Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1013 : Khám Nghiệm Thi Thể (1)

Ngày đăng: 04:52 30/04/20


"Vậy cũng không chừng, tên mụ của ta là Tiểu Ngư, hừ... đêm hôm khuya khoắt ngươi gọi điện có chuyện gì, muốn mua quan tài à?"



Diệp Thiếu Dương nói: "Con qua đây, ta đảm bảo không đánh chết con!"



Tiểu Ngư cười khanh khách: "Trêu người đấy, con nghe ra rồi, người là chú Thiếu Dương. Con là Tiểu Ngư, chú còn nhớ con chứ?"



"Nhớ chứ, tất nhiên là nhớ."



"Hừ, bây giờ con đang được nghỉ ở nhà, chú chả đến chơi với con gì cả. Gần đây chú đang bận gì thế?"



Diệp Thiếu Dương thuận miệng trả lời, thế nhưng Tiểu Ngư càng tán gẫu càng say sưa hơn, Diệp Thiếu Dương thì trước giờ da mặt mỏng, cũng không tiện ngắt lời. Hắn cứ ngồi nghe cho đến khi nhìn thấy Nhuế Lãnh Ngọc nhăn chặt mày lại.



"À đúng rồi, chú tìm cha con có việc gì sao?"



Tiểu Ngư cuối cùng cũng coi như còn có chút hiểu biết khi nhớ tới chuyện chính.



"Đúng là có chuyện chính, con đưa điện thoại cho ông ấy trước đi rồi hai chú cháu mình sẽ nói chuyện sau." Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi trên trán.



"Cha uống nhiều rồi, đã đi ngủ rồi, thế nên con mới nghe điện thoại. Một mình cha uống rượu rồi về nhà, như là đang có tâm sự gì đó, vừa về đến nhà đã đi nằm luôn. Chú Thiếu Dương, đã xảy ra chuyện gì rồi?"



Diệp Thiếu Dương nghe nàng nói như thế, liền biết lão Quách nhất định là đau buồn vì cái chết của Tiểu Mã, trong lòng hắn cũng thấy nhói đau.



Tiểu Ngư quả nhiên vẫn chưa biết chuyện của Tiểu Mã, vẫn nên là để lão Quách tự mình nói với cô bé đi.



Diệp Thiếu Dương kể lại qua loa rồi dặn cô chuyển lời với lão Quách, sáng mai khi nào tỉnh dậy thì gọi điện cho hắn.



"Chú Thiếu Dương, chú kết bạn với wechat của con đi, sau này con nói chuyện với chú qua wechat."



Diệp Thiếu Dương đọc tài khoản wechat cho cô bé, đang định nói tạm biệt thì đột nhiên Tiểu Ngư lại hỏi hắn:



"Chú Thiếu Dương, chú tập thể hình à?"



"Cái gì, à... thân hình của chú cũng đủ chuẩn rồi."



"Có thật không, vậy chú có cơ bụng tám múi không?"



"Cái này... thì có liên quan gì?" Diệp Thiếu Dương theo bản năng sờ sờ cái bụng của mình.



"Không có gì, tại con thích đàn ông có bụng tám múi, hí hí..."
"Huynh đều nói sai hết rồi. Có khả năng là bọn chúng dùng kẻ chết thay để lừa huynh, còn nguyên hồn của nó đã chạy mất rồi."



"Chuyện này... Ta lúc đó cũng nghĩ đến khả năng này, sau đó cũng đã điều tra trong một thời gian rất dài, thế nhưng không có chuyện gì xảy ra nên ta cũng quên mất luôn. Thảo nào việc Tiểu Tuệ hoàn hồn lại có liên quan đến chuyện này."



"Không biết là có liên quan hay không. Sự việc cũng đã qua lâu như vậy rồi, cũng không có cách nào điều tra được nữa." Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút rồi đề nghị:



"Hay là chúng ta đến nghĩa trang xem thử đi."



Lão Quách nghĩ nghĩ rồi nói:



"Không cần xem nữa đâu, sau lần đó ta vì không yên tâm nên đã đến đó mấy lần rồi. Chắc chắn không có vấn đề gì. Tiểu sư đệ, bây giờ chỉ có một cách có thể tra ra rõ ràng chân tướng."



Diệp Thiếu Dương lập tức cũng nghĩ đến điều đó, hắn nói:



"Đệ biết huynh muốn nói gì rồi, trước mắt cũng chỉ có thể như vậy thôi, chúng ta đến phần mộ xem thử đi."



Cúp điện thoại, Diệp Thiếu Dương đi đến căn phòng sát vách rồi gõ cửa thì phát hiện ra Nhuế Lãnh Ngọc không ở đó.



"Chị dâu nói là đi kiếm sống tí, đi khai quang rồi."



Qua Qua vẫn còn đang xem ti vi, không cả buồn quay đầu lại.



"Chị dâu nói, việc của Tiểu Tuệ để cho huynh đi điều tra, có manh mối gì thì nói với chị ấy."



"Đừng có chị dâu, chị dâu nữa, cẩn thận người ta nghe thấy sẽ lột da đệ đó."



Tiểu Qua cười hì hì:



"Tỉ ấy bên ngoài thì tức giận vậy thôi chứ trong lòng khéo lại vui sướng ý chứ."



"Tiểu quỷ" Diệp Thiếu Dương hai tay chống nạnh nhìn nó: "Đệ có vẻ như còn hiểu phụ nữ hơn cả ta nhỉ?"



Qua Qua bĩu môi, nói như một ông cụ non:



"Huynh nên xem thêm mấy bộ phim tình cảm để bổ túc một chút đi. Thanh niên trẻ tuổi mà trình độ tán gái của huynh quá kém!"



Diệp Thiếu Dương tiện tay nhấc cái chổi rồi đập tới.