[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 27 :

Ngày đăng: 13:27 19/04/20


Theo lời Kỷ Tuyền, lúc chị ấy ở cửa động, cũng bị người phụ nữ kia dùng ám khí đánh lén, cho nên mới không kịp thời ra tay ngăn cản họ chuồn mất, chỉ là bắn bị thương một người trong đó mà thôi.



Như vậy xem ra, tôi ngay lúc đó đã đoán sai, có lẽ người phụ nữ kia biết chúng tôi còn có người âm thầm hỗ trợ, chỉ là không ngờ tới là một người nữ, cũng có khả năng cô ta mới đầu không chú ý đến sự tồn tại của Kỷ Tuyền, là về sau mới phát hiện, sau đó sớm vạch kế hoạch chạy trốn. Chẳng qua vô luận thế nào, người phụ nữ này cũng không phải nhân vật có thể xem thường.



Tôi cúi đầu nhìn vết thương trên cánh tay dần dần từ tím bầm chuyển sang đen thùi, hối hận đến ruột sắp xanh rồi, sớm biết người phụ nữ kia ác độc như thế, tôi nên thời thời khắc khắc bảo trì cảnh giác, cẩn thận cô ta ra tay ám toán......



“Mau đuổi theo, giải dược cùng đồ vật hẳn đều trên tay người đàn bà kia, không thể để cô ta chạy thoát!” Ông chú từ trong bao móc ra một cuộn băng vải, dùng sức thắt chặt phía trên vết thương của tôi, phòng ngừa độc tố lan quá nhanh.



Tôi vung vẫy cánh tay vài cái, nghĩ ông chú siết thật chặt, làm cả cánh tay đều tê rần, nhưng vì mạng sống, cũng đành phải thế.



Cửa đạo động có mấy gã ngoại quốc trước đó cố định tốt dây thừng, chúng tôi nhờ dây thừng, không cần tốn nhiều sức liền trượt vào trong mộ thất.



Bên trong mộ thất đen ngòm âm lãnh, ngoại trừ đèn pin mắt sói trong tay chúng tôi không có một chút ánh sáng dư thừa, ông chú sau khi đi xuống lập tức ra dấu cho chúng tôi biết, cẩn thận ba người kia trốn trong góc tối đánh lén.



Tôi nhìn quanh bốn phía, cảm thấy nơi này đích thật là một địa phương mai phục rất tốt, nhưng nếu chúng tôi tiếp tục xuống không lọt phải bất trắc nào, rất có khả năng chính là họ thương vong quá nặng, đã vô lực chơi ám chiêu, thầm nghĩ cầm đồ vật nhanh chóng chạy thoát thân.



Ông chú vừa đi vừa nghiên cứu bích họa trên tường mộ, sau đó kết hợp với bày biện hoa lệ phung phí trong mộ thất, nói cho chúng tôi biết nơi này đại khái là đế lăng của Nguyên Định Tông, Bột Nhi Chỉ Cân Quý Do.


“Bên kia.” Đao Phong đưa một ngón tay ra phía trước, mang tôi và ông chú đi qua đó.



Trước quan tài của Nguyên Định Tông và Hải Mê Thất, là mấy đài án, phía trên đặt đủ loại bảo bối quý hiếm, nhưng khi lấy chuỗi dạ minh châu ra so, lại kém cỏi không ít, vì vậy Đao Phong chỉ lấy hộp gỗ đàn.



Dựa theo cách nói của họ, cái này gọi là “Trộm cũng có đạo, cũng phải hợp với đạo”, đồ trong cổ mộ mặc dù tốt, cũng không thể lấy quá nhiều, lòng tham không đáy dễ dẫn tới báo ứng, đến lúc đó tổ sư gia cũng bảo trụ không được ngươi, biết chừng mực, mới có thể lăn lộn trên con đường này tới cùng.



Cuối mộ thất có hai thông đạo, Đao Phong sau một phen dò xét nói cho chúng tôi biết, người phụ nữ kia cùng hai gã nước ngoài không đi cùng đường, một trái một phải mỗi người một hướng.



Vì vậy ông chú sau khi tự ngẫm quyết định, bốn chúng tôi chia nhau hành động.



Thứ nhất vật kia hiện giờ chưa chắc tới cùng trên tay ai, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, bên nào cũng không tử buông tha, thứ hai phải đuổi theo người phụ nữ kia lấy được thuốc giải, nếu không tôi ra ngoài cũng chỉ có đường chết.



Do đó tôi và Đao Phong một tổ, phụ trách giải quyết người phụ nữ tóc đen, ông chú và Kỷ Tuyền một tổ, phụ trách giết chết hai gã ngoại quốc kia.



Chúng tôi đem mọi thứ trong bao chia ra lần nữa, ông chú dặn dò kỹ lưỡng vài câu, liền cùng Kỷ Tuyền vào thông đạo bên phải.



Còn lại tôi và Đao Phong hai người cộng thêm một con quái miêu màu đen, bước nhanh vào bên kia.