Manh Phi Đãi Gả
Chương 18 :
Ngày đăng: 18:42 18/04/20
Hoàng cung
Cung quý phi hoa lệ tôn quý chốn hoàng gia.
Nhờ nhan sắc được chăm sóc cẩn thận, thoạt nhìn, Hoàng Ánh Thu cũng chỉ gần bốn mươi tuổi. Suối tóc đen dài, búi cao, trâm vàng rực rỡ. Làn da
trắng nõn, mềm mịn nhưng những nếp nhăn trên khóe mắt vẫn lờ mờ ẩn hiện. Bây giờ, gương mặt xinh đẹp ấy đang chìm trong nỗi khiếp sợ, áy náy,
ánh mắt phức tạp, phất tay bảo bọn cung nữ, thái giám lui ra.
Hoàng Ánh Thu ngồi trên ghế, ngẩn ngơ suy nghĩ… Đó liệu có phải là nỗi oán hận và bất mãn mà Thanh Thanh dành cho bà không?
Tay nắm chặt, Hoàng Ánh Thu chậm rãi nhắm mắt lại, thầm nói: Thanh Thanh,
thật xin lỗi muội! Sau này, ta sẽ làm hết sức có thể để tìm một gia đình tốt cho Thủy Băng Tuyền…
“Tham kiến Lục hoàng tử.” Giọng nói của đám cung nữ, thái giám truyền đến.
Trữ Thiên Kì khoanh tay bước đến, thấy mẫu phi đang nhắm mắt ngồi trên giường, liền nhanh chóng bước lên.
“Hoàng Nhi…” Hoàng Ánh Thu mở mắt, thấy đứa con xuất sắc của mình. Hoàng
Thượng có rất nhiều con nối dõi, tổng cộng có tám hoàng tử, trong đó,
Thiên Kì là đứa thứ sáu. Hiện tại, tuổi tác của Hoàng Thượng cũng đã
cao, các thế lực trong cung cũng âm thầm tranh đấu gay gắt. Bà đương
nhiên cũng muốn Thiên Kì đứng trên vị trí cao nhất nên mới nguyện ý đính ước với Trương Thanh Thanh. Dù Thủy gia xếp cuối cùng trong Ngũ đại gia tộc nhưng sau lưng Trương Thanh Thanh còn có Trương phủ không thể xem
thường. Không ngờ… Không ngờ Thủy Băng Tuyền cũng không có tác dụng với
Thủy phủ, mà dường như Trương phủ cũng chẳng mấy mặn mà với nàng ta. Hơn nữa, tính tình của Thủy Băng Tuyền lại… Quan trọng nhất là Hoàng Nhi
nhất quyết phản đối, bà cũng đành nhắm một mắt mở một mắt thuận theo.
Không ngờ…
“Mẫu phi đau lòng vì chuyện của Thủy Đại phu nhân?” Trữ Thiên Kì ngồi bên cạnh, nhìn Hoàng Ánh Thu hỏi.
Hoàng Ánh Thu than khẽ một tiếng: “Hoàng Nhi sẽ thay đổi chủ ý ư?”
“Tất nhiên là không!” Trữ Thiên Kì quả quyết nói. Tuy nói nữ tử chỉ là món
đồ chơi nhưng ít ra chính phi của hắn phải là người hắn muốn cưới, mà
người đó nhất định sẽ không phải Thủy Băng Tuyền.
Bà đã sớm biết! Hoàng Ánh Thu lại thở dài một hơi: “Phản ứng của Trương phủ với việc
này ra sao?” Bây giờ, điều bà sợ nhất là Trương phủ sẽ ra mặt yêu cầu
Hoàng Nhi cưới Thủy Băng Tuyền
Trữ Thiên Kì nghe vậy, khẽ nhíu
mày kiếm, sự việc lần này, dù hắn có tự mình đến phủ xin lỗi thì lão
thừa tướng cũng không thèm ra gặp….
