[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 62 :

Ngày đăng: 13:28 19/04/20


Có lẽ do ôm Đao Phong, dù dựa vào vách đá lạnh cứng, tôi cũng ngủ rất thoải mái.



Trong mơ màng, mặt tôi vùi vào cổ áo Đao Phong, chóp mũi chạm vào làn da ấm áp, liền không tự chủ được cọ mấy cái, sau đó cảm thấy chưa đủ, lại bắt chước lúc trước làm với bạn gái, khi gần tới chỗ vai cậu ấy khẽ hôn một cái. Lập tức cảm thấy cơ thể trong lòng run lên, sau đó là một giọng nói trầm thấp quen thuộc: “Này..... Sở Dương.......”



“Ừm..... Đao Phong.....” Tôi buồn ngủ mông lung, ở chỗ đó lại hôn cái nữa, biết mình ngay cả mắt còn chưa mở, trong lòng vẫn não tàn mà nghĩ, sao còn chưa hiện dấu hôn, tôi rõ ràng đã cắn nhiều vậy mà......



Lúc này một tiếng cười khẽ rơi vào trong tai, chợt nghe bên cạnh có người mở miệng nói: “Thằng nhóc quỷ này định âm mưu gì đó, cậu dứt khoát đánh tỉnh nó luôn đi, không thì lát nữa nó sẽ ăn cậu thật đấy.”



Nghe vậy, tôi giật nảy mình, lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn thấy Sở Vấn Thiên ngồi bên cạnh vẻ mặt hài hước nhìn tôi chằm chằm, lúc này mới ý thức được bản thân đang ở chỗ nào.



“Ưm.....Tôi, tôi vừa nãy đang nằm mơ?” Tôi hắc hắc cười hai tiếng, ngượng ngùng gãi đầu, lấp tức cúi đầu nhìn Đao Phong trong lòng.



Sở Vấn Thiên vào lúc tôi ngủ đã gom một đống củi nhóm lửa, đại khái do có nguồn nhiệt này, tôi mới không thấy loại địa phương âm lãnh này ngủ sẽ mắc bệnh gì.



Đao Phong hiển nhiên đã sớm tỉnh trước tôi, cậu ấy bị tôi ôm chặt cứng, cơ hồ không thể động đậy, chỉ có thể dùng cặp mắt u đen kia nhìn tôi, khiến tôi ngược lại có chút không dám nhìn lại cậu ấy.



“Gì đó, cậu tỉnh lại khi nào?” Tôi tùy tiện tạo đề tài, liếc mắt nhìn cậu ấy vẫn như cũ sắc mặt tái nhợt, bỗng nhiên nhớ đến con tiểu hắc miêu cũng trọng thương, vội vàng sờ tìm quần áo, cả kinh nói: “A, con mèo kia đâu, trước đó còn vùi trong quần áo tôi......”



“Nó đây.” Sở Vấn Thiên thấy bộ dáng tôi không rõ ràng tình huống, cười nhạo nói: “Ngủ xong cái gì cũng không biết nữa, cái thằng nhóc này.......”



Tôi theo hướng ông ta ra hiệu nhìn lại, liền phát hiện con mèo đen kia đang cuộn tròn bên đống lửa, ngủ vô cùng mãn nguyện, xem chừng chưa tỉnh lại ngay được đâu.



“À.” Tôi có chút lúng túng, đang không biết nên nói gì, Đao Phong đã dùng tay đẩy tôi một cái, muốn tự mình ngồi dậy.



“Này này, trên tay cậu có thương tích, cẩn thận chút đi mà.” Tôi vội vàng nâng sau lưng cậu ấy, giúp cậu ấy ngồi dựa bên vách đá, sau đó nắm cổ tay phải cậu ấy tỉ mỉ kiểm tra xem.



“Không sao đâu.” Đao Phong muốn rút tay về, lại bị tôi cầm, liền nói: “Anh ấy hạ thủ lưu tình, chỉ trật khớp, không gãy xương, không cần lo lắng.”



“Cậu còn nói giúp cho gã? Gã thiếu chút nữa đã lấy mạng cậu!” Tôi thấy Đao Phong bình tĩnh như thế, không khỏi cả giận nói: “Hạ thủ lưu tình còn có thể vứt cậu xuống đây? Tôi luôn khó hiểu, gã rốt cuộc có phải anh ruột của cậu không.”



Những lời này của tôi chẳng qua thuận miệng mà nói thôi, không ngờ Đao Phong lại thực sự lắc đầu, trả lời: “Kia đích thật là người Đao gia, nhưng gã không phải Đao Uyên...... Sở dĩ gã ném tôi xuống, là vì tôi nói với gã nếu như gã không giết tôi, tôi nhất định sẽ giết gã.”



Tôi thoáng sửng sốt, sau khi phản ứng kịp kinh ngạc nói: “Không phải Đao Uyên? Vậy gã vì sao lại nói mình là..... Nếu như gã thật không phải, vậy đại ca cậu...... ”



“Đại ca đã chết.” Đao Phong cắt ngang lời tôi, cúi đầu trầm giọng nói: “Gã lấy thẻ căn cước của đại ca, ngụy trang thành đại ca, tôi cũng vừa biết rõ mọi chuyện, cho nên mới muốn giết gã.”



