Manh Hậu

Chương 31 :

Ngày đăng: 01:11 19/04/20


Hiển nhiên là giường trong khách điếm không thể nào bằng giường quen thuộc của mình, vả lại mùi hương lẫn lộn, chỗ thì lại bé. Mộ Dung Khuê nằm non nửa canh giờ, vẫn không hề buồn ngủ, trong lòng nhớ nhung Đỗ Mạn Thanh ở phòng bên cạnh, chỉ là đêm hôm khuya khoắt, không tiện đi qua quấy rầy. Hắn nhất thời suy nghĩ lung tung, kéo góc chăn ép buộc mình phải ngủ.



“Cộp cộp..." Cửa sổ khách điếm đột nhiên truyền đến vài tiếng vang rất nhỏ theo quy luật, Mộ Dung Khuê ngồi bật dậy, trầm giọng nói: "Tiến vào!"



Lần này xuất cung, Mộ Dung Khuê cũng chuẩn bị chu toàn trong ngầm, để vài mật vệ âm thầm bảo hộ, đề phòng sự cố. Bây giờ truyền đến tiếng gõ cửa sổ, chính là ám hiệu mà hắn đã quy ước với mật vệ.



Mật vệ nghe được tiếng của Mộ Dung Khuê, đẩy cửa sổ nhảy vào, lại cẩn thận đóng cửa sổ, lúc này mới hành lễ thỉnh an, đứng lên đi đến trước giường Mộ Dung Khuê bẩm báo.



“Tên nhi tử Vương Lão Hổ của Binh bộ Thị lang cho người theo dõi Hoàng thượng cùng Thái hậu nương nương, bị Thạch thiếu tướng quân phát hiện, đã đuổi đi. Vương Lão Hổ chưa từ bỏ ý định, mua chuộc tiểu nhị khách điếm, để tiểu nhị trộn thuốc vào trong nước tắm của Thái hậu nương nương, may mà bọn thuộc hạ phát hiện kịp thời, đã thay nước khác cho Thái hậu nương nương, đuổi tiểu nhị đi rồi. Chỉ là thuộc hạ vừa mới canh giữ ngoài cửa sổ của Thái hậu nương nương, nghe thấy tiếng hô hấp của Thái hậu nương nương hơi lạ, sợ có tình huống nào khác xảy ra, nhưng lại không tiện vào xem.”



Mộ Dung Khuê vừa nghe, lập tức sốt ruột, vội vàng bay xuống giường, đẩy cửa đi ra ngoài, lao đến trước cửa phòng Đỗ Mạn Thanh, gõ cửa gọi: "A Thanh!"



Đỗ Mạn Thanh đang vuốt di động trong bóng đêm, nhớ tới đủ chuyện trong kiếp trước, trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cảm xúc không được ổn định. Đột nhiên nghe thấy một tiếng "A Thanh", đôi mắt sáng lên, buột miệng nói: "A Quy!" Lời vừa ra khỏi miệng mới chợt tỉnh lại, Thạch Quy không thể nào xuất hiện ở đây.



Mộ Dung Khuê nghe được tiếng trả lời của Đỗ Mạn Thanh, thoáng an tâm, hỏi: "Ta vào được không?”



Đỗ Mạn Thanh nghe giọng điệu của Mộ Dung Khuê giống như là có chuyện gì, lập tức chỉnh chỉnh quần áo rồi xuống giường, thắp đèn lên đi ra mở cửa, cho Mộ Dung Khuê vào phòng.



Mộ Dung Khuê vào phòng, đầu tiên là liếc nhìn Đỗ Mạn Thanh một cái, thấy cũng không có gì khác lạ, lúc này mới nhìn quanh bốn phía, thấy xung quanh cũng không có gì dị thường, hơi buông lỏng một chút, hỏi Đỗ Mạn Thanh: "Mẫu hậu còn chưa ngủ sao?"



Đỗ Mạn Thanh thấy Mộ Dung Khuê như thế, cũng đoán là có chuyện gì đó xảy ra, liền trả lời: "Ngủ không được. Xảy ra chuyện gì à?”



