[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 56 :

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Đợi sau khi xác định rõ ràng Đao Phong cuối cùng cũng bình yên vô sự, bốn chúng tôi mới tê liệt ngồi dưới đất, thở hổn hển nhìn nhau, chú thấy tôi còn sợ hãi lau mồ hôi lạnh, cười nhạo nói: “Thế nào, sợ thứ này? Sợ thành như vậy thì đường về sau còn đi thế nào được.”



Tôi ngẩng mặt liếc mắt, trả lời: “Thừa lời, đương nhiên sợ, phía dưới này không ngờ là thích sắt, ban nãy nếu không cẩn thận buông lỏng tay, ba chúng ta đã ngã xuống đâm thành xâu thịt nướng, cho dù không có mấy thích sắt kia, loại không gian này cũng đủ độ cao để chúng ta ngã xuống té chết mấy trăm lần, hơn nữa.........”



Nói rồi tôi liếc trộm Đao Phong bên cạnh, nghĩ thầm Đao Phong vừa vặn chỉ dùng tay bị thương bên phải nắm cục đá, chống đỡ ba người chúng tôi, không biết vết thương cũ kia có tái phát không, Đao Phong nguyên bản là người vẫn quen dùng tay phải, cho nên dùng tay trái mang găng hoàn toàn vì con mèo đen có độc kia, mà bây giờ tay phải quan trọng trở thành nhược điểm của cậu ấy, e rằng nhất thời cũng không thể hoàn toàn thích ứng.



Song tuy Đao Phong cũng không biểu hiện chút khó nhọc nào, việc này trái lại càng khiến tôi lo lắng cậu ấy đang cậy mạnh.



“Hơn nữa cái gì hả?” Chú thấy tôi hồi lâu không nói tiếp, nhịn không được lên tiếng hỏi.



“Hơn nữa......” Tôi liếc mắt nhìn chú, nhanh chóng giơ tay cầm tay phải Đao Phong, cố sức bóp một cái, quả nhiên thấy cậu ấy khẽ nhíu mày, tròng mắt đen sâu lắng khó hiểu nhìn tôi: “Hơn nữa vết thương vai Đao Phong chưa khỏi hẳn, tôi sợ cậu ấy liều mạng như thế sẽ tái phát bệnh cũ, chẳng lẽ mọi người không chú ý ban nãy cậu ấy dùng chính cánh tay kia sao.”



Đao Phong nghe tôi nói, biểu hiện ra một tia khẩn thiết hiếm hoi, thanh âm trầm thấp mở miệng phản bác: “Tay của tôi không thành vấn đề.”



“Có vấn đề hay không cậu tự biết.” Tôi không buông tay cậu ấy, chỉ lẳng lặng nhìn cậu ấy, nhìn đôi con ngươi u hắc cấp tốc lóe qua quầng sáng mang tên hốt hoảng kia.



“Là ảo giác của anh thôi.” Đao Phong rút tay về, mặt không thay đổi quay đầu không để ý tôi nữa.



Bàn tay trái tôi cầm bỗng trống không, không ngờ tùy tiện vạch trần sẽ làm cậu ấy càng lặng lẽ hơn, điều này chứng tỏ tôi còn chưa hiểu rõ cậu ấy, vẫn chưa thể hoàn toàn nắm được tính tình cậu ấy để đạt được lý tưởng khuyên giải hiệu quả.



Tôi không muốn nhìn thấy vết thương cậu ấy nặng thêm, bởi vì có vài vết thương tạm thời không ổn thì cả đời có thể đều không ổn được, lúc đó lại khiến tôi càng thêm hổ thẹn.



Chú và chị Tuyền nhìn qua nhìn lại hai chúng tôi, cũng hiểu được đại khái.



Hàng mày xinh đẹp của chị Tuyền nhíu lại, nhìn Đao Phong thương lượng: “Sở Dương cuối cùng cũng nói được một câu tiếng người, Đao Phong, tay của cậu không thể bị phế, lần sau.......”




Chú giơ tay lên làm động tác ra hiệu chớ lên tiếng, hơi đi về phía trước hai bước, dùng đèn pin mắt sói bắn quét qua, đồng thời nói: “Lai giả bất thiện thiện giả bất lai, chuẩn bị cừ thật.”



Chị Tuyền nghe vậy lập tức giơ súng trong tay nhắm ngay cái bóng kia, súng máy nổ vang tia lửa văng khắp nơi, viên đạn gào thét bắn vào trên người bóng đen kia, nhưng thủy chung không thấy mảy may gợn sóng.



Cái bóng thẳng tắp đứng đó.



“Xảy ra chuyện gì?” Chị Tuyền để súng xuống, hỏi: “Là quỷ hay là người?”



“E rằng không phải người cũng không phải quỷ.” Tôi nhìn chằm chằm cái bóng kia nói: “Không có mùi quỷ, nếu như là người, nhiều súng như vậy sớm đã gục.”



“Đúng thế......”



“Qua đó nhìn chút.”



Chúng tôi nhìn nhau, cơ hồ là đồng thời nhấc chân đi tới.



Mà cái bóng kia tựa hồ hoàn toàn không e ngại chúng tôi, không hề nhúc nhích đứng thẳng tại vị trí cũ, đối với sự đến gần của chúng tôi không có bất kỳ phản ứng nào.



“Này......” Khi chúng tôi thực sự đi tới trước mặt bóng đen kia, tôi không nhịn được kinh ngạc trợn trừng mắt, há hốc mồm nhìn thứ trước mặt.



Đó đích thực không phải quỷ cũng không phải người, nó treo lơ lửng giữa không trung, tựa như u linh xuất hiện trước mặt chúng tôi, túi thịt thật mỏng trong mộ thất yên tĩnh quỷ dị hơi đung đưa, mấy hố đen trên mặt lộ ra trầm trọng như thế mà không có sinh khí.



Đó là bộ da người, một bộ da người bảo tồn hoàn hảo, từ đầu đến chân lột hoàn chỉnh không chút sai sót.