[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 25 :

Ngày đăng: 13:27 19/04/20


Bàn tay quái màu đen kia sức lớn vô cùng, người đàn ông bị nó bắt được vô luận giãy giụa gào thét thế nào đều thoát không khỏi vận mệnh chìm vào trong động, mà cô gái tóc đen kia cùng người đàn ông kẹt ở cửa động thấy hắn đã không còn cứu được, dứt khoát nhẫn tâm giơ lên một cước, đưa hắn lên đường đến địa ngục nhanh hơn, lúc này hắn đối với nói với cô gái tóc đen và hai đồng bọn khác mà nói, hoàn toàn đã không còn giá trị lợi dụng, trong mắt ba người kia, hắn đã là một người chết.



Tôi thấy gã ngoại quốc lông vàng kia đạp rơi đồng bọn bò lên cửa động xong, còn cười cười tỏ vẻ cảm ơn với cô gái tóc đen, không nhịn được cực kỳ chán ghét thái độ làm việc của đám người kia, trong nguyên tắc của họ, rõ ràng lợi ích là tối thượng, hết thảy những thứ khác không đáng một đồng.



Cô gái tóc đen không để ý đến gã nước ngoài nịnh nọt, mà xoay đầu sang vẻ mặt chuyên chú nhìn chằm chằm bên trong động, lập tức, bên trong đạo động nọ truyền đến tiếng thét vặn vẹo chói tai của con người dưới tuyệt vọng và sợ hãi cực độ mới có thể phát ra, ngay sau đó là một trận tiếng xé rách cổ quái, thanh âm kia trong nặng nề ngầm mang theo tiếng vang giòn của xương cốt, dường như là cơ thể người đang sống bị xé đứt vậy.



Tôi trợn to mắt nhìn cửa động, mặc dù căn bản nhìn không thấy bên trong động đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ nghe thanh âm kia liền khiến da đầu tôi tê dại, cả người ứa mồ hôi lạnh, tay chân không khống chế được co rút.



Tôi nghĩ đây đại khái chính là khi nhân loại đối mặt với sinh vật cường đại dị thường, sinh ra tác dụng tâm lý, thứ bên trong động kia tản mát ra đợt khí khủng bố, nhất thời gây sợ hãi cho tất cả mọi người ở đó.



Đáy lòng tôi khẽ động, không biết tại sao, muốn nhìn xem phản ứng của Đao Phong lúc này, quay đầu đi, nhưng lại phát hiện y cũng đang nhìn tôi, chỉ là hai mắt y nheo lại, con ngươi đen nhánh hiện lên tinh quang tính toán, vì vậy tôi đánh cuộc, nhất định đang tính toán xem chúng tôi sau khi giết chết đám ngoại quốc kia, chống lại vị chủ trong động kia có bao nhiêu phần thắng.



Tôi âm thầm suy tính, nếu tôi có thể sử dụng túng quỷ thuần thục, chỉ huy đám oan hồn âm thầm hỗ trợ, phần thắng của chúng tôi đây sợ rằng sẽ tăng 20%, nhưng vấn đề là dựa vào trình độ trước mắt của tôi, bạo phát đại chiêu túng quỷ thật sự cần nhiều nhân tố tiền đề lắm, cực kỳ không ổn định, nếu tôi hiện giờ cầm tờ giấy gọi quỷ, boss nhảy ra tùy tiện thổi một hơi là có thể K.O tôi rồi.



(Tiêu: Boss là trùm, K.O là viết tắt của chữ Knock Out)



Đang lúc tôi cúi đầu suy nghĩ sâu xa, bên kia đạo động lại xảy ra biến hóa, chỉ thấy cửa động được hai ánh đèn pin chiếu rọi kia, chợt lủi lên một bàn tay máu màu đỏ đen, người phụ nữ tóc đen kia khẽ gọi cảnh giác: “Lui ra sau!” Hai gã ngoại quốc suýt nữa bị dọa tè ra quần vội chạy ra xa xa.



