Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1082 : Kim quang thần phù

Ngày đăng: 04:52 30/04/20


Linh phù hóa thành mấy tia sét kim quang, như pháo hoa nổ tung, linh lực cường đại lan đến trên thân các yêu quỷ, cổ trùng kia, bọn chúng lập tức hóa thành khói đen, bốc hơi lên hầu như không còn.



Trương Thi Minh nhìn qua, biết không thể địch lại, cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu ở trên một nắm ngọc phù, triển khai thành phiến, hình thành ngọc phù tinh trận, đẩy về phía trước còn bản thân lại hướng phía sau chạy vội đi.



“Oành!” 



Ngọc phù tinh trận chạm đến kim quang, nháy mắt tan vỡ, dư chấn đánh đến Trương Thi Minh, liền đánh hắn bay ra ngoài, như một con dơi dang cánh, ngã chỏng vó trong bùn đất ngoài mười mấy mét.



Trương Thi Minh nôn ra một ngụm máu, đưa tay lau đi một nắm bùn đen trên mặt, mở to con mắt tối đen, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.



Mấy đạo kim quang bao phủ trên người Diệp Thiếu Dương, tựa như một vị thần linh. 



Trương Thi Minh cắn cắn môi, mang theo ba phần không cam lòng bảy phần mất mát, còn có mười hai phần nghẹn khuất, xoay người chạy đi về phía xa, khập khiễng, bộ dáng rất chật vật.



Kim quang trong nháy mắt đánh tan tinh vân huyết vụ, tiếng kêu rên khi cao khi thấp. Diệp Thiếu Dương giương mắt nhìn lên, mười hai huyết vu kia có một nửa đều bị hất ngã, ngã trái ngã phải.



Bước dài một cái lao tới, muốn bắt được một kẻ rồi nói sau, kết quả mười hai người nháy mắt tập kết, lấy thân thể bị thương hợp sức triệu hồi ra một huyết ma tàn ảnh, tay vung chùy gỗ, hướng trước mặt Diệp Thiếu Dương đánh tới. 



Diệp Thiếu Dương vung Câu Hồn tác lên, niệm chú đánh.



Huyết ma tàn ảnh hóa thành một mảng mơ hồ màu máu, trong nháy mắt quấn quanh Câu Hồn tác, sinh ra một lực lượng hướng ra phía ngoài lôi kéo, hút chặt không nhả, làm Câu Hồn tác không thể rút ra.



Diệp Thiếu Dương mắt thấy mười hai huyết vu đều lui về phía sau, đảo mắt liền biến mất trong bóng đêm, thế mới biết cái gọi là huyết ma tàn ảnh, chỉ là yểm hộ bọn người này dùng để rút lui. 



Trong lòng thầm mắng bọn người này gian xảo, nhưng lại không có khả năng buông Câu Hồn tác ra.



Pháp khí không rời tay là quy tắc của giới pháp thuật, vì đuổi giết một người, từ bỏ pháp khí, chẳng may bị người ta nhân cơ hội đoạt đi, đó thật sự là mất nhiều hơn được.



Huyết ma tàn ảnh tan đi từng chút một. 



Diệp Thiếu Dương miệng hùng hùng hổ hổ, thu hồi Câu Hồn tác, nhìn đối diện trống rỗng, đang buồn bực, đột nhiên sau lưng thổi tới một luồng tà phong.



Đột nhiên quay đầu, nhìn thấy một đôi tay đâm về phía mình, theo bản năng làm phép ngăn cản, đồng thời nhìn về phía mặt đối phương.



Một khuôn mặt tràn đầy vẩy máu. 
Trương Quả giậm chân thở dài, nếu mình vừa rồi to gan hơn một chút, chưa trúng kế mà nói, Diệp Thiếu Dương lúc này đã chết, mình không chỉ đoạt được thân thể hắn, còn có thể đoạt được Trầm Hương Như Ý... Nhưng, hai con quỷ kia rốt cuộc lai lịch ra sao, sao lại có Trầm Hương Như Ý? 



Chẳng lẽ thiện niệm một trong tam thi kia của mình đã đến nơi đây?



Nếu thực là như thế, vậy chuyện càng thêm phức tạp, phải tốc chiến tốc thắng, không thể tiếp tục kéo dài!



Trong lòng Trương Quả kiên định tín niệm nào đó. 



Trương Thi Minh không cam lòng nói:



“Diệp Thiếu Dương còn chưa hoàn toàn thoát vây, sư phụ bây giờ đi qua thì vẫn còn cơ hội.”



Trương Quả chậm rãi lắc đầu, đối với Diệp Thiếu Dương, hắn đã quá hiểu biết, sát cơ biến mất trong chớp mắt, hiện tại đi qua cho dù không phải chịu chết, cũng không có bất cứ ý nghĩa gì nữa. 



“Chúng ta ít nhất còn có hai lần cơ hội.” Trương Quả lạnh lùng nói: 



“Nhưng trước lần tiếp theo, chúng ta phải làm một chuyện đại sự, đi tìm đại vu tiên.”



Trong lòng Trương Thi Minh hiểu rõ, nhìn trộm Trương Quả, hạ giọng nói: 



“Đánh thắng được sao?”



Trương Quả cười lạnh.



Trong núi rừng truyền đến một tiếng thở dài. 



Bảo Ca nện một quyền ở lòng bàn tay mình, nhìn Diệp Thiếu Dương cực kỳ phong cách rời đi, rất không cam lòng, nhìn thoáng qua Mộ Thanh Phong bên người, nói:



“Ài, làm rối cả lên rồi.”



Mộ Thanh Phong khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói: 



“Ta cũng không ngờ, mười hai huyết vu liên hợp vẫn chưa thể giết nổi hắn...”