôn mặt, không biết vì sao mà Ngôn Diễm Yên lại trở nên trịnh trọng như vậy, làm hắn không thích ứng kịp.
“ Đúng vậy!” Ngôn Diễm Yên gật gật đầu, sau đó lại sầu não, mặc dù nói muốn tham gia nhưng mà cậu nên làm cái gì a? Cậu còn muốn thừa dịt lễ hội này để tuyên truyền cho những bông hoa của mình để cho chúng được bán đi a.
Quả nhiên, A Yên, suy nghĩ của ngươi quả nhiên là lại chuyển đến kiếm tiền a…
“ Bỏ phiếu a, bỏ phiếu.” Cán bộ văn nghệ tiếp tục bộ dáng lười biếng, sau đó đem các tiết mục mà học sinh ở dưới nêu rag hi lên bảng.
“ Ừ.”
Ngắn ngủi một tiết sinh hoạt liền quyết định xong tiết mục, điều này làm cho chủ nhiệm đang ngồi một bên xem các học sinh tự quyết định rất vui mừng. A trung chính là thích đào tạo ra những học sinh tự lập, cho nên tiết sinh hoạt đều là do ban cán sự lớp tự mình chủ trì.
“ Trang phục tự làm sao?”
“ Thời gian không đủ a?”
“ Cửa hàng nhà ta là cửa hàng đạo cụ, có thể trợ giúp…” Một nữ sinh làm cho người ta luôn không cảm thấy sự tồn tại của mình can đảm nói, sau đó các học sinh liền tươi cười rạng rỡ.
“ Vậy a, đúng rồi đúng rồi ~~~ vậy thì tốt quá ~~~”
“ Vấn đề trang phục xem như xong, hóa trang thì sao?”
“ Hóa trang liền giao cho ta a!” một nữ sinh của tổ chức nhỏ nói.
“ Đạo cụ thì sao?”
“ Đạo cụ thì đương nhiên là mọi người cùng tập trung làm a!!!”
….
Theo tiết sinh hoạt chấm dứt, một ít chi tiết nhỏ cũng được giải quyết, quả nhiên là ban 1 a, hiệu suất cao đến không ngờ.
Cũng bởi vì buổi sinh hoạt này, làm cho lớp học vốn có chút rời rạc liền đoàn kết lại với nhau, cũng làm cho một ít bạn học không hòa đồng có thể hòa chung với tập thể.
Ngôn Diễm Yên cũng vui mừng gật đầu! Trường A trung này thật sự tốt hơn Z trung nhiều lắm…
Mà Giang hiệu trưởng sau khi biết được tình huống này cũng vui mừng gật đầu, cháu trai ông đã bắt đầu dung nhập vào thế giới của bạn bè cùng lứa tuổi a…
Lễ hội văn hóa còn một tháng sẽ bắt đầu…