Mộ Dung Khuê thấy Đỗ Mạn Thanh ngồi lại lên giường, hắn không chút nghĩ ngợi, cũng bắt chước ngồi xuống giường, nói với nàng chuyện mà mật vệ phát hiện, nhỏ giọng nói: “Chỉ sợ còn có chỗ nào nhìn không thấy được, hù dọa mẫu hậu, nếu mới tới đây nhìn một cái."



Đỗ Mạn Thanh có chút cảm động, vươn tay xoa xoa đầu Mộ Dung Khuê, nói: “Ta không sao, ngươi đi nghỉ ngơi sớm đi!”


Khi Nhâm thị đi rồi, Đỗ Mạn Thanh ngồi đợi Mộ Dung Khuê đến, nhân tiện nói: "Ngày kia là rằm tháng tám, trong cung sẽ phải mở tiệc. Nhân cơ hội này, gọi Giải Ưu Nhiên đi theo Giải Nguyên Hóa tiến cung, để Giải Ưu Nhiên cùng Hàm Lan gặp nhau một lần. Mặt khác, lần này tứ đại gia tộc tiến cung, tất nhiên sẽ mang theo Sài thị cùng với bức tranh thêu, muốn vạch trần thân phận của ta trước mặt bá quan văn võ. Thừa dịp này giải quyết cho xong luôn đi!”



Mộ Dung Khuê gật đầu nói: "Nhi tử cũng nghĩ thế.”



Chẳng mấy chốc đã đến Trung thu, trong cung giăng đèn kết hoa, tổ chức tiệc rượu.



Tiệc rượu được tổ chức trong Thưởng Nguyệt đình ở Ngự hoa viên, ngoại trừ vài hoàng thân, quan trên tam phẩm cùng với nữ quyến của họ cũng được mời đến bữa tiệc.



Giải Nguyên Hóa mang theo Giải Ưu Nhiên tiến cung, lại đến gặp Mộ Dung Bội trước.



Mộ Dung Bội cũng biết chuyện Giải gia đến Đỗ gia cầu hôn, vì thế nhìn nhìn Giải Ưu Nhiên, trêu chọc vị biểu đệ này vài câu.



Thật ra Giải Ưu Nhiên rất không vui, trước kia nghe nói khuê nữ Đỗ gia là một cô nương béo, bây giờ ngược lại, trong nhà lại quyết định cho hắn lấy cô nương béo này làm vợ. Giờ nghe thấy Mộ Dung Bội nhắc đến Đỗ gia, lông mày liền nhíu lại, im lặng không lên tiếng.



Mộ Dung Bội cũng biết Giải gia cùng Đỗ gia đều thế đơn lực bạc, nếu có thể liên thủ, có khi còn có thể đối đầu với tứ đại gia tộc được một lúc, nên cũng rất muốn thấy Giải Ưu Nhiên với Đỗ Hàm Lan đính hôn, bây giờ lại thấy Giải Ưu Nhiên nhíu mày, nàng liền cười nói: “Sao, ngươi còn không vừa ý Đỗ tiểu thư à? Biết đâu đến lúc gặp mặt, Đỗ tiểu thư nhà người ta còn không vừa mắt ngươi ấy chứ!”



Giải Ưu Nhiên không đồng ý, bày ra bộ dáng như một cô nương béo như thế thì có ai mà hiếm lạ gì đâu.



Mộ Dung Bội cười tủm tỉm nói: “Đỗ tiểu thư đi theo Thái hậu nương nương, đã trổ mã thành tiểu mỹ nhân rồi, ngươi cứ đợi đến bữa tiệc rồi tự mình nhìn đi.”



Đang nói chuyện thì Thải Châu tiến vào thì thầm nói: “Trưởng công chúa, người của Lữ gia tiến cung."



Lần này An thị tiến cung, tùy thị bên người không phải là nha đầu tâm phúc nữa, mà là Sài thị.



Sau khi bị đám người An thị cổ động cùng dụ dỗ, Sài thị đã quyết định, đêm nay nhất định phải lấy thân phận bạn khuê mật của Đỗ thị năm đó, nói ra một ít bí mật của Đỗ thị, vạch trần thân phận của người giả mạo trong cung kia.