Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1040 : Chém hà bá (2)

Ngày đăng: 04:52 30/04/20


Diệp Thiếu Dương bơi về phía yêu chướng, chỉ một lát sau hắn đã bơi vào trong phạm vi của nó.



Con cá nheo thành tinh kia rất lớn, miệng to như cái chậu. Mỹ Hoa đang cưỡi lên đầu nó, tay cô kéo mạnh râu nó.



Cá nheo liên tục vùng vẫy muốn hất cô khỏi đầu nó. 



Nhưng kỹ thuật khống chế nước của Mỹ Hoa tốt hơn nó không biết bao nhiêu lần, nên dù nó giãy thế nào cũng không làm cô ngã xuống.



Quanh thân cá nheo tỏa ra luồng ánh sáng vàng như một lớp chắn bảo vệ cơ thể.



“Lão đại!” 



Nhìn thấy Diệp Thiếu Dương bơi lại gần, Mỹ Hoa nhíu mày, kêu lên:



“Nó có tiên quang hộ thể nên ta không làm gì được nó cả.”



Cô vừa lên tiếng, cá nheo đã phát hiện ra sự tồn tại của Diệp Thiếu Dương. Nó điên cuồng gào thét rồi tấn công về phía hắn. 



Diệp Thiếu Dương không mang theo ba lô, chỉ có Thất Tinh Long Tuyền kiếm đang giắt bên hông. Thấy cá nheo vọt về phía mình, hắn lập tức rút kiếm tấn công về phía nó.



Tuy rằng Xích Luyện đan có thể tị thủy nhưng suy cho cùng Diệp Thiếu Dương cũng không biết thiết chưởng thủy thượng phiêu hay mấy loại thần công trong tiểu thuyết kiếm hiệp. Vì ở trong nước nên hành động của hắn không nhanh như trên mặt đất và không thể thi triển Mao Sơn Lăng Không Bộ. Vì thế, hắn đành dùng trường kiếm bảo vệ bản thân.



Con cá nheo này lúc nãy đã vật lộn với Mỹ Hoa cả buổi trời, đã không còn bao nhiêu sức lực, bây giờ lại có thêm Diệp Thiếu Dương tấn công nó nên hành động của nó càng lúc càng chậm chạp. Diệp Thiếu Dương lập tức chuyển thủ thành công. 



Linh quang tử khí của Thất Tinh Long Tuyền kiếm dần dần áp chế cá nheo, khiến nó không thở nổi.



Diệp Thiếu Dương cắt một đường nhỏ trên ngón giữa của tay trái sau đó chấm máu của mình lên chuôi kiếm, miệng niệm chú:



“Lang lãng nhật nguyệt càn khôn, quang huy hộ ngã kim thân, tứ phương yêu tà ma quái, khoảnh khắc hóa tác khinh trần! Thất Tinh Qui Vị, Long Tuyền giết địch! Tru tà!” 



Thất Tinh Long Tuyền kiếm chém xuống đầu cá nheo.



Mỹ Hoa thuận thế nhảy đến đuôi cá nheo, giữ chặt lấy đuôi nó, không cho nó hất đuôi phản kháng.
“Diệt thì diệt thôi, cũng chẳng phải lần đầu tiên ta làm thế.” Diệp Thiếu Dương nhún vai, đỡ lấy cô rồi bơi vào bờ.



Đám khách trên thuyền lúc nãy vội vàng lui ra sau và nhìn hắn với ánh mắt khiếp sợ.



Tuy bọn họ không biết chi tiết nhưng vẫn biết một chuyện là chàng trai trước mắt này đã chém chết hà bá! 



Thật không phải con người mà!



Mọi người vội vàng lui về sau, tránh Diệp Thiếu Dương như tránh ôn dịch.



Trên bến sông chỉ còn lại một mình Mộ Thanh Vũ đang ngây ngốc nhìn Diệp Thiếu Dương đi về phía mình. 



“Anh... giết con cá nheo thành tinh kia?” Mộ Thanh Vũ nhìn hắn, ngây ngốc hỏi.



“Chuyện nhỏ ấy mà.”



Diệp Thiếu Dương vẩy tóc, sửa sang lại quần áo. 



Mỹ Hoa đứng bên cạnh cười khúc khích.



“Cô chờ chút nhé.” Diệp Thiếu Dương nói với Mộ Thanh Vũ rồi quay về phía Mỹ Hoa, gãi đầu, nói:



“Chuyện đã xong rồi, cô...” 



“Lại muốn đuổi tôi?” Mỹ Hoa ai oán nói: “Mỗi lần xong chuyện đều đuổi tôi đi.”



“Cái này... Dù sao cô cũng là Thủy Quỷ, phải tu luyện trong nước, nếu không thì tôi đã dẫn cô theo. Thật đó!”



Mỹ Hoa hờn giận, liếc hắn một cái nói: 



“Lão đại, trêu anh thôi. Lúc gặp khó khăn, anh có thể nhớ đến Mỹ Hoa là Mỹ Hoa vui rồi. Tôi vốn là Hà Cơ của Âm Thủy Hà, vĩnh viễn không có cơ hội đắc đạo. Hiện giờ đi theo anh, tôi mới thấy bản thân mình không sống uổng phí. Thế nên Mỹ Hoa rất vui.”