Tay phải người phụ nữ vói vào trong túi lục lọi, con mắt đảo quanh bốn phía, cũng nâng giọng nói: “Nếu đã tới thì đừng trốn trốn tránh tránh nữa, là đàn ông nên quang minh lỗi lạc, con thi vương này trăm năm khó gặp, không hợp tác ai cũng đừng mong chạy thoát!”


Dưới sự chỉ huy của ông chú, hai chúng tôi sử dụng xẻng công binh ở bên mép cửa động đào lên một gò đất nhỏ, dựa theo ý của ông chú, để họ dẫn thi vương tới đây, chúng tôi liền đẩy gò đất này xuống, dùng bùn đất tích tụ nhiều năm này dội tắt axit thừa lại không bao nhiêu trên người thi vương, chờ bùn đất này đều bị huyết nhục sềnh sệch của thi vương dính vào trên người, Đao Phong có thể động thủ giết chết họ.



Chút hoạt động đào đất này, tôi và ông chú hai người cùng làm chẳng mất chút sức lực nào, không bao lâu sau liền đắp thành một gò đất gần một thước, ông chú nhìn tạm ổn rồi, khoát tay ý bảo tôi dừng lại, lấy ra đèn pin mắt sói bật tín hiệu với Đao Phong.



Tôi vung xẻng công binh, lại đắp thêm một lớp ụ đất nữa, liền đi tới bên ông chú, nhìn phía dưới Đao Phong đang cùng thi vương chiến đấu hăng hái.



Nói thật, mỗi lần chứng kiến Đao Phong cùng mấy thứ khủng bố quỷ dị này liều mạng, trong lòng tôi liền nảy lên một loại tâm lý phức tạp lạ lùng, đó là một loại ngứa, cảm giác ai đó cào tim cào phổi, luôn kích thích nhiệt huyết toàn thân tôi, khiến tôi muốn xông tới cùng y sóng vai chiến đấu, thậm chí, càng muốn tiến thêm một bước......



Bảo vệ?



Lắc đầu, tôi càng ngày càng trở nên khó hiểu tâm tình mình, song tôi nghĩ bất luận người đàn ông nào cũng sẽ không cam tâm dưới người khác, bảo vệ là thiên phú và ưu thế bẩm sinh của đàn ông, hơn nữa dựa vào tính cách của tôi, tuyệt đối không muốn chỉ làm một kẻ vô danh tiểu tốt mặc người định đoạt.



Ngay khi tôi lo lắng có nên đi xuống hỗ trợ hay không, Đao Phong cùng người phụ nữ tóc đen kia đã dẫn thi vương sang đây, Đao Phong đứng ở phía dưới bên trái cửa động, hết sức chăm chú chờ đợi thi vương đến, người phụ nữ kia thì theo thi vương vòng đến bên phải.



Lúc nghìn cân treo sợi tóc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm động tác của hai người một thi, tôi đem ánh mắt từ trên người Đao Phong dời sang thi vương, chỉ cảm thấy trong đầu bỗng dưng sinh ra chấn động mãnh liệt, toàn thân đau nhức như xé rách, trong miệng trào ra một cỗ mùi máu tươi, cảm giác áp bức như trời rung đất chuyển khiến tôi quỳ rạp xuống đất, vài lần muốn nôn mửa.



Trong hoảng hốt, tôi nhìn thấy bên cạnh ngoại trừ ông chú nhìn chăm chú thế cục lại phân thần hỏi tôi làm sao vậy, cư nhiên có thêm một cô gái xinh đẹp tóc dài, càng kỳ quái chính là, cô gái kia là từ trong thân thể tôi đi ra, đôi chân nàng trần khéo léo trắng nõn, nhìn tôi một chút, lại nhìn phía dưới một chút, dung mạo đẹp đẽ lại lộ ra phần dữ tợn.



Tôi kinh ngạc nhìn mặt nàng, khuôn mặt xinh đẹp quen thuộc nọ nhất thời khiến tôi hối hận không kịp, hận không thể giết mình.