“Thủy phủ an bài ngày nào tổ chức điếu tang?” Hoàng Ánh Thu đột nhiên hỏi.
“Ngày mai.”
vẻ bề ngoài mà nói, nàng đánh hắn được 60% tiêu chuẩn. Thủy Băng Tuyền
nhìn Trương Quan Duệ lễ phép gật gật đầu.
Trương Quan Duệ nhìn
người mặt y phục trắng trong phòng, mắt khẽ híp lại, gương mặt xinh đẹp
kia cũng không hề trang điểm, vẻ im lặng nền nã kia của Thủy Băng Tuyền
khiến hắn hơi lạ lẫm! Dù sao… Sự ra đi của mẫu thân cũng khiến nàng
thành thục đi đôi chút.
“Tuyền Nhi……” Hy vọng sau này nàng có thể tự chăm sóc bản thân mình, không có sự bảo vệ của cô cô, cuộc sống của
nàng không thể êm đềm như trước nữa
“Mời ngồi.” Thủy Băng Tuyền cũng không đứng dậy.
Trương Quan Duệ ngồi đối diện Thủy Băng Tuyền, Thính Lan đứng châm trà. Không khí trong phòng tuyệt đối im lặng
Trương Quan Quệ nhíu mày, sao Tuyền Nhi bây giờ lại có thể im lặng như vậy?
“Ông bảo ta đến nói cho muội, ngày mai Trương phủ sẽ ra mặt yêu cầu Lục
hoàng tử tuân thủ theo hôn ước.” Cô mất làm ông đau lòng đến chết đi
sống lại, hứa nhất định sẽ hoàn thành di nguyện của cô. Tuy hắn không
nghĩ rằng Tuyền Nhi gả cho Thiên Kì sẽ có được hạnh phúc, nhưng… nếu
nàng thực lòng muốn vậy, hắn cũng không ngăn cản.
Thủy Băng Tuyền hạ mắt, khẽ cười thầm! Hiện tại mới ra mặt còn ý nghĩa gì sao? Phải nói là cái chết của Trương Thanh Thanh không chỉ gây chấn động mà còn không có đường lùi. Dù sao với địa vị của Trương phủ, cháu gái bị hoàng gia
lui hôn, con gái vì kháng nghị mà tự vẫn, chuyện này lan truyện trong
thiên hạ thì có khác thì một cái tát vào thể diện của Trương phủ. Vậy
nên bây giờ mới đứng lên phản bác lại? Thật buồn cười! Tính mạng Trương
Thanh Thanh đánh đổi vì nàng không đáng giá chút nào!
“Không cần.” Đúng, Thủy Băng Tuyền hiện tại không cần.
Trương Quan Duệ nhìn ánh mắt của Thủy Băng Tuyền, giật mình khiếp sợ: “Tuyền
Nhi nói không cần?” Tình cảm của Tuyền Nhi với Lục hoàng tử không phải
hắn không biết. Bây giờ Tuyền Nhi lại nói không cần? Chuyện này… Tuyền
Nhi bị tổn thương quá nặng nề ư?
“Đúng vậy, không cần.” Thủy Băng Tuyền ngẩng đầu nhìn thẳng vào Trương Quan Duệ, vẻ lạnh lùng, mỉa mai
không che dấu nhìn người ngồi đối diện.
Trương Quan Duệ nhìn chút khinh thường trong mắt nàng, thầm đánh giá Thủy Băng Tuyền lại một lần
nữa, nỗi ngạc nhiên lo lắng trong lòng cũng chỉ mình hắn biết. Đây là
Tuyền Nhi sao? Con người lớn lên từ những nghịch cảnh, quả thật câu này
rất đúng! Chỉ là…… Vì sao đối mặt với ánh mắt của nàng, hắn lại thấy có
chút chột da? Chột dạ vì từ đầu không giúp nàng?