Tôi thấy khuôn mặt Đao Phong bình tĩnh, tay trái đặt trên đầu gối lại siết chặt, liền biết cậu ấy đang cố gắng che đậy tâm tình của mình.



Nghĩ đến tính nết ẩn nhẫn của tên này lúc thường, tôi nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay phải của cậu ấy, nói: “Nếu cậu thật muốn giết gã đó, tôi sẽ giúp cậu, đừng chuyện gì cũng muốn tự mình làm, bây giờ ‘Đao Uyên’ mạnh như vậy, một mình cậu không thể ứng phó.”
Khi Đao Phong rốt cuộc đã tỉnh táo, tôi đã dây dưa với đầu lưỡi mềm mại của cậu ấy ở trong miệng cậu ấy nghiền ép tàn sát bừa bãi, sức lực và chiều sâu mạnh mẽ kia khiến bản thân tôi cũng có chút khống chế không được.



Hô hấp của Đao Phong càng ngày càng nặng nề, tròng mắt đen của cậu ấy co lại, hai tay đặt trên vai tôi muốn đẩy tôi ra, lại bị tôi dùng sức liếm mút khiến toàn thân khẽ run, mãi đến khi tay tôi không thành thật vói vào bên trong, cậu ấy mới tỉnh mộng hung hăng đẩy tôi ra.



Bởi vì dùng sức quá mạnh, tôi bị đẩy suýt nữa ngã xuống, Đao Phong cũng thân hình chới với lui về sau hai bước.



Cậu ấy liên tục thở hổn hển, vừa chùi mép miệng đang chảy nước miếng, vừa không dám tin nhìn tôi.



Tôi bị cậu ấy nhìn mà trong lòng như nhũn ra, nhớ lại động tác trúc trắc vừa rồi của cậu ấy, liền cười lau khóe miệng, nói: “Còn muốn che giấu cái gì, cậu một chút cũng không ghét tôi hôn cậu, cảm giác vừa rồi rất tốt, không phải sao.......”



Đao Phong nhíu mày, khi tôi đến gần tay phải vô thức nắm chặt.



Tôi sợ cậu ấy làm bị thương chính mình, vội bước nhanh tới nắm lấy tay cậu ấy, châm chước nói: “Đao Phong, tôi thích cậu, thực sự, chính là loại thích đó, tôi biết cậu cũng thích tôi, tôi nghĩ, chúng ta có thể...... ”



Đao Phong cắt ngang lời tôi, trong thanh âm trầm thấp lộ ra chút lạnh lùng cứng rắn: “Cho nên anh nói sẽ giúp tôi.......”



“Cái gì?”



“Khốn nạn.”



“Đừng!”



Đột nhiên bị Đao Phong một quyền đánh tới mặt, tôi một chút chuẩn bị cũng không có, lập tức bị đánh ngã trên mặt đất, nhìn cậu ấy chạy vào trong bóng tối, tôi trừng mắt nhìn, hoàn toàn không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.



“Ôi chao......” Tôi sờ chỗ bị đánh, đau đến hít ngược một hơi lạnh, hoảng hốt nghĩ, Đao Phong dường như dùng tay phải, xem chừng thật sự giận điên rồi......



Song câu nói kia của cậu ấy “Cho nên anh nói sẽ giúp tôi” là có ý gì, chẳng lẽ cậu ấy cho rằng trước đây tôi đồng ý giúp cậu ấy giết chết Đao Uyên, là muốn cùng cậu ấy làm loại chuyện đó?



Buồn bực ngồi xếp bằng dưới đất, tôi xoa mặt, nhớ lại loại cảm giác vừa rồi khiến tôi rung động, không cam lòng ai oán nói: “Mẹ nó giống chỗ nào chứ......”



Tôi bây giờ cơ bản đã có thể khẳng định, Đao Phong không phải là có ý với tôi, cậu ấy chỉ quan tâm tôi, mới khiến tôi hiểu lầm, mà tôi rõ ràng cũng chỉ vì chút biểu hiện trước mắt đó, cái gì cũng không có mà cường hôn cậu ấy, khó trách cậu ấy lại nghĩ đến phương diện không tốt.



Tôi thầm mắng một tiếng mẹ, tuy rằng tự trách mình cách thức làm sai, nhưng không hối hận vừa nãy đã hôn Đao Phong, nói thật, cảm giác kia thật sự rất mỹ diệu, đặc biệt là cơ thể ấm áp và run rẩy của Đao Phong, khiến tôi mềm lòng đồng thời càng muốn hung hăng bắt nạt cậu ấy. Cũng khiến tôi triệt để hiểu rõ, bản thân đối với khái niệm nam nữ thật sự rất mơ hồ, hôn đàn ông không phải chuyện khó có thể tưởng tượng, tôi không biết đây là vì người đàn ông tôi hôn là Đao Phong, hay vì bản thân tôi chính là như vậy.



Nhưng nếu đã xác định suy nghĩ trong lòng, đồng thời hiểu rõ Đao Phong không hề biết quan hệ nam nữ, vậy tôi sẽ tranh thủ mau chóng bắt cậu ấy lại, bằng không để cậu ấy tiếp xúc với phụ nữ nhiều, không khéo liền bị gạt chạy mất, tôi đây chẳng phải lợp bất cập hại sao.



Suy nghĩ, tôi liền chống tay xuống đất, đứng dậy chậm rãi đi về.